Chương 91: Hoàn Cảnh Bộ Tộc Của Shia (2)

“Bé ngực phẳng.”
“Hơn cái thớt.”
“Pettanko” (Khục khục là Phẳng nhưng hem chấp nhận là mình phẳng)
Từng lời Shia vang lên rõ mồng một trong thung lũng. Yue nãy giờ còn đang nép mình vì xấu hổ bỗng bật ra khỏi cái xe, xúc cảm của cô được che đậy sau hàng tóc mai phủ xuống.


Hajime đành ngước đầu lên trời thở dài “Ầyyyyyyyyy” như thầm thì cầu nguyện. Tai thỏ-chan, cứ an nghỉ đi, không cần nói nữa đâu…
Lúc này nhìn Yue còn đáng sợ hơn cả cái vực thẳm cheo leo ở hẻm núi Raisen Grand. (Raisen Grand Canyon - Hẻm núi lớn Raisen)


Giọng Yue thì thầm vang lên lọt đến cái tai thỏ nào đó đang run lên bần bật.
“…Cô cầu nguyện xong chưa”
“…Làm như cứ xin lỗi thì không thành vấn đề á” (Đừng có nghĩ là cứ xin lỗi thì có thể xí xoá nhé)
“… …”
“…ch.ết đi ! ch.ết luôn đi !”


“”Storm Emperor”” (嵐帝 - Cơn bão Đế Vương)
“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA !!” (Shia)
Một cơn lốc bất chợt ngưng tụ lại hất thẳng Shia lên trời, tiếng thét của một con thỏ nào đó giờ đang vang lên bên trong cả hẻm núi. Sau gần 10 giây bay bổng, Shia nhẹ nhàng đáp xuống ngay trước mặt Hajime và Yue.


Cơ thể bé thỏ co giật một lúc lâu, đầu cắm xuống đất hai chân hướng lên trời. Nhìn Shia lúc này phải nói thẳng ra là hoàn toàn be bét, bộ đồ cô đang mặc vốn đã hơi không ngay ngắn do một thời gian dài bị truy đuổi, nhưng ít ra còn đỡ hơn bây giờ, hoàn toàn một đống bùi nhùi. Cái tư thế kỳ quặc đó vẫn duy trì một lúc lâu, hiển nhiên, trồng cây chuối như vậy sẽ khiến vài thứ không muốn người khác nhìn thấy bị hở ra ngoài, có muốn che cũng không được. Một thứ gì đó có thể gợi lên hứng khởi của dục cảm hàng trăm năm trời. (Mợ cách diễn tả, nói quách ra là Pantsu thần thánh đi)


(Đoạn trên xin thứ lỗi nếu có ai đọc Eng rồi, vì thực sự Hikki cũng đẹo hiểu các bác bên ấy đang nói cái gì nên phải tự sửa theo cảm tính, nhưng đảm bảo là về cơ bản ko sai khác lắm đâu | Tui cũng ko dịch dc đoạn này)




Sau khi sử dụng ma pháp, Yue có vẻ đã “thõa mãn” cho nên không còn gì khác để làm đành quay lại xe với Hajime, cô lặng im nhìn chàng trai trẻ trước mặt một lúc.
“……Anh có thích nó…bự…không?


Một câu hỏi khó dám thẳng thắn trả lời. Nếu Hajime dám nói “Có” đảm bảo kết cục của cậu không khác gì con bé đáng thương đang nằm kia (Shia). Thế nên là cứ lảng tráng đi còn hơn.


“… Yue này, kích cỡ không phải là vấn đề quan trọng. Đồng đội mới chính là quan trọng nhất.” (Ở đây ghi Partner, nghĩa là "Đồng đội". Nhưng trong trường hợp giữa Hajime và Yue, nó còn có nghĩa là "Người yêu")
“…”


Giờ thì thay vì phải lựa chọn số phận giữa Có và Không, Hajime khôn lỏi trả lời lại một cách khác mơ hồ. Thật không quyết đoán chút nào. Yue lặng lẽ khép chặt mi lại ngồi lặng im sau lưng cậu.


Trong thâm tâm (内心), thật ra Hajime cũng đang toát mồ hôi lạnh trong khi tìm cách phá vỡ sự im lặng bất thường giữa hai người. Thật sự là vô dụng mà.


(Chỗ này trong Eng để là Hajime RaiCard vô dụng, mà cái đó là cái chi thì ta thua | Bản tiếng nhật là "ライ○カード", nghĩa là RaiCard - khá vô nghĩa, hoặc là Lie*Card - quân bài nói dối dùng để bỏ qua chuyện khác)


Trong lúc khó khăn, bất chợt cái đầu Shia đang cố ló ra được khỏi mặt đất sau khi cố gắng lấy hai tay chống đẩy. Để phá vỡ thế bị động hiện tại, cậu nhanh chóng chuyển chủ đề.


“Cái con thỏ đó……còn di chuyển được……rõ ràng là Zombie mà. Độ chai lỳ chắc chắn phải vượt quá ngưỡng trung bình rồi.”
“…ưm”


Cuối cùng Yue cũng thốt ra một tiếng sau một lúc lâu rơi vào trầm lặng, nhờ vậy mà Hajime thở dài được một hơi. Cùng lúc đó, tiếng phủi bụi đất cũng vang lên từ chỗ của Shia, người nãy giờ đang ráng chùi khuôn mặt lắm lem bùn đất của mình.


“Hu hu…đôi mắt đó thật đáng sợ. Mà tui cũng không muốn bị trông thấy trong bộ dạng như thế này đâu”


Với đôi mắt ngân ngấn đầy nước mắt, Shia như đang cố thốt ra vài lời khó hiểu trong khi đang trườn bò lại gần chỗ Hajime. Giờ thì nhìn cảnh này còn kinh hơn cả viễn cảnh con thỏ đẫm máu lúc ban đầu nữa.
(Không, tác giả dìm hàng Shia của taaaaaaaaaaaaaaaaaaa| =)))))))))


“Ca---cái, sức chịu đựng của cô cao tới đâu vậy chứ ? Nó còn cao hơn mức độ thông thường nữa…Cô là cái của nợ gì thế hả ?”


Hajime còn đang ngập ngợ chưa biết nói sao nữa cho phải thì Shia đã đi đến phía trước xe của hai người rồi ngồi xuống, với một biểu hiện thực sự nghiêm túc trên mặt, cô bắt đầu kể lại câu chuyện của mình. (Thực ra khúc đầu là "Trong khi Hajime còn đang có ánh nhìn dò xét")


"Hãy để tôi tự giới thiệu lại lần nữa, tôi là Shia Haulia từ bộ tộc Người Thỏ Haulia. Sự thật là ..."


Shia và bộc tộc của mình, Thố nhân tộc Haulia là một trong hàng trăm tộc đàn cùng chung sống lặng lẽ trong “Đại Lâm Thụ Haltina” (ハルツィナ樹海 - Thực ra là Thụ Hải Haltina). Cả thố nhân tộc đều sở hữu một thính giác tuyệt vời cùng với khả năng ẩn mình, nhưng bù lại với đó, các chỉ số cơ bản của họ thấp hơn so với các tộc Á Nhân khác, cũng chính vì vậy, thứ hạng của tộc đàn Haulia không nằm trong các tộc có vị thế cao tại nơi đây. Nhưng cả tộc đều rất hiền hòa, chán ghét việc chinh chiến, mọi sự việc trong tộc đều được giải quyết một cách ổn thỏa như đây vốn thể là một đại gia đình. Hơn thế nữa, tất cả mọi thành viên trong của tộc đều sở hữu ngoại hình rất ưa nhìn, nhưng lại theo một hướng nào đó khác hoàn toàn so với vẻ đẹp của các tinh linh. Chính vì vậy các thành viên trong tộc thường xuyên bị Đế Quốc bắt bớ làm nô lệ và dần trở thành một sản phẩm trao đổi thông dụng ở khắp nơi.






Truyện liên quan