Chương 99 : NHÂN SINH HÀ XỬ BẤT TƯƠNG PHÙNG

Ta không biết nói gì thêm, Lão Tửu thật biết kiếm tiền, không ngờ lại dùng cả cách này, người đến xem đấu giá đều phải trả tiền chỗ ngồi, ít nhất là 30 kim tệ, không có tiền thì phải đến xem vật phẩm, cũng mất 16 kim tệ, mọi loại người đều phải mất tiền.


"Lão Tửu, vé tham gia đấu giá tiêu thụ thế nào?"


"Rất đắt hàng, đặc biệt là 100 chỗ khách quý, cạnh tranh vô cùng náo nhiệt, không đủ bán. Thật sự là người có tiền rất nhiều, hơn nữa đều là người có mặt mũi, có thể ngồi ở chỗ khách quý cũng tượng trưng cho mặt mũi của họ, chỉ cần là người có tiền đều sẽ cố gắng tranh thủ. Thạch Đầu, tối nay sẽ đấu giá [Kiến Bang Lệnh], có lẽ giá sẽ vượt qua chúng ta dự đoán, ngươi tốt nhất là nên chuẩn bị tâm lý."


Ha ha, ta có thể thừa nhận mà, kim tệ càng nhiều ta càng thích, kim tệ càng nhiều ta càng cao hứng cao hưng.


"Thạch Đầu, theo quy định, vé tham dự sẽ do đấu giá hội phân phối, cái này ta không thể phân phối cho ngươi, bởi vậy ta mới tính chia ngươi 7 ta 3, tuy nhiên đó là đã chiếm tiện nghi lớn của ngươi rồi. Đương nhiên, vé tham gia đấu giá hội kiếm được nhiều như vậy, bởi vì [Kiến Bang Lệnh] của ngươi, ngươi đem danh tiếng đến cho Lão Tửu đấu giá hành của ta. Vì công bình, lần đấu giá này, ta không thu của ngươi 10% giá trị đồ nữa, bất quá, vẫn lấy 2% giá trị đồ để trả phòng đấu giá như hệ thống, ngươi thấy thế nào."


"Tốt, cứ như vậy đi."
Lão Tửu trong hiện thực khẳng định là một thương nhân lớn, mặc dù hết thảy vì ích lợi, nhưng mà làm việc rất công bình, khiến ta không biết nói thêm cái gì nữa.




Lão Tửu đối với lần tổ chức đấu giá này khiến ta bội phục, nhất là cách thức phân chia cấp bậc, chuyên môn dùng để cấp cho những người có tiền, nhưng mà lại vừa chiếu cố đến những người không có tiền, khiến họ cũng có thể tham dự đấu giá, hoặc chí ít cũng làm cho họ được nhìn thấy những trang bị kia.


"Khi đấu giá chấm dứt, ta sẽ chuyển kim tệ cho ngươi. Bất quá, sau này ngươi phải nhớ thường xuyên ủng hộ đấu giá tràng của ta đấy."
Ta và Lão Tửu cùng cười, hai người chúng ta hợp lực lại có thể nói là khiến cho [Vương Giả] long trời lở đất.


Chờ chút, theo như số tiền mà Lão Tửu thu vào chắc hẳn cũng phải vào được [Bảng Tài Phú] rồi, vì thế ta nhanh chóng mở bảng lên xem.
[Bảng Tài Phú]:
1: Tiễn Hành Thiên Hạ 5842 vạn kim tệ
2: Phong Vân Ma Long 5556 vạn
3: Hạo Thiên 5112 vạn
4: Lão Tửu 4872 vạn
5: Hắc Long Vũ Thiên 4641 vạn
6: Ta Ái Kim Tệ 4389 vạn


7: Thiên Hỏa Đao Ngâm 3878 vạn
8: Tam Diệp Dương Quang 3574 vạn 9: Thí Thần # [Vô Trần] 2771 vạn
10: Kim Báo Điện Khí 2542 vạn
Quả nhiên, Lão Tửu chẳng những "lên bảng", hơn nữa còn xếp thứ 4, tốc độ quả nhiên là nhanh vô cùng, phải nói là một đêm thành đại phú. Bất quá, cũng có kim tệ của ta nữa.


"Lão Tửu, ta hiện tại có 3 kiện trang bị cực phẩm, buổi tối hôm nay có thể đồng thời cầm đi đấu giá."
"Trang bị hoàng kim sao? Đưa ta xem chút."


Lão Tửu hai mắt lấp lánh, chỉ cần có thêm vài món trang bị hoàng kim, lần đấu giá này sẽ càng thêm hoàn mĩ, cũng để cho người khác biết đấu giá lần này không chỉ có "[Kiến Bang Lệnh]", ngoài ra còn có cả trang bị hoàng kim.


Ta từ trong hành trang lấy ra 3 kiện trang bị hoàng kim kia, Hắc Thiết Nanh Sói Bổng, Phong Lôi Chi Trượng và Khô Lâu Chi Cung, hơn nữa còn có tiên khí Nam Mộc Ưng Trượng, nhưng Khô Lâu Chi Cung thì ta để cho tiểu muội, nhưng mà lúc đó phải trêu đùa nàng một chút mới được, còn lại thì ta đưa cho Lão Tửu đem đi đấu giá hết.


"A, không tồi. Thạch Đầu, cái Hắc Thiết Nanh Sói Bổng này thuộc tính còn "khủng" hơn so với Tạp Ba La Đại Phủ nữa, là hôm nay mới kiếm được sao?"


Lão Tửu không biết nói gì hơn, vô cùng khiếp sợ nghĩ, người khác cầu thần khấn phật còn không kiếm được 1 kiện trang bị hoàng kim, nhưng mà Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành này chỉ cần một ngày đã kiếm được kiện trang bị thuộc tính "trâu" như vậy.


Cũng may người khác không biết đến sự biến thái của hắn, nếu không chắc là tự tử hết mất, cùng là người với nhau, sau số hắn may vậy chứ.
"Ân, ta sát một con BOSS kiếm được, còn cái pháp trượng này tốt chứ?"
Nói rồi ta đưa cho lão xem Phong Lôi Chi Trượng.


"Phong Lôi Chi Trượng cho Ma Pháp Sư Lv 25, thuộc tính thật tốt. Thạch Đầu, ta có một bằng hữu là Ma Pháp Sư, kiện cuông phong pháp trượng này ngươi cứ trực tiếp ra giá đi, ta mua."
Lão Tửu thấy Phong Lôi Chi Trượng, lập tức chộp lấy, sau đó nói với ta.


Lão Tửu rốt cục cũng thấy một kiện thuộc tính không tồi, đó chính là thủ trượng của Ma Pháp Sư này, lão không muốn cháu gái bảo bối của mình càu nhàu nữa, như vậy chắc sẽ không còn cấm hắn uống rượu nữa, nghĩ đến đó lão thấy như ngày xuân đang về vậy.


"Lão Tửu, ta ở đây còn có một kiện tiên khí thủ trượng Ma Pháp Sư nữa, lão có muốn hay không?"
Lão Tửu làm người không tồi, đã trực tiếp bớt đi 10% phí đấu giá cho ta, Nam Mộc Ưng Trượng này ta nên bán cho lão.
"Tiên khí ư?"
"Nhanh. Thạch Đầu, nhanh cho ta xem."


Lão Tửu hưng phấn nói, có cái chuôi... tiên khí này, hai cháu gái bảo bối của hắn sẽ cùng hài lòng rồi, cũng sẽ không ở bên tai hắn than thở nữa, cháu gái bảo bối của hắn sau khi đi luyện cấp ngày hôm qua về, vẻ mặt rất mất hứng, buồn bực vì tên Kỵ Sĩ nào đó. Trong khi ta đem Nam Mộc Ưng Trượng lấy ra, trong phòng quang mang lập lòe xuất hiện, sao đó xuất hiện hai thân ảnh.


Hai thân ảnh này trông rất quen, hình như đã gặp qua ở đâu rồi thì phải.
Hai thân ảnh từ trong quang mang đi ra, mơ mơ hồ hồ nhìn không rõ mặt lắm, hai người này rời trò chơi khí ở đây, giờ khi đăng nhập cũng xuất hiện tại đây.
Ta ngất! sao lại là hai người họ chứ.


Ta thiếu chút nữa kêu lên sợ hãi, thật sự là nhân sinh hà xử bất tương phùng, trái đất đã nhỏ bé như vậy, không ngờ trong trò chơi cũng nhỏ bé không kém.


Sau khi quang mang bảo vệ biến mất, ta lập tức trông thấy hai bóng người, hai người vô cùng xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn, vòng eo tinh xảo nhỏ bé, sự xinh đẹp khiến ta hít thở không thông, đặc biệt là hai người này phảng phất như một, khó lòng phân biệt, khiến ta cảm khái là sao lại có những người xinh đẹp như vậy chứ.


Vừa trông thấy dung mạo của họ, ngọc diện kiều diễm không chút nào khác biệt, nhưng một người thì lạnh như băng, một người thì đang cười duyên, làm cho ta nhận thấy vẻ đẹp khác nhau, đây đúng là cặp song sinh mĩ nữ Ma Pháp Sư mà ta và thanh trúc đã gặp hôm qua, Băng Vũ và Hỏa Vũ.


"Ngươi sao lại xuất hiện ở đây?"
Ta đang không hiểu sao hai nàng lại xuất hiện ở đây, thì bên kia Hỏa Vũ vừa thấy ta, sau đó trừng mắt ngạc nhiên nhìn ta hỏi.
"Các ngươi sao cũng ở đây?"
Vấn đề này khiến ta cảm thấy rất kỳ quái.
"Là ta hỏi ngươi trước, thì ngươi phải trả lời trước."


Hỏa Vũ trừng mắt nhìn ta, bộ dáng nếu ta không trả lời nàng sẽ động thủ.
"Ngươi không trả lời ta, ta sẽ không trả lời ngươi."
Ta cũng trợn mắt lên, hừ, ai sợ ai chứ!


Ta không có nghĩa vụ phải trả lời cho Hỏa Vũ, huống hồ ta hôm nay vốn muốn tìm các nàng, ai bảo hôm qua các nàng dám khinh bỉ ta, vốn hôm qua ta đối tốt với các nàng như vậy, nhưng không ngờ hai nàng lại còn tức giận đối với ta.


Mặc dù Băng Vũ không có tức giận đối với ta, nhưng nhìn thấy cái vẻ lạnh lùng cao ngạo của nàng, có vẻ không thèm để ý đến ta, càng khiến ta cảm thấy buồn bực hơn. Ta hôm qua đã không để ý tới an nguy, xả thân từ tay Nam Mộc yêu Vương cứu các nàng, đây là hành vi vĩ đại đến cỡ nào, cao thượng ra sao, phải nói là mối ân tình rất lớn.


Người ta thường nói, nhận ân của người khác, nhất định là toàn tâm báo đáp, nhận ân cứu mạng của người khác, nhất định là lấy thân báo đáp.


Ta muốn nói là ta có ân cứu mạng với các nàng, cũng không cầu các nàng lấy thân báo đáp hay là toàn tâm báo đáp gì, nhưng mà ít nhất cũng phải có khuôn mặt tươi cười chào đón chứ.
Vậy mà các nàng dám chất vấn ta, khiến ta vô cùng bực mình.






Truyện liên quan