Bạch Nhật Mộng Chi Tam Quốc vipvandan.vn Cổ Long Cương Chương 62: Mùa thu hoạch hành trình (1)

"Xem ra, Vũ Văn Thu này cũng không thể tùy tiện cưới được. Mấy người lão Thường mà biết tin tức này thì nhất định sẽ cố hết sức phản đối. Được rồi, thu nàng làm tiểu thiếp cũng tốt. Điều này thì bọn chúng sẽ không thể phản đối!" Suy đi nghĩ lại, cuối cùng Hứa Thành không muốn buông tha cho sắc đẹp mà có thể làm cho hắn động tâm, hắn cũng không phải là thánh nhân!


intentar @ Trần Bách Thành Về phần Hô Trù Tuyền, mấy người Lệ Phương cũng không phát hiện ra bất kỳ điều gì. Dù sao từ bên trong một đống thịt nát, nhận dạng một người nguyên vẹn thật sự là không dễ dàng. Nói không chừng, Hỗ Trù Tuyền này lại chạy trốn cũng không chừng. Nhưng mà cũng không cần lo lắng, hỗ không có răng, đều không đáng sợ, huống chi hiện tại Hô Trù Tuyền chỉ có thể coi là một con thỏ sợ tên.


**************************************** Mà trong khi Lệ Phương đang ở phương bắc tạo dựng uy danh hiển hách của mình, Hà Thông cũng suất lĩnh một vạn kỵ binh bắt đầu hành trình thu hoạch của hắn.


Bắt cóc Tào Tung, Hà Thông quả thực đúng như Quách Gia đã nghĩ, hắn cũng không chuyển Tào Tung đưa đến vùng đất dưới quản hạt của Hứa Thành, quá phiền toái! Cho nên, hắn mang theo người nhà Tào lão đầu đi đến Từ Châu. Nói một cách mỹ miều là đi lấy lại công đạo cho Tào lão đại nhân. Thế nhưng gia tài của Tào Tung có con số lên tới hàng chục vạn quan tiền (nghe nói tiền bạc của Tào Tung có thể so sánh với Đổng Trác), lại sớm đã bị hắn phái người đưa về Lạc Dương. Dù sao Hà Thông hắn đã làm người bắt cóc, không đoạt chút tiền chuộc sao được.


"Tào công, nói thật ra, ta đến gấp, cũng không mang bao nhiêu lương thảo, cho nên lão nhân ngài gia cần phải phối hợp một chút. Hai chúng ta, nói gì đi nữa cũng muốn kiếm được vài thứ ở chỗ Đào Khiêm, ngài vừa vặn có thể báo thù. Còn ta, kiếm chút lộ phí, hai phe được lợi, ngài thấy thế nào?" Hà Thông nói, miệng lưỡi như lò xo, nói khiến cho Tào Tung nghe mà thiếu chút nữa trợn trừng mắt nhìn.


"Đây là Đại tướng? Quân sư? Hắn không phải quan lớn quân Hứa Thành sao?
Sao ta nhìn hắn căn bản giống như một đạo tặc?" Tào Tung thầm suy nghĩ. Người này đến bắt cóc mình là bởi vì muốn cứu người, còn có thể hiểu được, nhưng Đào Khiêm lại không trêu chọc hắn, hắn chạy vào trong đó làm gì?




Tào Tung không được tự nhiên trong lòng, lời nói cũng không nói ra. Nhưng hắn cũng không hiểu rõ dụng tâm của Hà Thông.


Đan Dương binh Từ Châu vô cùng tinh nhuệ, mặc dù chỉ là nói tương đối, thế nhưng chiến lực thật sự không tầm thường. Đào Khiêm chỉ vì thu hạ dưới trướng không có Đại tướng đắc lực để chỉ huy những tinh binh này, cho nên chỉ có thể giữ gìn một góc Từ Châu. Thế nhưng không giữ được Từ Châu đã là chuyện xảy ra trong dự liệu. Đan Dương binh nhất định sẽ bị người khác đoạt được. Trong đó, khả năng lớn nhất đương nhiên chính là Tào Tháo.


Mà nhiệm vụ xuôi nam lần này của Hà Thông, vốn chính là thị uy, biểu hiện quân đội mình có lực lượng cường đại, tướng lãnh có tố chất mạnh mẽ hơn bình thường, cho nên đối tượng thị uy của Hà đến Từ Châu, một là vì lừa gạt lương thảo, °, Chất định là đám tiểu binh. Hắn chính là dọa đám Đan Dương binh kia. Chỉ cần gieo xuống ý tưởng "Quân Hứa Thành không thể địch" trong lòng bọn họ, về sau vô luận Đan Dương binh đi theo ai, cũng không cần quá lo lắng. Mà Từ Châu không có Đại tướng thật sự quá tốt. Không có Đại tướng, khẳng định không dám ra chiến, một khi Đại tướng e sợ, tiểu binh không sợ mới là lạ!


Thế nhưng yêu cầu chỉ có như vậy, chuyện này xuất hành này cũng không được xưng là" hành trình thu hoạch" của Hà Thông.


"Hà đại nhân, phía trước chúng ta bị một đội nhân mã ngăn cản, hình như là tiến về Từ Châu, xem ra không phú tức quý!" Cốc Nông chính là Cốc hiệu úy đã đưa Triệu Vân đến Lạc Dương. Đúng lúc này đây tướng lãnh lĩnh quân, không còn một người nào khác. Tất cả Đại tướng đều đi hết, hắn cũng đành phải cố mà làm, lần đầu tiên xuất lĩnh đại quân. Thế nhưng hắn xuất thân từ thân binh của Hứa Thành, cũng vẫn có bản lĩnh nhất định, bằng không, cũng không thể đưa một vạn người vào thành quy củ.


"Hả? Không phú tức quý?" hai mắt Hà Thông tỏa ánh sáng. Tốt rồi, cũng không cần lo lắng Đào Khiêm không xuất lương thảo. Chỉ cần bắt được người phú quý, có thể trực tiếp đòi hỏi từ người nhà bọn họ, người phú quý sao? Từ Châu luôn luôn giàu có và đông đúc, người phú quý nơi đây, tùy tiện cũng bắt được một người. Lương thảo cho một vạn người sẽ không thành vấn đề!


"Mang... Ta đi xem!" Hà Thông vốn muốn nói là mang người tới cho hắn nhìn một cái, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mình muốn đoạt được vật từ người ta, cũng không thể vô lễ quá mức! Mình chỉ đi qua nơi này, cũng không cần cho người ta thể diện. Bản thân mình chính là thủ hạ thân tín của Hứa Thành chư hầu mạnh nhất thiên hạ hôm nay, hơn nữa tay cầm quyền cao, khi đó đối phương xảy ra chuyện Người Dịch: Doan Ha Bạch Nhật Mộng Chi Tam Quốc vipvandan.vn Cổ Long Cương đổ máu cũng coi như hợp đạo lý! Căn bản Hà Thông vẫn mang bản tính cường đạo, nhưng hơn nữa ai có thể trị được hắn? Hứa Thành, không có mặt! Cho dù hắn đây, chỉ sợ hắn còn hung ác hơn so với Hà Thông! Đừng quên, Hà Thông có loại tư duy này chính là vì Hà Thông chịu ảnh hưởng của Hứa Thành mà nên.


Ca Trần Bách Thành Cốc Nông dẫn theo Hà Thông tới đội ngũ phía trước chỉ thấy một đội nhân mã, đại khái một trăm người, xem ra thật sự là gia đình giàu có. Hình như là từ trong thành Từ Châu đi ra ngoài, có vẻ như đi ra bên ngoài du ngoạn.
"Các người là người nào?" Hà Thông hỏi.


"Tại hạ là Mi Phương, thân đệ Biệt giá Từ Châu Mi Trúc” Một người ước chừng hơn hai mươi tuổi, gần ba mươi tuổi nói: "Lúc này tại hạ đang hộ tống em gái đi tới trang viên gia đình. Không biết chư vị vì sao phải chặn đường chúng ta?" "Mi Trúc? Ah!" Hà Thông nghĩ ra. Hắn nói: "Nghe nói hắn vốn là một thương nhân. Rất có ý nghĩa, hơn nữa gia tài tương đối khá! Đúng không?" "Hỏng rồi! Sớm biết như vậy thì nói bừa một cái tên là được!" Mi Phương âm thầm nóng lòng. Nghe giọng điệu này của đối phương, hình như là có điểm gì là la!


"Mi Phương, ta hỏi ngươi, nhà của ngươi có bao nhiêu trang viên? Bao nhiêu nô bộc? Mới có thể tiền trả được lương thảo cho một vạn kỵ binh!" Hà Thông lập tức nói ra mục đích của mình nhưng lập tức Mi Phương thở phào nhẹ nhõm.


"Lương thảo của một vạn của kỵ binh, khá tốt, khá tốt!" Mi gia sản nghiệp rất lớn, lương thảo cho một vạn kỵ binh, ngược lại cũng không phải gánh nặng quá lớn, Mi Phương suy nghĩ . Đại ca của mình nhất định sẽ đồng.


"Vị tướng quân này là thuộc hạ của vị đại nhân nào? Tại sao giữa ban ngày, hiển nhiên lừa gạt, không sợ người trong thiên hạ chế nhạo chủ công nhà ngươi sao?" một thanh âm ngọt ngào, mềm mại vang lên. Giọng nói phát ra từ trên một xe ngựa trong đội xe của Mi Phương.


SHEIGORE thi "Không biết là vị nào? Sao không hiện thân nói chuyện?" Hà Thông xong, cười cười trong lòng: chế nhạo? Thì thế nào? Nếu chua ta ở chỗ, này, toàn gia các người chỉ sợ táng gia bại sản. Hơn nữa, ta đến để cùng lắm thì ta nói là lấy được lương thảo từ Đào Khiêm, chỉ cần phát tin tức ra ngoài trước, còn ai có thể nói cái gì? Tội danh khi nhỏ hϊế͙p͙ yếu cũng sẽ không tồn tại, ta cũng không tin Mi gia các người có lá gan dám truyền việc này đi ra ngoài. Hãy nhìn Mi Trúc có thể dùng thân phận thương nhân lên làm Biệt giá ở Từ Châu, đã biết rõ hắn là một người có tính cách linh hoạt. Ai có thể đắc tội, ai không thể được tội, hắn biết rất rõ ràng, cũng không muốn tưởng tượng, ta có thể chỉ huy một vạn kỵ binh đi xuyên qua vùng đất của Tào Thá hắn sẽ không sợ về sau ta lại đi một chuyến đến giết hắn sao?


bin suo "Tiểu muội không được nói Mi Phương nghe xong lập tức cảm thấy khẩn trương, chẳng phải lương Tiểu muội này của mình, ngày bình thường quá được nuông chiều, tính tình cũng hơi mạnh mẽ.
8,18°Cảo cho một vạn người sao? Có gì đặc biệt hơn người?


Rèm xe ngựa đã bị xốc lên, một gương mặt quyến rũ xuất hiện tại trước mặt Hà được. người khác nhìn thấy đã lập tức chảy nước miếng rồi.


, % 9g. Do tâm Hà Thông tĩnh lặng như nước nên hắn mới có thể ứng phó "Ha ha, nguyên lai là vị tiểu thư, không biết tiểu thư làm sao biết người trong thiên hạ sẽ chế nhạo chủ công nhà ta?" Hà Thông đang thầm than trong lòng. Thật sự không có chế nhạo, thế nhưng hận thù thì có không ít.


"Tất cả hành động của tiên sinh, không phải sẽ để cho thiên hạ xem thường sao? Chủ công của tiên sinh bởi vậy mà mất hi vọng của mọi người, chỉ sợ sẽ không buông tha tiên sinh?" Mi tiểu thư nói: "Nếu như tiên sinh có lời muốn nhờ, huynh trưởng ta tự nhiên sẽ đem lương thảo dâng lên. Thế nhưng tiên sinh lại muốn dùng ta cùng với nhị làm vật thế chấp. Hành động bực này thực đúng để cho người ta cười chê!" "Tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng!" Hà Thông giả vờ giả vịt cả giận nói: "Ngươi không sợ ta giết các ngươi sao?" "Tiên sinh sẽ không!" Mi tiểu thư nói.


"Hả? Sao ngươi lại nhìn ra ta sẽ không giết các ngươi?" Hà Thông cảm thấy có chút ý tứ.


"Nếu như tiên sinh muốn dùng hai huynh muội ta làm vật thế chấp mà được lương thảo, đương nhiên không thể giết hại người chúng ta; Nếu như tiên sinh buông tha loại ý nghĩ này, giết hai huynh muội ta thì còn có ý gì?" Mi tiểu thư tự tin nói.


"Hay! Hay! Hay!" Hà Thông mừng rỡ trong lòng. Một mỹ nhân như này, xem Người Dịch: Doan Ha Trần Bách Thành Bạch Nhật Mộng Chi Tam Quốc vipvandan.vn Cổ Long Cương ra còn rất có khí phách. Xem ra tính cách còn mạnh mẽ hơn cả Mi Phương. Dáng vẻ mỹ nữ này, không phải là người bọn mình đang tìm sao? Hơn nữa thân phận cũng rất hợp, con gái gia tộc quyền thế, gả cho chúa công đảm nhận vai trò chính rất phù hợp. Thì ra đối nhân của Hứa người Thường Hàm đã sớm bắt đầu quan tâm. Vốn bọn hắn cũng không phải quá gấp gáp, nhưng Vũ Văn Thu đến lại làm cho bọn họ cảm nhận được nguy cơ. Vũ Văn Thu này có đầu óc, lại còn có dã tâm không nhỏ. Nếu chúa công cưới nàng ta, ai biết sẽ có kết quả gì. Nhưng nhìn qua, chúa công thật đúng là có chút ý tứ đối với nàng ta. Cho nên, việc trở nên cấp bách, chính là nhanh chóng tìm một chủ mẫu.


Mà biểu hiện của Mi tiểu thư này thật sự rất phù hợp, có gan có trí, tuy rằng còn có chút ngây thơ, không biết nhân thế hiểm ác, nhưng chỉ cần nhóm người mình ở bên ngoài tương trợ, cho dù chúa công thật sự cưới Vũ Văn Thu, cũng không cần lo lắng nàng ta sẽ tạo thành tai họa!


"Ha ha ha!" Nghĩ tới đây, Hà Thông cười to.


"Vì sao tiên sinh bật cười? Chẳng lẽ tiểu nữ tử mà nói rất buồn cười?" Mi tiểu thư không vui, nửa Đại lão đầu này thực đáng giận, nàng thầm nghĩ. Nàng tuổi còn nhỏ, cũng không quá mười sáu, mười bảy tuổi. Từ nhỏ nàng lại được huynh đệ Mi thị rất nuông chiều, tuy rằng không phải là người điêu ngoa tùy hứng, nhưng cũng không phải điều này là một người có tính cách hơi nóng nảy.


"Không có gì?" tâm tình Hà Thông khoan khoái dễ chịu, hắn nói: "Thế nhưng lời tiểu thư nói tại hạ lại không dám gật bừa, tiểu thư có biết ta là người phương nào không mà dám tự tiện đưa ra kết luận!" Tiểu thư này có chút trí lực, nhưng không đủ nghi ngờ, cho nên Hà Thông muốn cấp cho nàng một chút kinh nghiệm.


"Không biết chư vị là tướng quân dưới trướng vị nào?" Mi Phương đoạt nói trước. Xem ra, tiểu muội nói đã khiến cho người ta hơi nổi giận, cũng không thể lại để cho tiểu muội tiếp tục nói chuyện, cho nên hắn vừa nói vừa dùng tay ra hiệu để cho thủ hạ kéo Mi tiểu thư về trong xe, còn hạ rèm xuống.


"Ta là Hà Thông, dưới trướng Vệ tướng quân Hứa Thành!" Hà Thông dương dương tự đắc nói. Bây giờ người nghe thấy hai cái tên này không có mấy người vẫn có thể trấn định tự nhiên.


"Cái gì?" Mi Phương thoáng lặng đi. Không nằm ngoài dự liệu của Hà Thông, hắn bị hai cái tên này dọa sợ hãi, nỗi sợ trong lòng hắn càng dâng lên. Không ổn, cho đến tận lúc này, Hà Thông dưới trướng Vệ tướng quân Hứa Thành, vẫn là nỗi bị thống lớn nhất trong lòng chư hầu. Chính là tên khốn này đã lấy đi dân chúng ở dưới phạm vi cai quản của bọn họ, lấy đi bảy tám phần, không còn lại mấy người.


"Không biết các hạ xuống Từ Châu ta là có ý định làm gì?" Mi Phương cần thận từng li từng tí mà hỏi thăm, hắn nhìn nhìn sau lưng Hà Thông. Vừa rồi hắn vẫn không chú ý, chẳng qua ngay từ đầu hắn nhìn thấy đối phương có rất nhiều binh lính, trong lòng đã rất hoảng sợ. Lúc này Mi Phương cẩn thận quan sát, khá lắm, chỉ sợ có mấy vạn kỵ binh! Lần này người này tới Từ Châu khẳng định không có chuyện tốt, còn có nhiều binh lính như vậy, chẳng lẽ Hứa Thành muốn đánh tới Từ Châu sao?


"Không có gì! Chúng ta chỉ đi ngang qua Từ Châu mà thôi, thuận tiện giúp Đào châu mục đại nhân sắp xếp một đám tiểu tặc giết người cướp. Đương nhiên chúng ta cũng muốn đòi hỏi Từ Châu một chút chi phí vất vả!" Nói đến đây, Hà Thông dừng một chút, hành động này của hắn càng khiến Mi Phương thêm hoảng sợ.


Chứng kiến phản ứng của Mi Phương, Hà Thông lắc đầu trong thâm tâm, nói tiếp: "Chỉ là nghe xong tiểu thư nói, ta cho rằng vẫn trực tiếp đi gặp Đào châu mục mượn lương thảo, cho nên chúng ta sẽ không làm khó các ngươi, ngươi xem thế nào?" Một khi đã quyết định đặt Mi tiểu thư lên vị trí chủ mẫu, không thể quá đắc tội với Mi gia, thư thái một chút thì tốt hơn.


"Mi Phương đa tạ tình của các hạ, chúng ta cáo từ trước!" Mi Phương nghe + nói như thế, lâốn nhân cơ hội đi ngay , nhưng quân đội trước mặt hắn lại căn bản không có ý tứ nhường đường.


"Tại hạ không muốn làm khó Mi tiên sinh, chỉ có điều. . ." Hà Thông nhìn gương mặt Mi Phương không ngừng biến đổi, trong lòng không ngừng lắc đầu, nói: "Thế nhưng tại hạ muốn mời Biệt giá Mi Trúc tới Lạc Dương nhậm chức, cho nên hai vị sẽ cùng đi theo chúng ta, chúng ta cùng đi thành Từ Châu!" Police "Đã xong!" Mi Phương thầm than một tiếng, nghĩ: "Đây chính là cái gọi tiền bạc là mầm tai họa! Hà Thông này nhất định ý tài lực của Mi gia, muốn một mẻ bắt gọn. Lần này chỉ sợ ngay cả Đào châu mục cũng không bảo hộ chúng ta được!


Xong đời rồi!" "Đi tới thành Từ Châu!"Hà Thông vung tay lên, đại quân tiếp tục xuất phát tiến về hướng Từ Châu.
Người Dịch: Doan Ha






Truyện liên quan