Chương 95: Giao Ước Hoàn Tất (3)

Thế nhưng, vẫn có điểm khác biệt nhất định giữa hai người bọn họ. Trong khi Yue không hề có gia đình để được yêu thương, Shia thì lại có. Đó là một điều gì đó khiến cho cô có một cảm xúc phức tạp xen lẫn với sự đố kỵ. Nói thêm rằng từ quan điểm của Shia, Yue là một “đồng bào” mà cô ấy cuối cùng cũng được gặp. Thật đúng là một vấn đề phức tạp.


Từ sau lưng Yue, Hajime nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào đầu và vuốt ve mái tóc cô. Với Hajime người được nuôi dưỡng trên đất nước giàu có, Nhật Bản, cùng với tình yêu thương đong đầy từ cha mẹ cậu, mặc dù không có sự tồn tại như kiểu “đồng bào”, cảm giác cô đơn mà cậu cảm nhận được không thể đem ra so sánh với sự hiện diện của Nữ hoàng, của Yue. Hơn nữa, cậu không có bất kỳ lời lẽ nào có thể giúp được cô ấy cả. Cậu chỉ có thể cho cô ấy biết rằng cô ấy “hiện tại” không còn cô đơn nữa.


Dù Hajime đã hoàn toàn thay đổi, vẫn có sự đối xử tử tế với những người mà cậu quan tâm tới. Hơn nữa, nếu cậu không gặp được Yue, sự tử tế đó của cậu có thể cũng đã tan biến đi rồi. Yue là người đã ngăn chặn Hajime rơi xuống vực thẳm của tội lỗi. Bởi vì có Yue ở đây, Hajime mới có thể giữ lại được nhân tính của cậu. Bằng chứng là, Hajime sẽ bảo vệ lời hứa của cậu với Shia. Để bảo vệ tộc Haulia khỏi binh sỹ của Đế Quốc để họ có thể dẫn đường cậu bên trong Biển Rừng.


Cho dù tình cảm của Hajime có truyền đạt tới được hay không, Yue đã bớt đi sự căng thẳng của cô ấy và dựa lưng vào Hajime. Như thể cô muốn được chiều chuộng vậy.


“Ưm~ Anh quên mất tôi rồi sao ? Ở đây tôi đã nói “Đó là tin lớn. Tôi không còn cô đơn nữa rồi. Bởi vì tôi có hai người bên cạnh rồi” hay gì đó như vậy và rồi tôi khóc đấy ? T, tôi muốn được an ủi anh biết không ? Muốn được chiều chuộng đó anh biết không hả ? Kể cả vậy, dù cơ hội đã có ngay đây, tại sao hai người lại bước vào thế giới riêng của mình chứ ! Tôi cô đơn lắm ! Hãy mang theo cả tôi nữa chứ ! Dù thế, cả hai người ….”


“”Im lặng đi con thỏ thất bại.””
“…. Vâng … Hức …”




Để cho Shia đang rên rỉ, tự dưng làm ầm lên khiến cả Hajime lẫn Yue hét to lên theo bản năng. Tuy nhiên, để một cô gái khóc một mình và tạo ra thế giới riêng tư của hai người có thể bị coi là đồ độc ác. Càng nói thêm là ngoài việc Shia bị la, quả thực cô còn đáng thương nữa. Thế nhưng, nghị lực lại chính là điểm mạnh của cô ấy. Trong tâm trí Shia “Đầu tiên mình phải khiến họ gọi mình bằng tên ~ sau cùng thì họ là những người đồng đội mà cuối cùng mình đã tìm được. Mình sẽ không để họ đi đâu hết ~!” trở thành mục tiêu mới của cô ấy.


Trong khi đó, tiếng hét của Yue và Hajime vang vọng khiến tiếng gầm của lũ Quỷ Thú vang lên gần đó. Dường như có rất nhiều Quỷ Thú trước mặt họ.
“! Hajime-san ! Chúng ta sẽ đến đó sớm thôi ! Tiếng của con Quỷ Thú đó nó … gần lắm rồi ! Gần với chỗ của cha tôi và những người khác đó !”


“Daa~, đừng hét gần lỗ tai tôi coi ! Cô nghe đây ! Ráng ôm chắc vào vì tôi sẽ tăng tốc đấy !
Hajime đổ càng nhiều ma lực hơn nữa, khiến chiếc xe bắt đầu tăng tốc nhanh hơn. Mặt đất và vách núi vụt ra đằng sau họ một cách nhanh chóng.


Hai phút trôi qua. Họ dừng lại với một cú trượt dài khi thấy một toán Người Thỏ đang bị tấn công.






Truyện liên quan