Chương 5. Game

11 giờ 20 tối thư Năm, tại Thiên Hòa Uyển, khu Giang Bắc, thành phố Quỳnh Châu.
Sau khi thua liền bảy trận, toàn bộ máu trong người Hàng Nhất dồn lên tận đỉnh đầu.


Không phải là không thể chấp nhận thua, nhưng anh là game thủ Quyền vương đẳng cấp mà lại bị đo ván trên sàn mạng ARC thì thật không bình thường, lại còn thua trong game Quyền vương 97 sở trường của anh nữa chứ. Đây là nỗi nhục quá lớn đối với Hàng Nhất.


Điều đáng nói là, đối thủ có nickname "Nam Kinh tiểu thế giới" là một gã rất đáng ghét, mỗi khi thắng một ván hắn đều nói những câu giễu cợt để khiêu khích anh, ví dụ "À, quên không nhương anh", "Tôi trót bất cẩn lỡ thắng anh", "Xin lỗi nhé, tôi lỡ tay giết anh quá nhanh rồi"... khiến con người đầy khí phách Hàng Nhất tức nổ đom đóm mắt. Thừa biết đối phương cố ý "tác động tâm lý" khiến anh mất bình tĩnh khó mà phát huy sở trường nhưng anh vẫn mắc bẫy hắn.


Trận thứ 8, Hàng Nhất điều chỉnh tâm trạng, rồi tung ra trận thế mạnh nhất: Bát thần am, Bạo tẩu thất già xã và Sơn kì long nhị. Anh vận hết công lực, cuối cùng chỉ thiếu một chút máu thôi là thắng hắn. ch.ết tiệt! Hàng Nhất vỗ đùi thật mạnh.


Đánh nữa đi! Mình đã nắm rõ cách thức của hắn rồi, trận sau mình nhất định đánh bại hắn.
Lúc này bà mẹ bức vào, thấy con trai vẫn đang say sưa chơi game thì không bằng lòng, "Khuya thế này rồi còn chơi à?"
Hàng Nhất không dám phân tán sự chú ý, vẫn không ngoảnh đầu lại.


Bà mẹ thấy Hàng Nhất vẫn dán mắt vào màn hình máy tính, say mê không phản ứng gì, bèn bước lại tắt màn hình, "Thi xong IELTS rồi đã rồi chơi."




"Ơ kìa..." Hàng Nhất kêu lên, "Mẹ làm gì thế? Trận này con sắp thắng đến nơi rồi!" , rồi vội bật màn hình. Tuy nhiên, cao thủ đọ chiêu đâu cho phép đối phương sơ sẩy, khi màn hình sáng trở lại thì đối phương đã thắng rồi. Và "Nam Kinh tiểu thế giới" còn tặng anh một câu, "Chưa đánh xong đã tự nhận thua à? Ha ha ha..."


Hàng Nhất thở dài, tiu nghỉu, uất nghẹn cổ. Anh ngoảnh sang nhìn mẹ nhưng không dám ho he một lời.
"Ngoài 20 tuổi rồi, sao vẫn cứ con nít chỉ mải chơi điện tử! Hàng Nhất à, Con không thể chín chắn hơn được sao? Nếu lần này thi IELTS không đạt thì con sẽ thế nào?"


Thấy mẹ sắp bắt đầu nhắc nhở vô số điều, Hàng Nhất vội nói, "Vâng, vâng, vâng, con tắt máy ngay, được chưa?"
Bà mẹ thở dài, lắc đầu rồi đi ra, khép cửa lại.


Hàng Nhất đành tắt máy tính, cởi quần áo ồi lên giường. Tắt đèn rồi, anh lật gối lôi ra cái máy chơi game PSV đời mới mượn của ban.


Anh chơi game Đại xà vô song 2 trên máy PSV. Khác với game đối kháng Quyền vương, game này cho ta khoái cảm "một chọi cả trăm" rất bá đạo. Anh chọn các nhân vật Ngụy Diên, Giả Hủ và Miyamoto Musashi*, đưa vào chiến trường cổ đại kì ảo pha trộn cả thời Chiến quốc lẫn Tam quốc


* Kiếm sĩ Nhật Bản thế kỉ XVII, một Samurai bất bại.
Đánh xong một trận, Hàng Nhất giành được một món đồ quan trọng. Anh đang rất vui sướng thì cửa phòng bỗng mở ra: Bà mẹ bước vào. Nhìn thấy con trai vừa tắt máy tính xong đã cầm máy mini chơi tiếp, bà mẹ bực mình, "Sao con lại chơi rồi?"


Hàng Nhất nói, "Con chỉ chơi một lát rồi ngủ."
Bà mẹ chau mày bước lại giằng lấy máy điện tử.
"Mẹ làm gì thế?" Hàng Nhất ngạc nhiên.
"Mẹ tạm giữ hộ con cái này, chờ khi nào con thi IELTS đạt yêu cầu, mẹ sẽ trả lại."
"Gì cơ? Thi xong IELTS? Mẹ ơi, máy này là con mượn thằng bạn con."


"Đó llaf chuyện của con, mẹ không biết." Bà mẹ nói, "Mẹ có nhiệm vụ đôn đốc con thi IELTS cho xong. Còn về bạn con, thì con tự giải thích với cậu ta."
"Mẹ ơi, con đã 21 tuổi đầu rồi, mẹ đừng quản thúc con như con nít nữa được không?"


"Nếu con đã giống như 21 tuổi rồi thì tốt quá, mẹ khỏi phải nhọc lòng." Sắc mặt bà nặng nề, "Từ bé đến giờ nếu mẹ không quản lý chặt thì con đã bị trò chơi điện tử đầu độc mất mạng rồi."
"Rầm... " Tiếng đóng cửa rõ mạnh.


Hàng Nhất thở dài thườn thượt, ngửa mặt nằm trên giường, ấm ức, "Sao tối nay mình đen đủi thế này? Đánh Quyền vương bị thua đậm, hết cách phục thù; máy chơi game mượn thằng bạn thì bị mẹ tịch thu. Chỉ là chơi game thôi mà khó khăn đến thế ư?"


Nếu một ngày nào đó mình có thể không cần đi học không cần đi làm, ngày nào cũng thoải mái chơi game, không bị ai can thiệp thì sướng biết mấy! Hàng Nhất thả hồn trong mơ. Và, nếu có thể cùng "nàng" vui vẻ chơi game, thì thế gian này sẽ biến thành thiên đường!


Nghĩ đến "nàng", Hàng Nhất tạm quên đi mọi nỗi buồn. Anh lục túi quần lấy di động ra, rồi mở xem ảnh lưu trong máy. Một thiếu nữ đáng yêu hiện ra. Nhìn khuôn mặt ngây thơ xing đẹp của cô gái, trong lòng Hàng Nhất rộn ràng một thứ tình cảm tuyệt vời khó tả. Khóe miệng Hàng Nhất nhoẻn nụ cười ngồ ngộ. Mỗi khi gặp phải chuyện gì không vui, chỉ cần nhìn thấy ảnh nàng - dù chỉ là ảnh do Hàng Nhất lén chụp - thì bầu trời âm u bộng biên sthanhf rực nắng.


Đó là Tân Na, bạn học cấp III với Hàng Nhất. Hiện giờ cả hai đều đang chuẩn bị để đi du học, cùng học nâng cao tiếng Anh tại một trung tâm ngoại ngữ. Khi đang học lơp 11, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy, Hàng Nhất đã say mê cô gái xinh xắn có nụ cười rạng rỡ như ánh dương này.Hàng Nhất đã thầm yêu Tân Na suốt 5 năm qua nhưng vẫn chưa dám ngỏ lời.


Anh say sưa nhìn tấm ảnh Tân Na trên di động, cứ thế nhìn thế hơn 10 phút. Chúc ngủ ngon. Hàng Nhất thầm nghĩ trong lòng. Rồi anh đặt di động xuống, đi vào giấc ngủ cùng bao ý nghĩ ngọt ngào.






Truyện liên quan