Chương 95 : LÃO GIÁM ĐỊNH XẢO TRÁ (TRUNG)

"Thạch Đầu Thành, ngươi làm sao lại biết tứ đại bí cảnh?"


Giám Định Sư đang định thương lượng với ta, nhưng mà lại bị ta cướp lời hởi trước, vô cùng buồn bực, nếu đặt ở bình thường, lão căn bản không thèm để ý đến tiểu tử này, nhưng mà bây giờ đang có việc cần nhờ, vì vậy lão phải kiên nhẫn lắng nghe.


Bất quá, nghe ta hởi tới tứ đại bí cảnh, Giám Định Sư vô cùng giật mình, những tin tức thuộc loại bí mật này hắn cũng không hiểu rõ lắm, làm sao tên tiểu tử này lại biết được.
"Ta trong lúc vô ý biết được về tứ đại bí cảnh, bởi vì tò mò, cho nên mới hỏi mong rằng được ngài chỉ giáo."


"Thạch Đầu Thành, huân chương trước ngự ngươi chính là Thăm Dò Giả Huân Chương của Đông Phương Hành đúng không?"
Giám Định Sư cũng không trả lời câu hỏi của ta, chỉ cẩn thận đánh giá ta một phen, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở cái huân chương trước ngực ta.


Ánh mắt quả là lợi hại, ta thầm giật mình, ta đã cố gắng che giấu Ưng Chi Huân Chương của Vương thợ săn đưa năm đó và Thăm Dò Giả Huân Chương của Đông Phương Hành khiến cho hai huân chương này trở nên rất bình thường, trông chỉ như hai miếng sắt bình thường, nhưng mà lão đầu này lại nhận ra, có vẻ còn biết đến huân chương của Đông Phương Hành nữa.


Không hổ là thủ tịch Giám Định Sư của Thiên Mộng Đại Lục, kiến thức quả thật là rộng lớn!




"Thạch Đầu Thành, người hiểu rõ Thiên Mộng Đại Lục nhất chính là Đông Phương Hành, Đông Phương Hành mà còn không tìm thấy tứ đại bí cảnh trong truyền thuyết kia, sợ rằng không ai có thể tìm được, ta chỉ có thể nói cho ngươi một chút tin tức mà thôi."


Giám Định Sư suy nghĩ một chút, sau đó nói ra một chút tin tức đơn giản.


Vân Chi Bộc Bố do Dực Nhân Tộc trong truyền thuyết dùng Vân Tinh Thạch kiến tạo ra một tòa thành tại không trung, có thể tùy ý phi hành trên bầu trời Thiên Mộng Đại Lục, theo truyền thuyết thì Vân Chi Bộc Bố được vân chi chúc phúc, có được năng lực phi hành.


Ẩn Vương Thần Điện thì là nơi một đời trí giả của 3000 năm trước ẩn cư, nơi đó lưu lại ngũ đại thánh khí của Thiên Mộng Đại Lục cùng với thiên cảnh, ngoài ra còn có thể lưu giữ tất cả các thần thú cùng thần khí ở đó.


Phượng Chi Hạp Cốc là địa phương của siêu thần thú Phượng Hoàng, bên trong chính là có"Thiên Hỏa Ngô Đồng Mộc", "Phượng Hoàng Vũ Mao" và "Phượng Hoàng Hỏa Tinh" đều là những bảo vật vô cùng hiếm có. Ngũ Hành Bí Địa, tại bên trong Tinh Linh Hạp Cốc, nơi phát ra ngũ hành thần lực, cũng là nơi ấp trứng của tinh linh ngũ hành, chỉ là đã bị "Thiên Địa Ngũ Hành Mê Ảo Trận" phong ấn, chỉ có thể ra không thể tiến vào.


"Giám định gia gia, ngoại trừ Ngũ Hành Bí Địa, ngài có biết đại khái phương vị của ba nơi kia không?"


Nghe xong lời lão giới thiệu, mắt ta bừng sáng, nước miếng chảy dài, nhiều bảo vật như vậy, ta nhất định phải tìm kiếm biện pháp lấy được, Tinh Linh Hạp Cốc hiện tại ta chỉ có thể nhìn, không thế làm gì được.


"Thạch Đầu Thành, tìm kiếm tứ đại bí cảnh này khó khăn cũng không kém hơn điều chế " Thăng Thiên Tạo hóa Hoàn "là bao, nếu ta biết được địa điểm chính xác của tứ đại bí cảnh, ta cũng không ở lại đây làm Giám Định Sư, ta khuyên ngươi tốt nhất là bỏ ý nghĩ này đi, khỏi lại bị tẩu hỏa nhập ma giống như Đông Phương Hành."


Ta vừa muốn phản bác lão, nhưng lần này lão đã nhanh chóng nói trước.
"Thạch Đầu Thành, thần thú [Hắc Ám Tử Thiên Long] của ngươi đâu?"


Lão bị ta làm phiền đã lâu, vì vậy không thể để ta nói thêm được, lão không muốn bị ta dắt mũi, điều này khiến lão cảm thấy rất khó chịu. "A, [Hắc Ám Tử Thiên Long], ta còn chưa ấp nở."


Nghe lão nhắc đến [Hắc Ám Tử Thiên Long], chẳng lẽ là có ý định gì với [Hắc Ám Tử Thiên Long] của ta, vì vậy ta hàm hồ trả lời lão.
"Thạch Đầu Thành, ta muốn thương lượng với ngươi 1 chuyện, không biết ngươi có thể cho ta một giọt máu tươi của [Hắc Ám Tử Thiên Long] hay không?"


Lão đầu này ánh mắt mờ ám nhìn ta, lộ ra...vẻ mặt hòa ái và thiện lương nhất nhìn ta.
"Đây... đây..."
"Này......"
"Cái này......"
Ta ngất!
Làm sao lại có chuyện tiện nghi như vậy, ngươi nói muốn là ta phải cho ngươi sao, không có đâu, ta liên mồm ậm ừ nói "Này", nhưng nhất quyết không trả lời.


"Thạch Đầu Thành, chỉ cần ngươi có thể cho ta một giọt máu tươi của [Hắc Ám Tử Thiên Long], ta mỗi ngày sẽ giám định miễn phí 5 kiện trang bị cho ngươi, ngươi xem thế nào?"
Ta ngất!


Ngươi nghĩ ta là ăn mày chắc, ta cho dù một ngày xem xét năm kiện thần khí, nhiều nhất cũng chỉ hết 500000 kim tệ(50 vạn), ý nghĩa không lớn, hơn nữa ta một tháng có thể đánh ra một kiện thần khí đã là phúc đức lắm rồi, làm sao có thể có nhiều thần khí cho ngươi giám định như vậy, điều này căn bản là cũng không tốn nhiều kim tệ.


Thấy lão ta nói thì có vẻ hào phóng, nhưng đối với ta lại không thực dụng mấy, ta mặc kệ.
Không thể cứ đơn giản như vậy được, lão này bình thường rất đáng ghét, lần nào cũng "chém" ta, ta không thể bỏ qua cơ hội trả đũa được.


"A, như vậy ư, giám định gia gia, ta đây còn muốn thương lượng với [Hắc Ám Tử Thiên Long] một chút, ngài xem có được không."


Giám Định Sư vô cùng buồn bực, sủng vật hoàn toàn nghe theo chủ nhân, chủ nhân nói gì cũng đều nghe, Thạch Đầu Thành này rõ ràng là không đồng ý, vậy mới nói là thương lượng với sủng vật.


"Thạch Đầu Thành, ngươi đừng đi, chúng ta có thể thương lượng mà, vậy ngươi muốn cái gì đây?"


Lão đầu này xem ra có chút khẩn trương rồi, vốn tưởng rằng dựa vào việc hắn là Giám Định Sư duy nhất của Thiên Mộng Đại Lục, tiểu tử này sẽ thỏa hiệp, bởi vậy không có nói gì thêm nữa, muốn chờ Thạch Đầu Thành chủ động nói chuyện.


Nhưng mà Thạch Đầu Thành này lại không nể mặt hắn, muốn xoay người rời đi, lão giám định khó khăn lắm mới kiếm được cơ hội có được máu tươi của [Hắc Ám Tử Thiên Long], vì vậy nhanh chóng giữ Thạch Đầu Thành lại.


Hừ, để xem lão còn thanh cao được không, phải biết rằng ngươi bây giờ đang muốn cầu ta, vì vậy ta làm ra dáng vẻ bỏ đi, xem ra lão này đã rất khẩn trương rồi.


"Thạch Đầu Thành, ta chỉ cần một giọt máu của [Hắc Ám Tử Thiên Long], đối với nó cũng không có tổn thất gì, đối với ngươi cũng là chuyện dễ dàng mà." Dáng vẻ lão bây giờ trông cũng khá là đáng thương.
"Thật vậy chăng? Đối với [Hắc Ám Tử Thiên Long] cũng không có ảnh hưởng gì?"


"Ta cam đoan, không có ảnh hưởng gì."
Ánh mắt lão đột nhiên có chút gian xảo, sau đó tràn ngập thâm tình nhìn ta, trong mắt lệ quang lấp lóe.
Ta ngất, biến hóa gì mà nhanh vậy, khiến ta cảm động quá, vì vậy ta cũng không làm khó lão nữa.


"A, giám định gia gia, nguyên lai chỉ đơn giản như vậy, ta đây cũng không có yêu cầu gì cao lắm, ta chỉ là thấy [Giám Định Thuật] của ngài rất thần kỳ, không biết ngài có thể truyền thụ cho ta một chút không."
Ta còn chưa nói xong, khuôn mặt lão đột nhiên có vẻ tức giận, hận không thể lao đến cắn ta.


"Làm sao vậy, có chuyện gì sao? Chuyện nhỏ này cũng không được thì thôi vậy."
Ta vừa nói xong, lại chuẩn bị xoay người rời đi, nhìn vẻ mặt lão ta đã biết kết quả rồi.


Vẻ mặt lão lien tục biến đổi, tên tiểu tử thối này, thoạt nhìn thì khôi ngô anh tuấn, khí chất bất phàm, không ngờ cũng là một tên gian xảo có thừa.


Yêu cầu cao như vậy, thế mà nói là chuyện nhỏ, nếu không phải hoàng thành quy định hắn không thể công kích người chơi, lão thật muốn phát ra cấm chú đánh cho đến này về Lv 0 luôn.






Truyện liên quan