Chương 66: Người sói và ma cà rồng (nhất)

Nghỉ hè đã qua một nửa thời gian, Harry vô cùng nhàm chán lười biếng tựa vào cửa sổ nhìn cảnh hoàng hôn trên ngã tư đường, vừa lúc thấy được em gái song sinh Bella.
Harry lập tức chú ý.


Bella đang ngồi ở sau xe máy của Jacob Black, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, giống như đã gặp chuyện rất đáng sợ, thậm chí còn có chút mất hồn.
Còn Jacob thì cau mày kéo cô xuống xe, sau đó lập tức buông tay.


Không nghe được hai người họ nói cái gì, Harry có chút lo lắng. Cậu lập tức chạy xuống lầu, vừa lúc nhìn thấy Bella suýt chút nữa là bị vấp vào khung cửa.
Còn Jacob thì đã đi mất.
“...” Harry chần chờ một chút mở miệng nói, “Bella, làm sao vậy? Em có vẻ không ổn...”


“Harry!” Giống như vừa mới phát hiện anh trai mình, Bella phục hồi tinh thần lại, lập tức đem túi xách vất trên sô pha phòng khách, “Em không sao, em rất khỏe.”


“Em mệt sao? Hay em đã gặp chuyện gì? Bella.” Harry nhíu mày, “Sáng hôm nay em không phải cùng Jacob tới La Push chơi sao? Nói cho anh biết, có phải Jacob khi dễ em không? Anh đi tìm cậu ta...”


“Này, Harry, chờ một chút! Em không sao.” Bella bất đắc dĩ gãi gãi đầu, ngồi xuống ghế sô pha, “Về điểm này, anh quả thực rất giống Charles! Em chỉ.. Em chỉ chơi quá lâu, nên mệt mà thôi. Em cần nghỉ ngơi!” Dứt lời, cô mang theo túi xách đi lên lầu.




“Bella...” Harry có chút lo lắng nhìn em gái của mình, nhưng không mở miệng.
Em gái song sinh của cậu trông có vẻ yếu đuối và trầm tĩnh, nhưng thực tế, cũng là người rất cố chấp. Nếu không phải tự cô muốn nói, người khác sẽ không hỏi được gì.
Bella chắc không xảy ra chuyện gì với Jacob chứ?


Vì thế mấy ngày nay, Harry đều cẩn thận quan sát em gái của mình.
Sau khi ngủ dậy, Bella trông khá hơn nhiều, nhưng vẫn có chút buồn bực lại không ra ngoài.
Mấy ngày nay Bella xin nghỉ, luôn ở trong phòng không biết đang tìm cái gì.


Không phải lúc cần thiết, Harry không muốn sử dụng phép thuật rình chuyện riêng tư của em gái. Trao đổi ánh mắt với Charles không biết bao nhiêu lần, nhưng cũng không có cách nào biết rõ suy nghĩ của Bella.
Tất cả chuyện này tiếp diễn đến sáng ngày thứ 3.


Lúc ăn điểm tâm, Bella nhận được một cuộc điện thoại, cầm túi xách muốn lao ra ngoài.
“Chờ một chút, Bella.” Cảnh sát trưởng Swan gọi con gái lại, “Con muốn đi đâu?”
“Dạ... Là Jacob, cậu ấy mời con tới La Push chơi.” Bella do dự một chút rồi nói.


“Vậy, có phải các con...” Charles chần chờ nhưng không tiếp tục hỏi, “Ý cha là, khi nào con về?”
“Cha... Được rồi, trước bữa tối con sẽ về, con cũng không phải là trẻ con.” Bella nhìn cha của mình, thở dài, “Jacob sẽ đưa con về.”


Nghe được câu này, sắc mặt Charles trầm xuống: “Không cần nó đưa, cha sẽ đi La Push đón con.”
“Cha! Hôm nay cha không cần đi làm sao?”


Cảnh sát trưởng Swan bị nghẹn một chút, sau đó ông nhanh chóng liếc mắt nhìn con trai đang im lặng bên cạnh một cái, chậm rãi nói: “Vậy để Harry lái xe đi đón con, dù sao nó ở nhà cũng rãnh rỗi.”
“Con không có rãnh rỗi...” Harry nghe vậy bất mãn nhỏ giọng than thở.


Mấy ngày nay, mỗi ngày cậu đều qua đêm trong biệt thự nhà Cullen, ma cà rồng không cần ngủ, vì thế Harry luôn trải qua cảnh ngày đêm lẫn lộn. Đôi khi thì tìm Emmet luyện tập phép thuật, đôi khi lại điểu chế độc dược. Còn ban ngày phần lớn thời gian đều được dùng để ngủ bù, làm cho Charles đối với thái độ sống “suy sút” của cậu có chút bất mãn.


Ít nhất con gái cũng biết đi ra ngoài làm thêm, vì cái gì con trai mỗi ngày đều ở nhà ngủ chứ?
Đối với lần này, Harry cực kỳ bất đắc dĩ, nhưng cũng không thể phản bác.


Tuy nhiên với quyết định ngày hôm nay của Charles, cậu vẫn giơ hai tay tán thành, dù sao thì cậu cũng muốn biết Jacob và Bella thật ra đã có chuyện gì.
“Tốt lắm, trước khi về thì gọi điện thoại cho anh, anh ở ranh giới La Push chờ em.” Harry gọi với theo Bella đang chạy ra ngoài.


Nhưng mà mãi cho đến buổi chiều cậu nhận được điện thoại của Bella, mới nhớ tới chiếc xe của mình đang bị Charles mang đi sửa. Chuyện đó không chỉ mình cậu quên, cả Charles cũng quên mất.
Chuyện chiếc xe không cẩn thận đụng hỏng đèn sau, một câu “Sửa chữa!” đã có thể giải quyết.


Vấn đề là khi đó, cảnh sát trưởng Swan vừa lúc nhìn thấy, kết quả là Harry không thể không bỏ qua phép thuật, trực tiếp đem đi sửa.
Không biết hiện tại ra sao. Dù sao lúc cậu đem xe đi sửa, trong ga-ra sửa xe có nhân viên xin nghỉ phép, nên còn nhiều xe đã xếp hàng ở đó.


May mà nơi sửa chữa không xa lắm, nếu không lại phải độn thổ.
Vừa mới ra khỏi nhà để đến chỗ sửa chữa, di động bỗng nhiên reo lên.
“A lô...”


“Harry, là anh...” Trong điện thoại là giọng nói quen thuộc của Edward, “Anh mới vừa săn bắn trở về, đang ở trên đường. Nguyên liệu độc dược em cần anh cũng thuận tiện mua về, buổi tối em có tới không?”
...


Lơ đãng trò chuyện với Edward, Harry bỗng nhiên nhớ ra, nói: “Edward, anh bây giờ đang ở đâu? Anh đang lái chiếc Volvo à?”
“Đương nhiên, anh đang ở trên đường cao tốc.”


“Thật tốt quá, em hứa với Charles đi La Push đón Bella, kết quả quên mất chiếc Chevrolet đang sửa chữa. Em phải đi lấy xe trước, anh giúp em đi một chuyến, có thể tối nay em sẽ đến. Nếu có thể, em hy vọng ở nửa đường gặp được anh, sau đó đưa Bell về, dù sao thì Charles có thể không muốn thấy em gái của em trong xe anh, nếu không ông ấy lại muốn nghi ngờ Bella thật sự là đang hẹn hò với ai.”


...
“Không đâu, ngay tại ranh giới La Push... Không trái với hiệp ước với người da đỏ. Anh cũng biết là Bella gần đây không ổn lắm, em cảm thấy có liên quan tới Jacob.”
...
“Đáng tiếc Bella không biết em là phù thủy, nếu không em đã trực tiếp dùng độn thổ để đưa cô ấy về.”...


Khi Edward đồng ý giúp cậu đi đón Bella, Harry nhẹ nhàng thở ra.
May mắn là, khi tới nơi chiếc Chevrolet đã xong.
Có vẻ cũng không muộn lắm...
Harry lái xe đi về hướng La Push.


Nhưng hôm nay đúng thật là 1 ngày khiến người khác giật mình. Hoặc nên nói, là một ngày khiến Bella hoàn toàn phá vỡ quan niệm và suy nghĩ vốn có của mình.
Lúc Harry lái xe tới nơi hẹn, chỉ nhìn thấy một chiếc Volvo màu bạc dừng ở ven đường. Nhưng trong xe không có ai.


Một loại cảm giác bất thường nảy lên trong lòng.
Harry lập tức phóng vào khu rừng bên cạnh.
A, trời ạ...
Thấy Bella đang đứng trong rừng, Harry lập tức biết em gái của mình mấy hôm rốt cuộc là vì cái gì mà mất hồn mất vía.


Phát hiện trên thế giới này có người sói tồn tại, đối với 1 cô gái vốn cho rằng cuộc sống của mình vô cùng bình thường, thì khó chấp nhận đến thế nào...
Từ xa nhìn lại, Bella dựa vào một thân cây khô, kinh ngạc thét lên.
Còn Jacob và Edward thì đứng cách đó không xa đang giằng co.


Hai người đứng quá gần, không biết đang nói cái gì.
Edward cau mày, trên gương mặt tái nhợt không chút thay đổi, vô cùng lạnh lùng. Còn Jacob thì phẫn nộ nhìn anh, bỗng nhiên phát ra một tiếng rít gào của dã thú, toàn thân bắt đầu biến dạng.


Khuôn mặt cùng toàn thân rất nhanh đã vặn vẹo, làm da rám nắng bóng loáng nhanh chóng sinh ra màu lông nâu, một con dã thú cao lớn xuất hiện trước mặt Edward.
Người sói! Jacob cũng là Người sói!


Hơn nữa tuyệt đối là một người sói mới biến đổi không đến vài ngày, vẫn chưa thể tùy ý khống chế chính mình!
Harry kinh ngạc nhìn lên con sói lớn màu nâu tấn công Edward. Bởi vì khoảng cách quá gần, anh không kịp phản ứng, lập tức bị đụng bay ra ngoài, ngã trên mặt đất.
Bùn đất văng khắp nơi!


Bella như phát điên thét lên: “Dừng tay, Jacob! Đừng tấn công người bình thường!”
Nhưng khi nhìn thấy bạn trai của anh mình dường như không sao cả đứng lên từ mặt đất, rồi sau đó phát ra tiếng rít gào cũng khiến người khác lông tóc dựng đứng, tiếng thét của cô chợt nghẹn lại.


Ngay sau đó, cô ngây người nhìn Edward Cullen bình thường luôn giống người mẫu quảng cáo nhảy xa hơn mười mét, hai tay nắm lấy cổ của con sói màu nâu, đem nó ném ra ngoài...
Con sói lớn lăn 1 vòng rồi đứng lên, phẫn nộ gầm rú, tiếp tục tấn công.


Bộ lông dầy dính đầy lá cây và bụi đất, hàm răng trắng nhởn nhe ra...
Tác giả: vì theo tình tiết phát triển, nên để Jacob biến thành người sói sớm hơn mấy tháng.
============================================================
Lại có phim hành động ngắn na^^, đúng là chỉ toàn thích kích động^^






Truyện liên quan