Chương 78 : MĨ NỮ HỘI ƯỚC

Trận đại chiến trong [Vương Giả], điều cần nhắc tới là một hồi hỗn chiến, tác giả cho rằng cuộc chiến này góp phần làm cân bằng lại ảnh hưởng của người chơi tại thiên long thành.


Nguyên nhân rất đơn giản, cướp lấy sủng vật đản "[Hắc Ám Tử Thiên Long]" dẫn đến cuộc chiến của 2 BOSS cấp thần thú, điều này làm cho người chơi thấy được mị lực của [Vương Giả], nhiệt huyết sôi trào, đặc biệt là 1 lần tuôn ra 100 kiện cực phẩm trang bị, cái này chính là điểm nhấn, để cho người chơi "không chiến không được".


Nhưng đây chỉ là 1 phương diện, tác giả chỉ ra nguyên nhân, đó là việc các đại bang phái đang dần hình thành, xung đột về lợi ích, không thể không dẫn đến chiến đấu ác liệt.


Tràng đại chiến này sợ rằng chính là do sự cố ý của đầu lĩnh của bang Phong Vân, vì mở rộng ảnh hưởng của họ, vì tạo lập uy tín, vì làm cho bang phái nổi danh mà cố ý gây ra tràng chiến đấu này, bất quá, cũng bởi vì đại lượng bang phái tham gia, khiến cho bang Phong Vân không thể nào nắm được thế cuộc, mới dẫn đến tràng chiến đấu hỗn loạn.


Tác giả lớn mật đoán, cho dù sự kiện này xảy ra một lần nữa, cuộc hỗn chiến vẫn sẽ diễn ra, hơn nữa sẽ càng thêm kịch liệt, đương nhiên sẽ có thêm càng nhiều tổ chức tham gia.
Cho nên ảnh hưởng của tràng đại chiến này chỉ có 3 điểm:


1: người chơi sẽ càng khao khát sức mạnh, thực lực, muốn không ngừng lớn mạnh, dẫn đến cơn lốc luyện cấp trong [Vương Giả].




2: lần đại chiến này sẽ càng khiến [Vương giả] trở lên "hot" hơn, càng nhiều người chơi tham gia [Vương Giả] hơn, tập đoàn Phi Long thậm chí đã cho phát sóng đoạn chiến đấu của 2 đại thần thú, mở rộng tuyên truyền.


3: các thế lực trong [Vương Giả] sẽ đi sâu vào giai đoạn luyện cấp, âm thầm tăng thêm thực lực, chuẩn bị cho các lần đại chiến tiếp theo, lần sau nhất định sẽ càng thêm kịch liệt.


Bởi vậy, ngày mai đấu giá "[Kiến Bang Lệnh]" sẽ là một hồi tranh dành vô cùng náo nhiệt, tới cùng là ai đại tài khí thô*, thực lực phi phàm, sẽ trở thành người chiến thắng?


Trở thành người đầu tiên thành lập bang phái trong [Vương Giả], sợ rằng sẽ không ai bỏ qua cơ hội này, danh tiếng sẽ được gia tăng rất lớn.


Ý tứ cuối cùng của bài viết, đặt ra nghi hoặc lớn, ai là người trộm được sủng vật đản** "[Hắc Ám Tử Thiên Long]", dẫn phát đến hồi xung đột này, nếu người chơi này hiện thân, người chơi khác sẽ đối đãi với hắn ra sao?
Kính nể, hâm mộ hắn hay là cùng nhau chém tập thể?


Ta ngất, chỉ một cử động của ta mà dẫn tới phong ba lớn như vậy, bất quá nghĩ lại tình huống chiến đấu biến thái như vậy, không điên cuồng cũng không được.


Rời mạng nghỉ ngơi 1 chút, đang chuẩn bị lên mạng, bây giờ thăng cấp, tăng lên đến LV30 rồi mặc Tạp Ba La sáo trang vào chính là động lực lớn nhất của ta.
"Đinh linh... Lão ca... Có điện thoại."
Ta vừa mới tiến vào trò chơi, còn chưa có đi được vài bước, điện thoại bỗng vang lên.


"Là ai vậy? Sao lại không may như vậy chứ."
Ta nhỏ giọng nói thầm, nhưng mà nhìn tới điện thoại, tim lập tức đập "phanh phanh" hẳn lên, lập tức rời khỏi trò chơi, kích động tiếp nhận điện thoại.
"Lâm Phong, là ta, Lăng Ngọc Nhã."


Bên trong điện thoại, Lăng Ngọc Nhã tươi cười nhìn ta, vẻ mặt ưu nhã khiến người khác yêu thích.
"Ân, có chuyện gì vậy?"
Vừa thấy Lăng Ngọc Nhã, ta có chút khẩn trương, ta nhìn thấy Lăng Ngọc Nhã xinh đẹp như thiên tiên, phản ứng có chút biến thành trì độn.


"Như thế nào, không có chuyện thì không thể gọi cho ngươi sao?"
Lăng Ngọc Nhã ra vẻ tức giận, môi hơi nhếch lên.
"Không có, có chuyện đó sao."


Ta càng thêm kích động, đương nhiên điều này cũng không thể trách ta, mặc dù ta rất muốn thấy Lăng Ngọc Nhã, cũng rất muốn cùng nàng nói chuyện, nhưng mà sau khi rời đại học, ta cũng rất ít tiếp xúc cùng với Lăng Ngọc Nhã, quan hệ giữa chúng ta cũng đã dần phai nhạt.


Thật sự mà nói, quan hệ của chúng ta cũng không tồi, đây chỉ là suy nghĩ của riêng ta.
Sau tốt nghiệp, Lăng Ngọc Nhã chỉ đơn giản nói với ta "Tái kiến", rồi vội vàng đi tới thành phố.


Sau khi tốt nghiệp 1 năm, chúng ta căn bản không có liên lạc lại, nếu không phải lần trước tại cửa trường đại học Hoa Hạ nhìn thấy Lăng Ngọc Nhã, ta thật sự nghĩ, Lăng Ngọc Nhã sợ rằng đã quên mất ta rồi, sợ rằng trong ấn tượng của nàng đã không còn nhớ ta là ai rồi.


Đối với nàng mà nói, ta có thể chỉ là 1 người đi qua trong cuộc đời nàng, 1 người rất bình thường.
"Tìm ngươi thật sự là có chút việc? Không biết ngươi có... thời gian hay không, ngươi đang làm gì? Đang bận sao?"
"Không có gì, không có việc gì, đang ở nhà thôi. Có chuyện gì, ngươi nói đi."


Nhìn dung mạo tuyệt sắc của Lăng Ngọc Nhã, khiến cho long ta cảm thấy có chút mê say, không nói lên lời.
"Tốt lắm, ta đợi ngươi ở trước cửa trường học."
Lăng Ngọc Nhã cười gật gật đầu.
"Tới liền nha."
"Ta bây giờ ra cửa chờ ngươi, ngươi càng nhanh càng tốt."
"Tốt, ta lập tức đến."


Ta tắt điện thoại, tâm tình mênh mông, nhanh chóng chỉnh lại quần áo, chọn lấy 1 bộ không tồi,cùng mĩ nữ ước hội(gặp mặt), quả thật sự là hạnh phúc.
"Không được, có chút quá chau chuốt."
"Không hay, quá tầm thường."
"Không được, quá quê mùa."
"Không được, quá nghiêm túc."


"Tây trang, không được, bây giờ là tháng tám, khí trời quá nóng, mặc như vậy, người ta lại tưởng có bệnh mất."
"Thôi hay mặc như bình thường đi, người ta có việc tìm ta, nói không chừng là việc "mang vác" gì đây."


Ta lầm bầm lầu bầu, suy nghĩ liên miên, mãi chưa chọn được quần áo phù hợp,đành chọn lấy bộ thường mặc màu đen.
"A, thay quần áo cũng mất hơn 10 phút, có thể cùng so sánh với các cô gái nha, ta phải lập tức tới cổng trường đại học ngay thôi."


Trước của trường đại học Hoa Hạ, một mĩ nữ mặc một thân trang phục hưu nhàn màu trắng đang yên lặng đứng ở đó, không ngừng nhìn quanh, người qua đường không ngừng nhìn ngó, âm thầm than thở.


Trang phục mà mĩ nữ mặc có chút rộng thùng thình, làm cho người ta khó thấy được hết dáng người của nàng, nhưng mà mỹ nữ thân thể thon dài, thể thái quân xưng, sắc xảo, có một cỗ khí chất nhẹ nhàng, khiến người khách không thể nghi hoặc vẻ xinh đẹp của nàng, hơn nữa lại càng tăng thêm vẻ thần bí và phiêu dật.


Tinh tế nhìn lại, mĩ nữ có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, khuynh quốc khuynh thành, nhẹ nhàng tinh tế, phảng phất như tiên tử hạ phàm, làm cho người ta không kìm được than thở: thế gian cũng có mĩ nữ đẹp như vậy sao, tứ đại mĩ nữ cổ đại chắc cũng chỉ đến vậy thôi.


Mỹ nữ ôn nhu hòa ái này càng khiến người ta yêu thích, các cô gái đi qua đều trang ngập vẻ hâm mộ, nam nhân thì ngập tràn ái mộ, đều thừa dịp mỹ nữ không chú ý, liếc trộm nàng, đều âm thầm hô to: hôm nay may mắn, có thể nhìn thấy mĩ nữ xinh đẹp như vậy.


Có mấy người không nhịn được dừng chân, muốn tiến tới làm quen, nhưng mà mỹ nữ này mang theo cỗ khí chất khiến người khác tự ti, không dám tiến tới, do dự không quyết định được.


Không biết tên nam nhân nào may mắn có được mĩ nữ này, mà lại khiến cho mĩ nữ phải chơ đợi, trong long mọi người đều âm thầm cảm thấy ghen ghét.


Đột nhiên, mỹ nữ nở nụ cười, phảng phất như ngày xuân muôn hoa đua nở, làm cho người ta cảm thấy ấm áp, lại phảng phất như ánh mặt trời nồng ấm giữa ngày hè, làm lòng người vô cùng kích động.
"Đẹp quá!"


Có mấy người không tự chủ được than thở, phảng phất như thấy được điều gì đó tuyệt vời nhất trong cuộc sống, mà điều tuyệt vời này, đã vượt quá sự tưởng của mọi người.
"Lâm Phong, ta ở chỗ này."


Lăng Ngọc Nhã nhẹ nhàng hướng ta vẫy vẫy tay, động tác ưu nhã như đang múa, làm cho người ta hâm mộ, lại khiến người ta ghen ghét.
Là ai? Ai là Lâm Phong?
Mọi người đều nhìn theo hướng Lăng Ngọc Nhã nhìn lại, trong ánh mắt mang theo hâm mộ cũng ghen ghét, tất cả cùng tụ tập trên người ta.


"Ân, Ngọc Nhã, đợi lâu không."
Ta chạy đến trước mặt Lăng Ngọc Nhã, mặc dù đã gặp qua mĩ nữ, lại đã tiếp xúc thân mật với đại mĩ nhân Lý Đồng, nhưng ta vẫn bị vẻ đẹp của Lăng Ngọc Nhã làm cho ngẩn ngơ.
"Chờ ngươi hơn 10 phút rồi, hôm nay ngươi có việc bận sao?"


Lăng Ngọc Nhã trả lời rất chi tiết làm cho ta toát mồ hôi lạnh, nếu để cho nàng biết ta chỉ vì thay trang phục mà mất nhiều thời gian như vậy, còn không xấu hổ ch.ết sao.
"Hôm nay trang phục mặc cũng không tồi nha!"
Quá hạnh phúc, mỹ nữ rốt cục đã phát hiện ra ta ta chọn lựa trang phục rất cẩn thận nha.
"A a......"


Ta vô ý sờ sờ đầu, cười cười, được mĩ nữ khen, quả thật là quá hạnh phúc.
"Có cố gắng."
Vừa được mĩ nữ khen, chính là ngay lập tức lại đả kích tinh thần của ta, ta chuẩn bị trang phục xem ra hoàn toàn uổng phí rồi.






Truyện liên quan