Chương 56

Cộc cộc cộc
Tiếng gõ cửa lúc đêm khuya vang lên văng vẳng, đánh thức Lâm Minh từ trong tu luyện tỉnh lại.


Đừng nhìn hắn suốt ngày chỉ biết tìm kiếm mỹ nữ, có được thời gian kết giới hắn từ trước đến nay chưa từng gián đoạn việc tu luyện một ngày nào, chủ yếu là bộ công pháp luyện thể Thiên Tinh Bá Thể quyết lấy được trong trí nhớ Thiên Ma.


Lâm Minh hiện nay có cấp bậc Chân Thần đỉnh phong, đấy là điều không thể chối cải, tuy nhiên cơ thể hắn lại không được như vậy, chỉ ngang ngửa với một Bán Thần trung giai.


Năm xưa Thiên Ma chiến bại bởi Hiên Viên một phần chính là bởi vì thân thể thua kém, nên khi thần thông khống hồn của hắn bị Thanh Liên vô hiệu hoá thì cũng chỉ có thể dựa vào Vô Cực Minh Hà, nhưng kết quả vẫn là thua cuộc.


Lâm Minh không muốn dẫm vào vết xe đổ đó, cho nên hắn muốn trước khi đại chiến giữa bản thân và Hiên Viên nổ ra thì có thể nâng cao tu vi cơ thể, được bao nhiêu thì phần thắng của hắn sẽ lớn hơn bấy nhiêu.
" Vào đi "
Kéttttt!


Tiếng cửa mở ra, sau đó là Ý Vân với khuôn mặt đỏ bừng xuất hiện bước vào, trên thân chỉ mặc lấy một bộ sa mỏng che lại thân thể đầy đặn.




Hiển nhiên quyết định của Ý Vân là gì thì không cần nói cũng biết, Lâm Minh cũng không hỏi nhiều mà tiến đến trước mặt cô, dùng một tay nâng lên chiếc cằm thon bá đạo nói
" Tiếp qua đêm nay, ngươi sẽ trở thành nữ nô của ta như Nhã Phi, đến đó là đã vô pháp quay đầu lại!!"


" Ân, ta đã suy nghĩ kỹ. Ta không muốn sau này phải xem nét mặt kẻ khác mà sống nữa, ta muốn thực lực nắm giữ vận mệnh mình!!"
Ý Vân hai mắt hiện lên kiên định ý nói, hiển nhiên là Nhã Phi đã làm rất tốt nhiệm vụ khuyên bảo của mình.
" Vận mệnh của ngươi thuộc về ta!"


Lâm Minh bá khí tuyên bố một câu, sau đó cúi đầu đặt lên trên môi Ý Vân một nụ hôn.
Trên khuôn mặt đẹp hiện lên một nét giãy dụa, nhưng rất nhanh biến mất, cô quàng tay qua cổ Lâm Minh mà vong tình đáp trả lại, hai lưỡi tương giao trao đổi nước bọt.
[ Lão công, ta xin lỗi!! ]


Khoảng mười phút sau, nụ hôn ướt át kết thúc, Ý Vân khuôn mặt đỏ bừng thở gấp mà dựa vào trong lòng Lâm Minh, để mặc hắn ôm mình ngã xuống giường.


Ở trước đó, hắn đã nhanh tay xé nát bộ sa y, để lộ ra nữ thể thành thục đẫy đà, cho dù đã thấy qua không dưới năm chữ số nữ nhân mà hắn vẫn không kiềm được cảm thán.
Chỉ xét riêng về cơ thể thì có lẽ đủ sức liều mạng với Mary rồi!


Nhanh chóng cởi đi y phục của mình, Lâm Minh xoay người đặt Ý Vân nằm ở dưới thân, cúi đầu xuống ngậm lấy một bên nhũ phong của cô mà ʍút̼ lấy ʍút̼ để.


Một tay hắn thì nắn bóp nhũ phong bên kia, còn một tay thì đưa xuống dưới không ngừng ma sát với tiểu huyệt của cô, đôi khi lại bắt lấy hạt đậu nhỏ mà ngắt mạnh
" Ưm....ư ư ư...tốt cảm giác... Thật thoải mái...mạnh vào....ư..ư.ư.ư "


Ý Vân nhắm mắt lại, thả lỏng cơ thể rên rỉ lấy, thái độ so với một ɖâʍ phụ cũng không khác gì.


Lâm Minh cười thầm, ở trong gian phòng này hắn đã bày ra Đoạ Tâm Ma trận, có thể nâng cao dục vọng con người lên rất nhiều, cho nên mới có thể sớm vậy khiến Ý Vân vứt bỏ cảm giác thẹn thùng của người vợ.


Cảm thấy đã đủ kích thích, Lâm Minh chậm rãi ngồi dậy, hai tay dang lấy chân Ý Vân rộng sang hai bên, để lộ tiểu huyệt sạch sẽ không một cọng lông.
Giơ cao lấy cự vật, hắn chỉa thẳng vào tiểu huyệt đã sớm ướt át, chậm rì rì mà hữu lực ma sát lên.


Mặc dù chỉ là ma sát, nhưng vẫn khiến cho thân thể mười mấy năm chưa gần nam nhân cảm thấy sảng khoái, thân thể theo bản năng uốn éo muốn đạt được nhiều khoái cảm hơn.
Lâm Minh động thân, từng chút tiến vào phần đầu cự vật, sau đó cười ɖâʍ dập mạnh eo nhấn một phát lút cán.


Ý Vân lập tức mang theo tiếng khóc nức nở kêu đau lên
" A... Làm sao... Làm sao lớn như vậy a... Đau quá...ư ư..ta đã rất...lâu...chưa... A ô... Nha... Ô... Không muốn a... Đau... Quá lớn... A.. "


Lâm Minh làm sao để ý cô kêu la, dịu dàng đến mức này đã là cực hạn của hắn, lập tức xách eo bắt đầu thúc đẩy không thương tiếc.


Ở Lâm Minh mãnh liệt gian ɖâʍ, tính dục của Ý Vân từng bước một bị câu dẫn ra, cự vật liên ma sát lấy thành âm đ*o nhạy cảm thịt non, sinh ra vô số sung sướng, đánh sâu vào não hãi, từng bước dẫn lấy Ý Vân vào vực sâu trầm luân.
Ân... Ân... Ân... A... Ân... Ư... Ư... Ưm... Ưm...


Từng tiếng rên rĩ vô nghĩa từ miệng Ý Vân thoát ra, dù cô đã cố gắng kiềm nén nhưng vẫn không chịu nổi khoái cảm mà ɖâʍ thanh lãng gọi.


Nhưng như vậy vẫn chưa khiến Lâm Minh hài lòng, chỉ thấy hắn một ngón tay điểm ra, lập tức tăng mạnh uy lực Đoạ tâm ma trận, khiến tinh thần Ý Vân trực tiếp tan vỡ dưới cự vật của hắn.
" Ư... A... Thật thoải mái... A... Ưm... Ngươi... Ngươi đối với ta... Làm...
Aaaaa.. Ưm... A...... A... Cái gì... Ân... A... A... Ưm..


Sướng... Sướng... A... Tiểu huyệt sướng quá... Vì sao... Sao... A... Ah nha... Ân... A...
Đột nhiên.....Aaaaaaa... Có thể sướng như vậy... Ngươi... A... A, a a... Nhanh lên nữa.... Mạnh lên nữa... Ưm... Ư... A..."
Nghe được nhân thê dưới thân mình rên rỉ động tình, Lâm Minh thoã mãn cuồng tiếu lấy


" Nói xem, cự vật của ta so với lão công ngươi ai chơi ngươi càng sướng"
" Aaaa...ư ư ư ư...đừng....ưm...đừng nhắc...đến...aaa...hắn.... "
Lâm Minh dừng lại, khiến cho Ý Vân như từ thiên đàng thoáng cái rơi xuống địa ngục, hạ thân liên tục bãi động tìm kiếm khoái cảm


Nhưng mãi mà vẫn không thấy Lâm Minh phản ứng, thậm chí cự vật còn đang từ từ rút ra khiến cô trở nên hốt hoảng
" Cầu ngươi.... Chơi ta đi..."
Bốp!
" Gọi là chủ nhân. Nói mau, ai chơi ngươi sướng..."
Lâm Minh một bàn tay vỗ vào song nhũ của Ý Vân, khiến nó một trận lắc lư loạn chiến nhìn hoa cả mắt.


" Là ngươi....là chủ nhân....chơi ta...chơi ch.ết ta đi..."
Ý Vân bi thương hét lớn, nước mắt rơi như mưa trên mặt đẹp
[ Xin lỗi lão công, Vân nhi đã không chịu nổi nữa!]
" Haha, tốt. Bản chủ nhân thoả mãn ngươi! Chơi ch.ết ngươi...đồ ɖâʍ đãng nhân thê không biết xấu hổ!"


Lâm Minh cười lên khoái trá, sau đó nhấc bổng Ý Vân lên bày ra tư thế cẩu thức từ phía sau thúc mạnh vào
" Ân....aaaaa....sướng....
..... Thoải mái....ư ư ư.... Chơi ch.ết ta đi.... Aaaaaa...chơi ch.ết người vợ ɖâʍ đãng này đi....
Aaaaaa.... Sướng quá...."


Ý Vân hoàn toàn bị lạc mấy ý chí, đầu óc bị nhục dục nhấn chìm, mỹ mâu mê loạn, nước bọt cũng theo khoé môi chảy xuống cổ ngọc, tí tách nhiễu xuống giường.


Cô như một mẫu cẩu quỳ rạp xuống, tuyết đồn trắng phau nâng lên thật cao, để mặc nam nhân không phải lão công mình từ phía sau đâm mạnh tới.
Cuồng phong bão vũ kéo dài thật lâu, cuối cùng Ý Vân cũng triệt để thuần phục, chỉ truy cầu lấy nhục dục mà không ngừng cầu hoan.


Cho đến cuối cùng, Lâm Minh bắn ra một dòng dương tinh nóng hổi chất đầy tử cung thì cô mới vô lực gục ngã hôn mê.
Trong miệng còn thì thào lấy " chơi ch.ết... Chơi ch.ết Vân nô....ư ư..."


Một đêm này, từng cơn khoái cảm và dương tinh khắc lên lạc ấn của Lâm Minh trong cơ thể cùng linh hồn Ý Vân, đời này kiếp này chỉ có thể cùng hắn hoan lạc.
Vô pháp ma diệt....






Truyện liên quan