Chương 61

Giữa căn phòng tiếp đãi khách nhân, khung cảnh ɖâʍ uế vẫn không ngừng tiếp diễn.
Nạp Lan Yên Nhiên vong tình mà ôm lấy Lâm Minh cùng hắn môi kề môi hôn nhau say đắm, trong khi đó bên dưới thì hoàn toàn trần trụi để mặc hắn nắn bóp nhũ phong hoặc tùy ý đào móc lấy bên trong tiểu huyệt của mình.


Mà đứng không xa, tận mắt chứng kiến hết thảy chính là đại mỹ nữ sư phụ cô, tông chủ Vân Lam tông nổi tiếng khắp Đế Quốc - Vân Vận.


Nhân tri bị thay đổi, thường thức về ȶìиɦ ɖu͙ƈ hoàn toàn bị Yên Nhiên xoá đi khiến cho Vân Vận trở nên trong trắng như một tờ giấy, rất nhanh đã tin tưởng hai người nói, một bên đỏ mặt thở gấp lấy một bên lại không nháy mắt mà quan sát.


" Cho nên, Vân tông chủ hãy xem cho thật kỹ nhé, cái này gọi là móc huyệt này, cố gắng học hỏi để sau này hầu hạ tướng công của ngươi!"


Rời môi Yên Nhiên, Lâm Minh ɖâʍ mị mị nhìn về phía Vân Vận, sau đó hơi cúi đầu lập tức há miệng ngậm lấy một bên nhũ phong trắng hồng, bắt đầu không chút kiêng kỵ mà ɭϊếʍƈ ʍút̼.


Bên dưới, hai ngón tay hắn không ngừng ra vào, đào móc lấy tiểu huyệt của Yên Nhiên, khiến cô sung sướng chỉ biết há hốc miệng rên rỉ những câu đứt quãng vô nghĩa.
" Ân, ta chắc chắn sẽ nhìn thật kỹ, học hỏi lấy...."




Vân Vận vỗ lấy nhũ phong đồ sộ của mình tự tin nói, chỉ là khuôn mặt đỏ ửng cùng ánh mắt động tình của cô khiến cho không khí trở nên ɖâʍ mị vô cùng.


Nhưng sau đó, nhìn thấy Yên Nhiên bị đùa bỡn đến ch.ết đi sống lại hình ảnh, cô bất giác có chút nhụt chí, kiều khiếp khiếp mà hỏi lấy.
" Yên Nhi, bị...đùa... huyệt như vậy, đau lắm không"


Nghe đại mỹ nhân thành thục yêu kiều như Vân Vận bị mình lừa dối phải nói ra lời ɖâʍ tà như vậy, Lâm Minh hưng phấn càng tăng mạnh lực đạo, khiến cho Yên Nhiên chỉ biết gào thét rên rỉ lên, thậm chí thở còn không được thì lấy đâu ra sức đáp lời


" Hắc hắc, không đau, không đau...chỉ vì sướng quá nên mới vậy thôi, ngươi nói đúng không Nhiên nô?"
" Ân....chủ nhân...chơi Nhiên nô..ư ư ư...aaa..rất thoải mái...Nhiên nô...ưm ưm...muốn được...chủ...nhân....chơi cả đời...."
" Ha ha, quả là tiểu ɖâʍ nô đáng yêu của ta..."


Lâm Minh sảng khoái cười lớn, bên kia Vân Vận bỗng nhiên cảm thấy cơ thể nóng dần lên, hạ thân cũng có chút ngứa, tuy nhiên thường thức không còn nên cũng chẳng biết làm sao, chỉ có thể nhẹ nhàng ma sát hai chân, vặn vẹo eo thon.


Hắn thấy vậy thì hơi cười, tâm ý hơi động lập tức y phục trên người biến mất hết, cự vật được giải phóng lập tức hiện ra gào thét, chỉa thẳng ngay tiểu huyệt ướt đẫm của Yên Nhiên.
" A-aa "


Bộ dáng dữ tợn của nó khiến cho Vân Vận ngây người kinh hô lên, hạ thân bất giác rỉ ra chút d*m thủy ướt đẫm.
" Móc huyệt đã đủ thì phải đến bước tiếp theo rồi...đó là, chơi huyệt!"


Đầu cự vật đỏ tím kề sát lấy tiểu huyệt hồng hào đang khẽ mở khẽ khép, Yên Nhiên chỉ cảm thấy một trận nóng bỏng bên dưới khiến cho cô ngày càng động tình hơn, như một con mẫu thú mà không ngừng uốn éo rên rỉ, ɭϊếʍƈ láp khắp người Lâm Minh.


Hắn cười ɖâʍ, cố ý nâng lên cao hơn cho Vân Vận thấy rõ
" Móc huyệt là dùng ngón tay, còn chơi huyệt là phải dùng lấy cự vật này...hung hăng đâm vào tiểu huyệt của Nhiên nô, sau đó dùng sức mà chơi, bắn cho một bụng dương tinh, khiến cho mang thai thì mới tính hoàn thành."


" Mang thai Đó không phải là việc phu thê mới được làm hay sao..."
Vân Vận kinh ngạc hỏi, nhưng sau đó lại một bộ hiểu ra
" Ta quên mất, Lâm thiếu và Yên Nhiên đang làm mẫu cho ta xem...thật là thất lễ!!"


Nghe Vân Vận nhân tri bị thay đổi nói ra lời ɖâʍ tà, Lâm Minh cười ɖâʍ thả tay ra, kiều đồn Yên Nhiên lập tức theo lực hút rơi xuống, hai mép tiểu huyệt căng ra nuốt mất phân nửa cự vật vào trong.


Mãnh lực tiến vào, Yên Nhiên như điên như cuồng rên rỉ một tiếng dài, toàn thân thoáng cái căng thẳng rồi ửng đỏ lên, cứ vậy tiến đến cao triều.
" Aaaaa....sướng quá....ư ư...ch.ết...Nhiên nô ch.ết mất....aaa...Nhiên nô....bị...ư ư...chủ nhân...chơi ch.ết rồi.....aaaaaa"


Mái tóc hồng mượt mà phiêu tán, Yên Nhiên vừa rên rỉ gào thét trong sung sướng vừa lắc eo dập hồng, sâu trong ánh mắt lẫn suy nghĩ đều đã bị dục vọng thôn phệ mất.


Trước mắt Vân Vận, hai người cứ vậy không kiêng nể gì mà hoan ái với nhau, Lâm Minh thì dùng sức đút vào còn Yên Nhiên thì cũng cố gắng phối hợp khiến cự vật càng vào sâu hơn bên trong, tàn phá lấy tử cung non mềm của cô.


Cho đến tận nửa giờ sau, khoái cảm lên đến cực hạn, cơ thể Yên Nhiên bỗng nhiên cứng đờ, khuôn mặt dại ra, đôi chân thon quắp chặt lấy eo Lâm Minh, sau một tiếng rên rỉ kéo dài thì bên trong tiểu huyệt cũng điến cuồng phun ra âm tinh.


Đầu cự vật cảm giác được âm tinh không ngừng tưới lên, Lâm Minh cũng thấy thoải mái nên không kiềm chế nữa làm gì, dương quan buông lỏng lập tức bắn ra chống đầy tử cung của Yên Nhiên.
" Ân...aaaa....nóng...nóng quá....sướng quá....aaaa....ư ư ư ư....."


Yên Nhiên như một món đồ chơi bị hỏng nằm trong ngực Lâm Minh, cả người đắm chìm trong khoái cảm như cao phong đại hải vừa rồi, mị nhãn như tơ mà thâm tình nhìn lấy hắn.


Phải mất một lúc sau cô mới lấy lại sức, bước xuống khỏi người Lâm Minh, thoải mái dùng lấy qυầи ɭót của mình mà lau đi dương tinh đang ùng ục chảy xuôi ra.


Đợi cho lau không sai biệt lắm phủ đầy qυầи ɭót, Yên Nhiên cứ vậy nở nụ cười vô tư mà mặc lại vào người, hoàn toàn không để ý nó là như vậy dơ bẩn ɖâʍ uế


Sau đó, Yên Nhiên cứ vậy quỳ dưới háng Lâm Minh, dùng khuôn mặt tuyệt sắc của mình không ngừng cọ vào cự vật của hắn, rồi đưa môi tha thiết hôn hít lấy.
" Cự vật thần thánh này...phải thật tốt vệ sinh...ân, ngoam...."


Dứt lời, Yên Nhiên hé ra môi đỏ, đem cự vật còn đang cương cứng một hơi nuốt vào, mặc kệ bên trên dính đầy âm tinh dương dịch mà cẩn thận dùng lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼, từ trên xuống dưới không bỏ sót một milimet nào, bất kể là bao đầu hay hai hòn trứng cũng được nâng niu chăm sóc.


Nói là làm sạch tuy nhiên thật ra là càng ɭϊếʍƈ càng dơ, nhưng Lâm Minh lại không hề để ý mà chỉ chăm chú hưởng thụ lấy.


Ánh mắt hắn không có chút hảo ý nào mà nhìn chằm chằm Vận Vận, lúc này cũng đang động tình mà thở gấp không ngừng uốn éo, trong lòng thầm suy nghĩ xem nên làm gì cùng đối phương.
Sau đó, như nghĩ ra điều gì, hắn nở nụ cười thật tươi...


Đẩy ra đầu Yên Nhiên, Lâm Minh cứ vậy đỉnh lấy cự vật hướng Vân Vận mà đi đến.
Vân Vận kiều khiếp rụt lại cơ thể, theo bản năng lùi ra sau một bước.


Mặc dù thường thức về ȶìиɦ ɖu͙ƈ đã bị xoá bỏ, tuy nhiên sâu trong nội tâm cô cực kỳ bài xích việc thân mật với nam nhân khác ngoài trượng phu của mình ( mặc dù giờ mới là hôn phu).


Cho dù suốt cả giờ vừa rồi được xem xuân cung đồ sống thì cũng không thể xoá tan điều đó được, nhất là cái thứ to lớn kia, càng nhìn gần thì cô lại càng thấy hãi hùng.


Lâm Minh cười tà, sau đó lắc mình một cái lập tức xuất hiện sau lưng Vân Vận, hai tay vòng lên nắn bóp lấy nhũ phong và kiều đồn đối phương.
" Aaaaa "
Thân thể truyền đến dị cảm khiến Vân Vận khủng hoảng, sau đó quay người một cái tát giáng thẳng lên mặt kẻ phía sau..
Bốp!!


À mà có tin này không biết nên vui hay không, ta vừa lập dàn ý mới, độ dài truyện vậy mà kéo dài đến 400+ chươ[email protected]@!!






Truyện liên quan