Chương 12: phong thủy dễ luân chuyển

ngồi tại dãy bàn cuối lớp, Hàn Lập ngửa người về ghế sau lười biếng nghỉ ngơi
Cá ướp muối dáng vẻ, thực chất trong lòng cũng tại lo lắng nghĩ tới Tiêu Huyền sự tình


"haiz, mặc dù nói ta ý định là đi sau Tiêu Huyền nhặt nhạnh đồ tốt, thế nhưng dù gì tối hôm qua ta cũng tạo mâu thuẫn không nhỏ với hắn a, tiếp cận hắn lời nói hẳn là sẽ không dễ a"
"mong là lát nữa tên Tiêu Huyền này không quá giữ thù, nếu không liền phiền phức!"


dù sao thì ngày hôm qua, Hàn Lập hắn cũng là người chủ động công kích Tiêu Huyền!
thậm chí là mang theo sát tâm tiếp cận Tiêu Huyền!! Tiêu Huyền có giữ địch ý cũng là chuyện đương nhiên!
Hàn Lập muốn tiếp cân Tiêu Huyền, tự nhiên là sẽ không mong Tiêu Huyền quá mức cảnh giác với mình!


trong lòng mang theo suy nghĩ lo lắng, hắn cũng chỉ có thể thở dài một tiếng liền nghiêng đầu một cái đổi tư thế ngả người
đúng lúc này, Tiêu Huyền cũng đi tới bên cạnh Hàn Lập!!


hai người tại khoảnh khắc này ánh mắt giao nhau!! cả hai đều nhìn thấy được kinh ngạc hiện lên trên biểu lộ của đối phương!!
"l-là ngươi!!
sao ngươi lại ở đây!!!"
Tiêu Huyền tựa như gặp quỷ một dạng! nhịn không được la lên!


Hàn Lập nghiêng đầu để Tiêu Huyền thấy rõ ràng khuôn mặt này!! ký ức vẫn còn tươi mới cấp tốc hiện ra trong đầu!
lại nhìn xem Hàn Lập dáng vẻ thoải mái, trong lòng Tiêu Huyền liền dâng lên một cỗ tà dị cảm xúc! miệng há tới không khép lại được!




Người mà tối hôm qua bị hắn bẻ gãy cổ, lúc này lại phong sinh thủy khởi ngồi trước mặt hắn! nói hắn sao có thể không hoảng hốt!!
"nha~ Tiêu đại thiếu gia, ngươi ồn ào vậy làm gì, nơi này là phòng học a, ngươi lớn tiếng như vậy rất ảnh hưởng tới các vị đồng học đó a"


Hàn Lập không biết tại sao Tiêu Huyền lại đột nhiên chủ động tới gần mình, trong lòng cũng rất bất ngờ!
nhưng từ khi có ngụy bất tử thể đến nay, tâm tình Hàn Lập càng là đối với mọi thứ thờ ơ, chốc lát liền đem tâm tình thu lại tốt, nâng lên nụ cười đối với Tiêu Huyền nói


lời của hắn rơi xuống, Tiêu Huyền nhận ra bản thân thất thố
hướng trong phòng đồng học ngại ngùng cười một tiếng, liền đem ánh mắt chuyển lại về phía Hàn Lập
Hàn Lập khoác lấy một chiếc áo khoác dài đen với nhiều túi rộng, bên trong là sơ mi trắng


Phần cổ áo có chút nhếch nhác, lộ ra cái cổ cao bị băng trắng cuốn quanh!!
Ánh mắt Tiêu Huyền vô thức đặt trên cái cổ này, trong đầu lại nhớ tới cảnh ngày hôm qua hắn bóp nát cổ Hàn Lập
Trong lòng vì thế càng thêm quỷ dị khó hiểu!


"đừng nhìn, cái cổ này chính xác là bị ngươi bóp nát một lần, không cần phải nghi ngờ tự thân"
"hôm nay lão tử phải cuốn thêm băng quanh cổ cũng là nhờ ơn phước của ngươi"
Hàn Lập phủi ánh mắt trêu đùa nói
Hắn đương nhiên biết Tiêu Huyền vì sao lại có vẻ mặt kì quái như vậy


Thấy Tiêu Huyền vẫn một bộ dáng vẻ cảnh giác, Hàn Lập bất đắc dĩ nhún vai một cái
Đưa tay vào túi áo khoác, lấy ra hai lon nước mới mua từ máy bán tự động, đặt một lon tại chỗ ngồi bên cạnh


"thế nào, ngươi sẽ không phải chỉ tới ngắm ta một chút thôi a? ta cũng sẽ không hại ngươi ngay tại chỗ này, đừng có bộ dạng sợ sệt như thế a"
Tiêu Huyền nghe vậy, khóe miệng có hơi co giật
ngày hôm qua hắn cũng là mang theo cái suy nghĩ " nơi này là trường học" nên mới suýt bị Hàn Lập giết ch.ết!


một lần rắn cắn, mười năm sợ dây thừng!!
Tiêu Huyền mang theo vô cùng cảnh giác ánh mắt, từ từ ngồi xuống bên cạnh Hàn Lập
trước mặt một lon nước là không dám động vào!! có quỷ mới biết bên trong cái đồ chơi này liệu có độc hay không!


tên trước mắt là tên điên a! ở trong võ đạo cao trung sân trường hạ sát thủ!! Tiêu Huyền ấn tượng với Hàn Lập là vô cùng sâu sắc!
hơn nữa, vừa rồi nghe mập mạp kể sự tích về Hàn Lập, trong lòng đối với Hàn Lập lại càng thêm cảnh giác!


"giờ ta hiểu tại sao nhiệm vụ lần này lại có phần thưởng lớn như vậy rồi a, đối tượng hệ thống chọn thật khéo đâu! muốn kết giao hảo hữu với tên này không biết phải làm thế nào"
"hơn nữa vì cái gì tên Hàn Lập này vẫn còn sống sau ngày hôm qua! việc này nhất định phải làm rõ ràng!"


trong lòng có hơi cảm thán một tiếng, Tiêu Huyền đem tâm tình điều chỉnh tốt xong, liền đưa ánh mắt dò xét về phía Hàn Lập
"ngươi....rốt cuộc là thứ gì?!"
"oi oi, Tiêu đại thiếu gia ngươi cái miệng này thật thối a, có người nào nói chuyện với đồng học như ngươi sao!"


Tiêu Huyền lời nói chưa kịp rơi hết, Hàn Lập âm thanh liền chen lấn lên!! vừa vung vẩy trên tay lon nước vừa nói!
để cái thứ nước siêu ngọt này rơi cả lên quần Tiêu Huyền!!


Hàn Lập dạng này đùa nghịch bộ dáng để Tiêu Huyền rất muốn đánh cho hắn một trận! nhưng nhớ tới phần thưởng nhiệm vụ, lại đánh cắn răng nhịn xuống!
nghiến răng haha cười nói
"....haha, là ta thất lễ, vậy Hàn Lập đồng học, không biết ngươi có thể giảng giải giúp ta...."


"rồi rồi, ta biết Tiêu Huyền ngươi muốn cái gì, không phải là tò mò vì sao kẻ hèn này lại còn sống đến hôm nay đi!
"


"ngươi tò mò liền nói ngươi tò mò a, dài dòng như vậy làm gì, ta với ngươi cũng coi như là có "quan hệ", đại trương phu tu luyện võ đạo mà lời nói cứ như đám nho gia mềm nhu tựa cây giá một dạng!!"


"ta nếu là lão già gia chủ Tiêu gia, nhất định phải đem cái thằng con bất thành khí nhà ngươi mỗi ngày đều đập cho một trận! để ngươi cứng cáp lên một điểm~"
Hàn Lập ngắt lời Tiêu Huyền, lấy ra một bộ "ta biết ngươi nghĩ gì" biểu lộ


tăng thêm một cái khinh bỉ bĩu môi, ngồi trên ghế lắc lư nhún nhảy không ngừng!
Đùa nghịch bộ dạng lần này trực tiếp đem Tiêu Huyền khách khí cho đốt sạch!!
trên trán từng đạo lục sắc sợi gân nổi lên, biểu lộ như muốn ăn tươi nuốt sống Hàn Lập đồng dạng


nhưng mà hắn vẫn không có làm ra cái gì hành động, vẫn chỉ yên lặng ngồi đấy
không phàn nàn, không chỉ trích, không oán giận, cũng không một chút thù địch
nãy giờ, càng giống như đang tại cố lấy lòng Hàn Lập đồng dạng!
những cái này, đều bị Hàn Lập thu vào trong mắt!


Trong lòng dự đoán cũng chắc chắn xuống
"hừ, ta nói tên Tiêu Huyền này sao lại chủ động tới gần ta, quả nhiên là bị hệ thống của hắn sai khiến tới a"


"chỉ có dạng này, Tiêu Huyền mới chủ động tới gặp ta mà chẳng có lý do gì cả, hơn nữa cái bộ dạng nhẫn nhịn này của hắn, xem ra hệ thống của hắn ta cho không ít đồ tốt a"
Hàn Lập lòng nghĩ như vậy, hứng thú lại càng tăng thêm


vốn đang lo lắng phải làm sao để Tiêu Huyền không ghi thù chuyện hôm qua đâu, ai ngờ cái hệ thống của hắn lại hợp ý Hàn Lập như vậy
thực sự là nhân sinh vô thường a, ngươi không bao giờ biết được thứ gì sẽ xảy ra sắp tới!!


"Hàn Lập, đã ngươi nói vậy thì ta cũng không cần giả vờ làm gì, ta hỏi thẳng! rốt cuộc ngươi là ai!
ngươi muốn gì ở ta?! ta không nhớ bản thân có thù oán gì với ngươi"
Tiêu Huyền bỏ đi ý định hỏi vòng, nâng lên một cỗ tr.a vấn bộ dạng chằm chằm nhìn Hàn Lập!


"Tiêu Huyền a, ngày hôm qua sự tình quả thực là ta có lỗi trước, chủ động tiếp cận ngươi là ta, ám hại ngươi là ta, để ngươi mất máu tới gần ch.ết cũng là ta~"


"nhưng ngươi yên tâm, hiện tại ta không còn ác ý gì với ngươi hết, tin ta đi, hơn nữa không phải tối qua ngươi cũng "giết" ta một lần rồi sao~ chúng ta coi như không ai nợ ai a, cho nên không cần cảnh giác như vậy~"
Hàn Lập nhún vai, mang theo một vẻ mặt vô tội giải thích


tiện tay còn từ trong ống tay áo lấy ra con dao độc ngày hôm qua, đặt lên bàn cách xa tầm với của chính mình
bộ dạng thành ý mười phần, để cho Tiêu Huyền ánh mắt có hơi dịu xuống, rõ ràng là đã nới lỏng cảnh giác hơn với Hàn Lập
nhưng nghi vấn vẫn còn, Tiêu Huyền tr.a vấn bộ dạng không đổi!


Hàn Lập nói tiếp:
"còn về việc ta là ai, ta vì sao có thể sống dù bị ngươi chính tay đoạn đầu? ngươi tự mình tìm hiểu a~ bổn đại gia không có hứng thú nói cho ngươi biết~"
"nhưng ta có thể nói cho ngươi tại sao bản thân lại tiếp cận ngươi~"


nghe Hàn Lập từ chối trả lời bộ dạng, Tiêu Huyền cũng không khỏi có chút thất lạc
nhưng nghe lời tiếp theo, Tiêu Huyền vẫn là nâng lên chăm chú!
"như vậy...., tại sao ngươi lại tiếp cận ta?"
"bởi vì ngươi có mùi rất thối a~"
"hả?!"
Tiêu Huyền không rõ lắm, vẻ mặt ngơ ngác!


Không đúng!! trong tưởng tượng các loại gì thâm cừu đại hận đâu?
cha mẹ cừu hận để con cái đi trả các loại!
vì tình sinh hận các loại!
kịch bản đâu! ngươi cmn ăn mất kịch bản rồi?
thối?
đây là cái gì thần kì lý do a!!


chẳng lẽ ta thực sự thối như vậy! đến mức khiến người ta ghét đến muốn giết ch.ết?
nghĩ tới đây, Tiêu Huyền không khỏi sắc mặt cổ quái, vô thức muốn ngửi thử bản thân xác nhận một chút!
"haha~ nhìn mặt của ngươi lúc này thực là giải trí a, hâhaha, xin lỗi, ta chỉ đùa chút thôi, đừng tin thật chứ~"


Hàn Lập đột nhiên một tay ôm bụng vỗ bàn cười lớn, trào phúng Tiêu Huyền kì hoa biểu tình!
dáng vẻ của hắn để cho Tiêu Huyền khuôn mặt có chút đỏ lên
đáng giận! vậy mà lại bị tên này trêu đùa thành dạng này!
"Hàn Lập! ngươi tên đáng ghét này còn định cười tới khi nào a!!"


thấy Hàn Lập vẫn còn cười, Tiêu Huyền cuối cùng nhịn không được nữa, vung nắm đấm oanh tới!
phanh!
nhưng không ngờ! Tiêu Huyền nắm đấm uy lực mười phần! lại dễ dàng bị Hàn Lập bắt được!
ung dung hướng Tiêu Huyền cười nói:


"nha, Tiêu Huyền ngươi tính khí thật lớn a, vậy mà thực sự động thủ"
thấy Hàn Lập dạng này, Tiêu Huyền bây giờ mới nhận thức lại
bản thân mới chỉ có đoán thể thất tầng mà thôi
Tiêu Huyền tu vi cao hơn hắn một tầng! lại không tính Hàn Lập thường xuyên tại ngoại thành vật lộn với yêu thú!


Thực lực chênh lệch lớn lắm!
minh bạch điều này, Tiêu Huyền chỉ có thể ngậm đắng thu tay lại, nghiêng đầu một bên
"hừ! đợi đó!! không lâu nữa ta sẽ siêu việt ngươi!
tới lúc đó đè ngươi lên đất ma sát một lượt!!!
để ngươi thấy được Tiêu Huyền ta anh tư siêu phàm!"


nói liền đứng dậy đi về chỗ, Tiêu Huyền hắn sợ ngồi cùng Hàn Lập thêm một lúc nữa, sẽ bị tên này đùa nghịch cho tức ch.ết!
"haha~ chuyện này, ta ngược lại là tin tưởng ngươi, chờ ngày ngươi thần công đại thành a~ Tiêu thiếu gia~"
Hàn Lập đưa tay vẫy vẫy, nhìn xem bước chân nặng nề Tiêu Huyền


cảm thấy trêu trọc tên tiểu tử này thật vui~
"ha..., có lẽ....làm bạn với khí vận chi tử cũng không phải ý tồi...."
Hàn Lập lẩm bẩm lời nói rơi xuống
Tiêu Huyền đang đi cước bộ theo đó xững lại!
không phải là hắn nghe được Hàn Lập lời nói


mà là do hệ thống giao diện thông báo âm thanh đột nhiên vang trong não hải!!
tinh! thông báo nhiệm vụ ẩn "bằng hữu cường giả" hoàn thành!!
bắt đầu thống kê nhiệm vụ, phần thưởng đang phát ra....
tam thập lục đấu chiến thần quyết.....đã phát!!
đệ nhất tầng tu vi....đã phát!
Ầm ầm!!


tựa như biển động một dạng cuồn cuộn lực lượng tại trong cơ thể Tiêu Huyền vô căn cứ bộc phát!!
nhục thân cường độ cùng tu vi theo từng bước chân mà tăng trưởng!
Đoán thể bát tầng!
đoán thể cửu tầng!!
ngưng nguyên nhất tầng!!
Ngưng nguyên cảnh!!!


Ba bước rơi xuống, nhất bộ nhất trọng thiên! Tiêu Huyền trực tiếp đột phá ngưng nguyên cảnh!!
Tiêu Huyền ánh mắt lóe lên tựa như tinh tú một dạng rạng rỡ quang mang!!
ngày hôm qua sử dụng ngưng nguyên cảnh thể nghiệm tạp cảm giác lần nữa xuất hiện!!


"đây là....nguyên khí!! ta thực sự đột phá ngưng nguyên cảnh!!!"
nén xuống hưng phấn, Tiêu Huyền cước bộ tung tăng ngồi xuống chỗ ngồi của mình
nội tâm điên cuồng hướng hệ thống thổi ngưu bức!!


Hàn Lập không biết, vừa rồi bị hắn trêu đùa xoay quanh tiểu tử, chỉ hai giây sau liền đã siêu việt hắn! đạp lên ngưng nguyên chi cảnh!!!
thế gian phong thủy dễ luân chuyển
dính tới khí vận chi tử, lại càng thêm dễ luân chuyển!!






Truyện liên quan