Chương 43

--------
" Ta sẽ không...ưm "
Nhã Phi có chút run rẩy định nói gì đó, tuy nhiên lập tức đã bị Lâm Minh dùng đôi môi khoá lại, khiến cô chỉ có thể rên rỉ lên một tiếng nhỏ trong cổ họng.


Rất nhanh, thân thể Nhã Phi bắt đầu nóng bừng lên, có trời mới biết mấy ngày nay cô đã phải chịu đựng bao nhiêu giày vò.


Kể từ ngày bị Lâm Minh cưỡng gian mất đi trình tiết thì trong lòng cô không lúc nào không nghĩ đến cảnh tượng đó, và cứ mỗi lần như vậy là cơ thể cô lại mất tự chủ mà bắt đầu động tình, phải thủ ɖâʍ suốt nhiều giờ liền mới ngừng lại được.


Nhã Phi có thể chắc chắn rằng, bản thân mình không hề yêu Lâm Minh, thậm chí còn có một chút căm thù hắn đã cướp đi thứ quý báu nhất của đời người con gái của mình.


Cô không hiểu vì sao mà mình lại trở nên như thế, chẳng lẽ bản thân cô lại là một người phụ nữ ɖâʍ đãng thích bị người khác cưỡng gian hay sao
" Chụt...chụt..tí tách..."
Tiếng đầu lưỡi quấn lấy nhau, pha trộn cùng tiếng nước bọt tạo nên những âm thanh đầy kích thích vang lên khắp đại sảnh.


Tất cả mọi ánh mắt thoáng cái đổ dồn vào hai con người đang ân ái, trong đó tràn đầy các loại sắc thái tình cảm khác nhau, có lãnh đạm, có ghen tỵ, có căm hận và cũng có cả... thèm khát.
" Hô.... Đừng mà... Đừng ở đây....ưm...ưm "




Nhã Phí hai mắt long lanh động tình, làn da cũng đỏ ửng lên và hơi thở thì gấp gáp.
Cô biết Lâm Minh muốn gì vào lúc này, tuy nhiên một chút lí trí và tự tôn của cô không cho phép cô cùng hắn cứ thế hoan ái trước đám đông, cho nên cô đành mở miệng cầu xin hắn.


Lâm Minh dừng lại đôi tay đang chạy khắp nơi trên người Nhã Phi, ánh mắt hơi nhíu nhìn vào lũ sắc lang đãng hai mắt đầy ɖâʍ ý nhìn hai người.


Nói thật, hắn hiện tại rất muốn đánh vỡ chút tự tôn cuối cùng trong lòng Nhã Phi, tuy nhiên điều đó không có nghĩa là hắn phải cho mấy kẻ sâu bọ này xem AV miễn phí.


" Nhã Phi, em nên nhớ bây giờ em chỉ là một tiểu nữ nô của ta, ta muốn chơi em thế nào thì chơi thế đó, muốn chơi ở đâu thì chơi chỗ đó... Có hiểu hay không?"
Lâm Minh cười tà ác kề miệng vào vành tai nhỏ xinh trắng trẻo của Nhã Phi mà thổi hơi nóng nói, tuy nhiên hàm ý bên trong lại khiến cô lạnh người.


Tất nhiên, Lâm Minh sẽ không thật sự cưỡng gian Nhã Phi tại trước mặt lũ người này, hắn đã âm thầm kéo cô vào một vùng khó gian độc lập khác sau đó sử dụng ma pháp Hiện thực hoá suy nghĩ mà mô phỏng lại thế giới bên ngoài.


Cũng như lúc phá trinh Nạp Lan Yên Nhiên lúc trước, Lâm Minh muốn cho Nhã Phí một kỷ niệm khó quên nhất cuộc đời mình.
" Đừng... đừng mà!!"
Nghe hắn nói vậy, Nhã Phi khuôn mặt tái nhợt hoảng sợ van xin, tuy nhiên nhận lại chỉ là một nụ hôn bá đạo khác của Lâm Minh.


Bờ môi và hàm răng ngà nhanh chóng thất thủ, chiếc lưỡi nhỏ xinh lập tức bị bắt làm tù binh mà quấn quýt cùng đối phương.
Ánh mắt Nhã Phi mở lớn nhìn lấy những người xung quanh đang bàn tán chỉ trỏ về phía mình, hai hàng nước mắt nhục nhã long lanh chảy xuống khuôn mặt đẹp.


Cô không thể phản kháng, cũng không dám phản kháng.
Lời nói uy hϊế͙p͙ của tộc trưởng cứ vang lên bên tai Nhã Phi, vì để mẫu thân không bị đưa vào thành lâu cho vạn người làm nhục thì cô chỉ có thể chịu đựng lấy, bất kể hôm nay có như thế nào cũng phải hầu hạ Lâm Minh khiến hắn hài lòng.
" Ưm..."


Một tay Lâm Minh phủ lên bờ mông vểnh cao căng tròn của Nhã Phi, một tay khác lại không ngừng xoa nắn hai nhũ phong của cô, biến nó thành mọi hình dạng mà hắn muốn.
Lâm Minh thú vị phát hiện, Nhã Phi là thân trần xuất trận, bên trong không hề có một mảnh bộ y nào.


" Chậc, em cũng thật là đủ ɖâʍ đãng, thả rông thế này chẳng phải là muốn câu dẫn ta hay sao?"
" Ưm... không... không phải như vậy... ư ư...đó là do gia tộc ép buộc ta... Aaaaaa!"


Nhã Phi vừa rên rỉ vừa xấu hổ giải thích, trong tâm không kiềm được bị thương còn thân thể thì rất thành thực mà động tình không thể tự chủ được mà uốn éo.
" Vậy sao? Vậy để ta hỏi thử xem nào... Có thật vậy không Cốc Ni"


Lâm Minh treo đầy ý cười trên mặt giả vờ giả vịt hỏi lấy ảo ảnh Cốc Ni đang đứng gần đó.
" Cốc Ni " khuôn mặt tươi cười hèn mọn lập tức phủ nhận ngay.


" Không có a, chúng ta đâu có làm vậy. Chỉ vì bản chất của Nhã Phí vốn ɖâʍ đãng yêu thích câu dẫn Lâm công tử nên mới ăn mặc như vậy mà thôi!"
" Ồ.. thật không ngờ Nhã Phi tiểu thư lại là loại người ɖâʍ đãng như vậy!"
" Nếu ta biết trước thì đã sớm chơi được đại mỹ nữ rồi!"


" Đáng tiếc, đáng tiếc a!"
"..."
Mọi người xung quanh cực kỳ phối hợp lộ ra một bộ biểu tình ngạc nhiên, sửa đó không ngừng dùng lời lẽ ɖâʍ tà mà sỉ nhục lấy Nhã Phi, khiến cô nhục nhã chỉ biết khóc nấc lên, trên thân thể và tinh thần đều chịu lấy đả kích nặng nề.


Cảm thấy đã đủ, Lâm Minh cười buông lấy Nhã Phi ra để cô ấy ngã ngồi xuống nền, rồi sau đó lại kéo lấy Linh Tú và Linh Hi ôm vào lòng mình.
" Tú nô, Hi nô... xem ra Nhã Phi tiểu thư đây không đồng ý cùng ta ân ái rồi, đành trông chờ vào các ngươi vậy!"


" Hi hi, cơ thể em là của chủ nhân, ngài muốn chơi thế nào thì chơi, cho dù có bị ngài hành hạ đến ch.ết thì em cũng vui sướng. Bởi vì chỉ có như vậy thì chúng em mới đạt được cứu rỗi!"


Linh Tú cười rực rỡ nói, sau đó hai ba nhịp thở lập tức cởi sạch y phục của bản thân và Lâm Minh, tất nhiên khi cởi nội y của hắn thì cũng chỉ dùng răng, hành động chuyên nghiệp còn hơn cả những con điếm ɖâʍ đãng nhất.


Sau đó, Linh Tú quỳ xuống trước mặt Lâm Minh, để khuôn mặt mình đối diện với cự vật của hắn mà say mê hít hà mùi vị toả ra từ đó.


Bằng biểu cảm tận tụy như một giáo đồ trung thành với vị thần của mình, Linh Tú nồng nàng hôn nhẹ lên đầu cự vật, sau đó mới bắt đầu ßú❤ ɭϊếʍƈ một cách thèm thuồng.
" Hô "


Lâm Minh chỉ cảm thấy cự vật bản thân tiến vào một nơi chật hẹp ướt át, còn có chiếc lưỡi nhỏ không ngừng ɭϊếʍƈ láp khắp nơi, không ký được mà rên nhẹ một tiếng sảng khoái.


Linh Tú nghe vậy thì giống như nhận được khen ngợi lớn lao, càng hưng phấn ra sức mà phục vụ, còn không quên đánh mắt ra hiệu cho Linh Hi.
Linh Hi cắn môi, căm hận trừng lấy Lâm Minh, sau đó không chống lại được mong muốn hoàn ái với tỷ tỷ mà khuất nhục buông xuôi.


Cởi ra hết y phục, Linh Hi bò xuống đất bằng bốn chi như một đầu mẫu thú, sau đó lấy từ trong nhẫn không gian ra một chiếc vòng cổ và đuôi ra, cắn răng mang vào trên người của mình.
" Aaaaaaa "


Sau một tiếng hét dài...sung sướng, Linh Hi vậy mà đã đạt đến cực khoái mà tiểu ra một vũng lớn trên sàn, sau khi thở lại vài cái lấy hơi, cô mới bò dậy từ từ bò đến dưới chân Lâm Minh.


Ngồi xổm đang rộng chân, lưỡi thè ra, hai tay thì tách hai mép tiểu huyệt để lộ ra âm đ*o màu hồng phấn xinh đẹp mê hoặc, hình tượng Linh Hi lúc này tràn đầy ɖâʍ mĩ đến mức tận cùng.


Nhã Phi quan sát tất cả mà trợn mắt há hốc mồm, không thể nào ngờ được trên đời lại còn có cảnh tượng ɖâʍ dục đến như vậy.
Cứ nghĩ đến sau này bản thân cũng sẽ giống họ trở thành một tính nô mà Lâm Minh muốn chơi lúc nào thì chơi mà cô đã cảm thấy rùng mình.


Nhưng trong tận sâu trong tâm, một thứ cảm xúc khác lạ cứ len lỏi khiến Nhã Phi không thể rời mắt khỏi họ, một bàn tay bất tri bất giác đã đưa vào hạ thân mình mà thẩm du lên, nơi đó đã sớm trở thành một mảnh lầy lội óng ánh lấy d*m thủy.


Hạt giống đại đạo trong linhh hồn Nhã Phi cứ thế đen dần..... đen dần.....






Truyện liên quan