Chương 62: Lục Đạo Luân Hồi

Vùng ngoại vi Ma Thú Sơn Mạch, gió nhè nhẹ thổi, bầu trời trong vắt không 1 gợn mây.
Giữa khung cảnh êm đềm đó, 1 tiếng sét bất ngờ vang lên oanh động khắp vòm trời, 1 khe nứt đen ngòm như vực sâu tăm tối bất chợt hiện ra giữa nền trời êm ả.


Rồi từ trong khe nứt đó, 1 tia chớp khủng khiếp bất chợt giáng xuống giữa bình nguyên, xóa sổ 1 đám Độc Ma Lang đang thưởng thức chiến lợi phẩm từ cuộc săn trước đó.
Bíp, quá trình xuyên việt hoàn tất, điểm đến... Đấu Khí đại lục.


Bíp, xác định chủ thể hạ cánh an toàn, tiến hành ngắt truyền tải.
Bíp, Thiên Long Giới năng lượng tiêu hao quá lớn, tiến vào trạng thái ngủ đông.


Vết nứt trên không trung khép lại, 1 thanh niên áo bạc ho sặc sụa bước ra từ đống đổ nát. Tiêu Lệ nhìn quanh 1 chút, mở ra Lôi Bức Thiên Dực bay lên không trung để nhìn xem mình đang ở đâu.


Trở lại mặt đất, những loài ma thú khác đã sớm tháo chạy thật xa khỏi nơi xảy ra dị tượng, chỉ còn lưu lại 1 đống thịt bầy nhầy của Độc Ma Lang cùng vài cái xác của Thôn Mộc Hồ còn sót lại.


Tiêu Lệ khẽ thở dài 1 tiếng, vừa định bước đi thì bất chợt 1 tiếng cáo kêu nhỏ xíu lọt vào tai hắn.




Tiêu Lệ hiếu kỳ liền từ từ tiến về phía đó, bên trong 1 bụi Thanh Túc Thảo, 1 con tiểu Thôn Mộc Hồ nhỏ chừng 3 nắm đấm của người lớn đang chui rúc trong đó, đôi mắt sợ hãi nhìn chằm chằm Tiêu Lệ.


Con cáo nhỏ này rất thông minh, Thanh Túc Thảo có mùi hương khá nồng giống như mùi hoa sữa, mùi này có thể che lấp đi mùi cơ thể nó, khiến Độc Ma Lang không thể đánh hơi ra. Nếu không phải lúc nãy nó sơ ý phát ra 1 tiếng động nhỏ, dù lấy thực lực cửu tinh Đại Đấu Sư của Tiêu Lệ cũng không thể phát giác ra được.


Tiêu Lệ xưa nay rất yêu động vật, nhất là mấy con thú nhỏ dễ thương, thế nên hắn định mang con cáo nhỏ tội nghiệp này về nuôi dưỡng.


Nó mặc dù có thể miễn cưỡng tránh thoát 1 kiếp, thế nhưng ở nơi hung hiểm như Ma Thú sơn mạch này, 1 con thú nhỏ không có con trưởng thành bảo bọc như nó là rất khó tồn tại, sớm muộn sẽ trở thành thức ăn cho những kẻ săn mồi hung tàn khác.


Tiêu Lệ khẽ dùng 2 tay bế nó lên phía trước mặt mình rồi sử dụng Câu Thông Thuật, có lẽ nhận thấy Tiêu Lệ cũng không có địch ý, tiểu Thôn Mộc Hồ cũng không có phản kháng, tùy ý để Tiêu Lệ nâng lên, đôi mắt nhỏ lanh lợi chăm chú đánh giá nhân loại trước mặt nó.


Giao tiếp với kẻ thông minh luôn luôn dễ dàng, tiểu Thôn Mộc Hồ sau khi biết ý định của Tiêu Lệ thì vô cùng mừng rỡ, hưng phấn kêu lên mấy tiếng, dùng cái đầu nhỏ cọ cọ vào tay hắn nịnh nọt.


Nó cũng biết rõ hoàn cảnh bản thân, dù có thể trốn được lần này nhưng lần sao chẳng biết có may mắn như vậy nữa hay không.


Mắt thấy cáo mẹ và các anh chị em của nó lần lượt gục ngã trong vũng máu, bị xé nát bởi móng vuốt sắc bén của Độc Ma Lang. Thế nhưng bản thân chỉ có thể sợ hãi trốn trong 1 bụi Thanh Túc Thảo run cầm cập, bất lực nhìn những kẻ hung ác đang ăn thịt mẹ mình. Nó... càng khát vọng có được lực lượng.


Nhân loại trước mặt nó vô cùng mạnh mẽ, chỉ vừa xuất hiện liền biến lũ sói độc ác thành 1 đống thịt nhão, nếu hắn nguyện ý cưu mang nó thì không có lý do gì nó lại từ chối. Chỉ có đi theo cường giả như vậy nó mới có hi vọng trở nên mạnh mẽ, không phải suốt ngày trốn chui trốn nhủi như thế này nữa.


Ting, chúc mừng ngài thu được sủng thú thứ 2: Thôn Mộc Hồ (nhỏ).
Ting, chúc mừng ngài thành công thu phục được 2 loài ma thú thuộc chủng tộc thiên địch, kích hoạt 1 trong 7 nhiệm vụ ẩn của hiền giả: Lục Đạo Luân Hồi.
Nhiệm vụ ẩn: Lục Đạo Luân Hồi.


Yêu cầu: thu phục được 6 loài ma thú thuộc 3 chủng tộc thiên địch.
Ban thưởng: mở ra Ma Thú Cốc + Lục Đạo Luân Bàn (lv?) +? Exp
_ Linh Nhi, Linh Nhi!!! Ra đây giải thích hộ ta cái, tất cả chuyện này là sao?? Lại còn phần thưởng "?" nữa?


Đem 1 con cáo nhỏ về làm sủng vật cũng có thể nhận được nhiệm vụ, hơn nữa là loại mà trước đây Tiêu Lệ chưa từng thấy, hắn vội vàng réo gọi cái con mèo lười Linh Nhi ra khỏi ổ chăn của nàng.


_ Nghe rồi, nghe rồi! Người ta đang ngủ ngon...! Hm.. hm... như chủ nhân đã biết thì nhiệm vụ ẩn sẽ xuất hiện sau khi có 1 điều kiện kỳ quặc nào đó được thỏa mãn, mà nhiệm vụ ẩn lại không phải chỉ có 1 loại, trong đó thì nhiệm vụ ẩn của thất hiền giả chính là loại khó xuất hiện nhất, khó làm nhất nhưng mà phần thưởng cũng là hiếm thấy nhất, loại nhiệm vụ này chỉ có thể ngộ không thể cầu.


_ Về phần "?" thì nghĩa là ban thưởng phụ thuộc vào đánh giá mức độ hoàn thành của chủ nhân, nếu là loại nhiệm vụ như thế này thì đánh giá sẽ phụ thuộc vào chủng tộc ma thú, cấp bậc ma thú và thời gian hoàn thành


Linh Nhi uể oải miễn cưỡng rời khỏi giấc nồng, hắng giọng 1 chút rồi bắt đầu dùng giọng nói dễ thương của nàng, giống như 1 cô thư ký tận tụy bắt đầu giải thích từng chi tiết cho Tiêu Lệ.
_ Vậy làm sao để biết 2 loài nào là thiên địch?
Tiêu Lệ lại hỏi.


_ Thiên địch không phải là chỉ giữa 2 loài mà là giữa 2 nhóm loài, ví dụ chó và mèo, mèo và chuột, chim và rắn... nhưng mà phải là cùng tầng thứ, chứ không có lý nào 1 con Ám Dạ Miêu Yêu nhất giai lại có thể là thiên địch với 1 con Tà Huyền Địa Thử ngũ giai cả. Nếu chủ nhân đã sỡ hữu trước 1 con thì có thể dùng Giám Định Thuật để kiểm tr.a xem nó có những loài thiên địch nào.


Linh Nhi lười biếng giải thích.
_ Hm... hiểu rồi, bên trong kho hình như còn 1 quả trứng, ta ấp nở luôn nhỉ...
Tiêu Lệ trầm ngâm nói.


_ Tùy chủ nhân thôi, à mà quên nhắc nhở chủ nhân, hiện giờ Hồng Lang và Thôn Mộc Hồ của người là thiên địch nhưng giả sử 1 trong số chúng tiến hóa thì sẽ không phải là thiên địch nữa, trừ khi con còn lại cũng tiến hóa thành loài thiên địch tương ứng thì mới được.


Linh Nhi trước khi tiếp tục cuộn vào ổ chăn của mình còn không quên nhắc nhở Tiêu Lệ.
_ Ừm hiểu rồi trước tiên quay về Thanh Sơn Trấn đã.
Tiêu Lệ ngán ngẩm đáp.






Truyện liên quan