Chương 40

Vốn chỉ vì tăng sức mạnh của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, lấy ba trăm sáu mươi lăm ngôi sao cùng nhật nguyệt chi tinh để bày trận, tới khi đó chu thiên tinh thần lực đều ở trong trận, có thể tăng uy lực của đại trận lên một tầng, địch nổi chân thân Bàn Cổ hóa từ Đô Thiên Thần Sát đại trận.


Nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, sau khi luyện hóa Thái Âm tinh, lại phái hiện tinh hạch bên trong Thái Âm tinh có một lũ Hồng Mông mây tía!
Thường Hi ngốc ngốc nhìn tất cả trước mắt, còn nghĩ đây chỉ là do bản thân mơ hảo mà sinh ra ảo giác.


Đến khi chạm vào tinh hạch lạnh ngắt kia, sương mù màu tím vẫn quấn quanh nó như cũ, Thường Hi mới hồi phục lại tinh thần….. Cái này không phải ảo giác.
Là thật.
Thường Hi bỗng nhớ lại lúc ở trong Tử Tiêu Cung, Đạo Tổ từng nói, trong thiên địa có chín Thánh vị… Mà Đạo Tổ, có bảy.


Vậy thì, còn hai lũ Hồng Mông mây tía ở đâu?
Khi đó trong đầu tất cả mọi người đều bị Thánh vị chiếm lĩnh, không ai nghĩ tới vấn đề này, nhưng giờ đây…. Thường Hi cuối cùng cũng biết vị trí của một trong hai lũ đó.
Không ngờ nó lại ở Thái Âm tinh.


Thái Âm tinh biến thành từ mắt phải của Bàn Cổ biến thành, Bàn Cổ muốn tận mắt mình quan sát cả Hồng Hoang được biến thành từ ngài sao?
Thường Hi không biết, nhưng trong lòng cậu lại có một suy đoán khác.
Nếu Thái Âm tinh có một lũ Hồng Mông mây tía, vậy còn…. Thái Dương tinh?


Bình thường Thường Hi cũng không để ý mấy thứ này, hiện tại hô hấp nặng thêm, nếu Thái Dương tinh có một lũ Hồng Mông mây tía, như vậy trong tay yêu tộc, có ba lũ Hồng Mông mây tía, nói cách khác là…. Ba Thánh nhân.
Trong lòng Thường Hi nhảy dựng.




Ngay lúc này, trên Bất Chu Sơn, Nữ Oa đang ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, nhìn nơi từng mọc lên hồ lô đằng và phong hỏa quạt ba tiêu, nhẹ nhàng thở dài.


Sau cái ngày trò truyện cùng Thường Hi, Nữ Oa hơi hơi hiểu được, muốn tìm tòi nguyên nhân này, rồi lại nhiều lần không nắm được, cái loại cảm giác nữa vời vô cùng khó chịu, trơ mắt nhìn vu yêu đại loạn, dưới cơn buồn bực, Nữ Oa tới Bất Chu Sơn giải sầu.


Một đường đi tới đỉnh, nơi này vẫn còn dữ được bộ dáng như trước kia, Nữ Oa nhớ tới lúc mới quen Thường Hi Đế Tuấn, khóe miệng lộ ra nụ cười, khi đó Thường Hi vẫn là một con thỏ nhỏ nhỏ, hóa thành người cũng bộ dáng mười bốn, mười lăm tuổi, rất đáng yêu.


Nữ Oa lấy ra hồ lô cùng hái xuống khi đó, quả hồ lô ngày đó đoạt được là thanh sắc hồ lô, bên trong đựng Tam Quang Thần Thủy, Nữ Oa nhìn hồ lô trong lòng bàn tay, đột nhiên như nhớ tới điều gì, lại đem ra Cửu Thiên Tức Nhưỡng lấy từ Phân Bảo Nham hôm ấy, trộn với Tam Quang Thần Thủy thành bùn, nặn ra một chú thỏ nhỏ.


Con thỏ kia giống y như thật, cực kỳ đáng yêu, nhưng cũng chỉ là đáng yêu thôi, không có dấu hiệu của sinh mệnh và thần trí.


Nữ Oa nghĩ nghĩ, đem một giọt máu của mình hòa lẫn vào bùn đất, quả nhiên, con thỏ lần này vừa chạm đất, có thể chạy nhảy, hoạt bát chạy đến bên cạnh Nữ Oa, bái lạy nàng, cảm ơn Nữ Oa vì đã ban sinh mệnh cho nó.


Nữ Oa nhìn tiểu thỏ hiểu ý cười cười, thấy bùn vẫn còn, nhớ lúc đó Thường Hi nói yêu quái hóa hình vẫn quá ít, cảm thấy Hồng Hoang tịch mịch, nảy lên một tia u sầu, nhào nặn bùn đất trong tay, biến thành bộ dáng của Thường Hi.


Tiếp theo nàng lại nặng Đế Tuấn, Thái Nhất, bản thân, Phục Hy,…. Tuy khuông mặt không hoàn toàn giống, nhưng lại có một tia thần vận.
Những người này khi vừa chạm đất, đều quỳ gối trước Nữ Oa, miệng hô mẫu thân.


Giờ khắc này Nữ Oa đột nhiên hiểu tâm tình của Thường Hi và Đế Tuấn với nhóm tiểu tiểu thỏ, có một sinh linh gọi ngươi là mẫu thân, làm bạn với ngươi, loại cảm giác tốt đẹp đến nỗi khiến người ta không đành lòng buông tay.
Nhưng những người nãy vẫn quá ít.


Nữ Oa nhìn những sinh linh trên mặt đất, đột nhiên nhớ tới hồ lô đằng Thường Hi giao cho nàng, lấy Tam Quang Thần Thủy trộn với Cửu Thiên Tức Nhưỡng, tiếp theo cho hồ lô đằng vào vũng bùn, nhẹ nhàng vung lên đất, tạo ra rất nhiều tiểu sinh linh, Nữ Oa vung thật nhiều lần, cho tới khi dùng hết bùn mới dừng tay, mà lúc này trên mặt đất đều là tiểu tiểu sinh linh, bọn họ đều quỳ gối trước Nữ Oa, miệng gọi mẫu thân.


Nữ Oa mỉm cười, nhìn những tiểu sinh linh: “Về sau, gọi các ngươi là ‘nhân’ đi.”


Ngay khi vừa dứt lời, thiên địa đột nhiên chấn động, bỗng một đạo quang mang màu vàng kim từ trên trời giáng xuống, dừng ở đỉnh Bất Chu Sơn, hào quang chia làm ba phần, tám phần dung nhập vào thân thể Nữ Oa, một dung nhập vào hồ lô đằng, một phần khác bay về phía Thái Âm tinh.


Sau đó giữa thiên dịa bay ra một một hương thơm kỳ lạ, minh hà thụy quang che kín không trung, Hồng Mông mây tía trong thân thể Nữ Oa hòa hợp với vô lượng công đức thành nhất thể, dưới tác dụng của công đức, Nữ Oa cảm giác thiên địa như vén khăn che mặt trước mặt nàng, nàng chưa bao giờ cảm nhận thiên địa rõ ràng như bây giờ.


Tu vi trì trệ không tiến cứ tăng, tăng lên… Cuối cùng đạt đỉnh điểm, đi vào một mảnh trời đất mới.
“Ngô danh Nữ Oa, nay đã thành Thánh.”


Trong thiên địa xuất hiện uy áp thật lớn, vô vàn sinh linh hướng đỉnh Bất Chu Sơn dập đầu bái lạy, còn Thường Hi lúc này đang ở thời khắc mấu chốt luyện hóa Thái Âm tinh, công đức bay tới khiến luyện hóa đạt đỉnh điểm, lập tức cùng hòa hợp với Thái Âm tinh thành nhất thể, phút chốc, giống như trải qua ngàn vạn năm Thường Hi cảm giác như có cái gì đó tách ra từ người mình, ngay khi đó, một bóng hư ảnh mông lung đột nhiên hiện ra trên Thái Âm tinh, đứng trước mặt Thường Hi.


“Ngô danh Vọng Thư, gặp qua đạo hữu.”
Thường Hi nhìn nam nhân tóc bạc mắt trắng cả người tản ra ánh trăng nhẹ nhàng đứng trước mặt, yên lặng che mặt.
—— Ta gọi Thường Hi, tổng cộng chém ra tam thi.


Thi thứ nhất tên Hi Hòa, một người vô cùng nổi danh, biến thành từ cây Phù Tang, thi thứ hai gọi Hằng Nga, vẫn như cũ là một người cũng vô cùng nổi danh, hóa từ Nguyệt Quế mà thành, thi thứ ba danh Vọng Thư…. Không biết mọi người có nhớ hắn là ai hay không, ừm, không nhớ được cũng không sao, để ta phổ cập lại một chút tri thứ khoa học cho, Vọng Thư, là một trong tam đại Nguyệt Thần đó! Mà thi này, lại hóa thành từ Thái Âm tinh.


Thường Hi, Hằng Nga, Vọng Thư….. Coi ta lợi hại không, ba trong một!
Mẫu thượng đại nhân ngài không cần lo lắng tên tuổi của ta không đủ dùng nữa, một cái không đủ còn có ba cơ mà!


Thường Hi nhìn Vọng Thư – thi thứ ba của cậu, không biết nên khóc hay cười, có ai giỏi như cậu không, chém ra ba thi, cư nhiên mỗi người đều tự có tên riêng của bản thân.


Đang lúc này, giọng nói thành Thánh của Nữ Oa truyền đến, Thường Hi ngồi trên Thái Âm tinh nhìn Bất Chu Sơn xa xa, cậu biết, nhân tộc đã xuất thế, thời đại chư hùng thành thánh cuối cùng đã tiến tới.


Điều này cũng có nghĩa, thời gian vu yêu bắt đầu rời khỏi sân khấu Hồng Hoang chính thức bị đảo ngược trước sao.
Nhưng không biết, nếu yêu tộc có ba vị Thánh nhân, thiên địa, còn dung yêu tộc chăng?
—————


Trong Tử Tiêu Cung, một giây trước Đạo Tổ còn vì Nữ Oa thành Thánh mà có chút khen ngợi Tạo Hóa Ngọc Điệp, thầm nghĩ mệnh tuyến cuối cùng cũng đi đúng đường.


Nhưng đến giây tiếp theo sau khi Thường Hi luyện hóa Thái Âm tinh, Đạo Tổ đối với thiên cơ một mảnh hỗn độn trợn mắt há mồm, không chỉ mệnh tuyến vừa nãy đã được định tốt thất xoay bát xoay không biết xoay tới nơi nào, mà ngay cả sợi dây chính to nhất, dài nhất cũng trở nên u ám  mù mịt.


Khi nhìn tất thảy mọi chuyện cùng sợi dây của Thường Hi gắn kết một chổ, lấy bụng dạ của Hồng Quân cũng không nhịn được mà chửi bới.
“Tại sao lại là Thường Hi ngươi?!!!”


Rồi cầm Tạo Hóa Ngọc Điệp dùng sức lắc lắc lắc: “Tạo Hóa Ngọc Điệp ngươi nói cho ta nghe đến tột cùng ngươi lợi ích gì hả???”
“Dùng làm cái gì dùng để làm gì hả làm gì hả hả???”


Tạo Hóa Ngọc Điệp thiếu mất một phần ủy khuất trốn tránh ngón tay của Đạo Tổ, xoay tới xoay lui trên không trung, cái này sao có thể trách nó? Nó chỉ là một dụng cụ cảm ứng thiên đạo thôi mà, thiên đạo thế này, nó làm gì được?


Đạo Tổ Đạo Tổ buồn rầu nhìn cái mệnh tuyến kỳ quái này, thở dài một tiếng, bà nội nó, đầu năm nay, Đạo Tổ không dễ làm mà!!!
—————
Tam Quang Thần Thủy (三光神水): Tam Quang Thần Thủy từ minh ngục huyền băng hạ xuống minh giới hấp thu ba loại ánh sáng linh lực trời trăng sao mà thành.


Tam Quang Thần Thủy có ba màu và ba tác dụng khác nhau:
Màu vàng là nhật quang thần thủy: Bài mòn máu và xương thịt.
Màu trắng là nguyệt quang thần thủy: Ăn mòn nguyên thần hồn phách.
Màu tím là tinh quang thần thủy: Nuốt, phân giải linh hồn ý thức.
Nhưng khi kết hợp cả ba lại sẽ thành thánh dược chữa thương.


Vọng Thư (望舒): Là thượng cổ nguyệt thần, làm người điểu khiển mặt trăng trong truyền thuyết. (Về người này tư liệu không có nhiều, ta tìm bên trang TQ cũng chỉ có vài dòng nên không kiếm ra được nhiều thông tin)
Cửu Thiên Tức Nhưỡng(九天息壤):đã được đề cập ở cuối






Truyện liên quan