Chương 52: Báo cáo

Công vụ đường.
"Triệu sư huynh, lâu ngày không gặp, hôm nay sư đệ có việc tới quấy rầy còn xin sư huynh thứ lỗi."
Nghe thấy giọng Trần Lâm, đang ngồi chỉnh lý lại tài liệu, Triệu Thắng liền giật mình ngẩng đầu, mặt đầy ôn hòa nói:


"Là Trần sư đệ đấy sao, lâu ngày không gặp, ta vốn còn muốn đi tìm sư đệ một chuyến đây, linh phù của ngươi thật sự là dùng quá tốt, các sư huynh sư đệ trong Công vụ đường đều khen lấy khen để đây."
"Haha, sư huynh quá khen rồi."


"Hôm nay sư đệ có việc gì, cứ nói đi bên ngoài có người nào không có mắt dám làm khó dễ sư đệ, sư huynh tuyệt đối sẽ thay ngươi dành lại công đạo."


Đây cũng không phải lời khách sáo, Trần Lâm nổi tiếng bởi vì có một tay chế phù không tệ, lại vì muốn kết giao làm quen với nhiều người, hắn cũng không bán giá cao, có thể nói là vật tốt giá rẻ, ai cũng yêu thích.


Nhất là đám người cần ra ngoài tông môn nhiều, lúc nào cũng phải sẵn sàng đối mặt với ngoài ý muốn như người của Công vụ đường, linh phù là thứ tuyệt không thể thiếu.


Cứ như vậy, Triệu Thắng liền thành khách quen của Trần Lâm, sẽ định kỳ tới đặt một nhóm lớn linh phù để mang về phân phát lại cho mọi người trong Công vụ đường.




Vì vậy Trần Lâm rất được chào đón ở đây, mặc dù danh tiếng của hắn cũng không tốt lắm, nhưng mọi người cũng không phải trẻ nhỏ sáu bảy tuổi, chỉ cần hắn vẫn còn có giá trị, danh tiếng thối cũng chỉ là tin đồn, mọi người cũng không ngại kết giao.


Vậy nên Trần Lâm mới lựa chọn tới Công vụ đường để trình báo mà không phải tới Chấp pháp đường.


Mặc dù cả hai đều là cơ cấu hành pháp của tông môn, Chấp pháp đường lo việc nội, Công vụ đường lo việc ngoại tông, nhưng dù vậy nếu ra việc lớn thì thường vẫn do Chấp pháp đường xử lý, tựa như động tĩnh lần này của Vạn Thi Quan.


Nhưng mà nghĩ đến việc này có chút lớn, đám người bên Chấp pháp đường xử lý việc gì cũng rất bạo lực, hắn nếu mạo muội dây vào đến lúc đấy cứ điều tr.a ra tí gì lại triệu tập hắn đến đối chứng thì phiền lắm, rồi lại nếu như sự việc cũng không lớn, hắn cũng tránh không được bị đám người kia ghi vào sổ nhỏ.


Vì vậy, Trần Lâm liền chọn người quen cho dễ nói chuyện.


"Sư huynh, chuyện là gần đây sư đệ mới thu được tin của người quen ở xa có báo rằng bên phía vương quốc Thái Tuế có sự xuất hiện của đám người Vạn Thi Quan lởn vởn ở các phường thị của tu sĩ, sư đệ nghi ngờ rằng bọn hắn có mưu tính bất lợi gì đó cho tông môn nên muốn báo cáo một chút."


Nghe vậy, Triệu Thắng cũng nghiêm mặt lại, đặt tài liệu xuống ngay ngắn trên bàn, sau đó nhìn Trần Lâm nói:


"Sư đệ, ta phải nhắc nhở ngươi một chút, tùy ý báo cáo lung tung cũng không phải việc nhẹ, nếu chuyện này là thật thì tất có trọng thưởng cho ngươi, nhưng nếu đây là tin đồn sai lệch, lý lịch của ngươi có thể sẽ bị thêm vào ít câu không tốt, sau này muốn làm chức vị nào đó trong tông môn cũng sẽ bị người khác xem xét lại rất gắt gao, sẽ ảnh hưởng tiền đồ, sư đệ còn muốn làm báo cáo cho chuyện này chứ?"


Nghe vậy, biết Triệu Thắng sư huynh có ý tốt mới nhắc nhở hắn, Trần Lâm cũng cười ôn hòa, mở miệng đáp lại dõng dạc:


"Sư đệ có nắm chắc, còn xin sư huynh giúp ta báo lên phía trên một chút. Ta chỉ vì lo lắng tông môn gặp bất lợi, chuyện này nếu không là thật thì tất nhiên là tốt nhất, sư đệ sẽ chỉ vui mừng mà không có lời oán trách, nhưng nếu Vạn Thi Quan thật có mưu tính, sư đệ cũng không cần trọng thưởng, chỉ mong tông môn thuận lợi giải quyết đám ma đầu đấy, sớm để cho càn khôn sáng sủa một chút."


Nghe thấy Trần Lâm dõng dạc nói vậy, Triệu Thắng cũng nhịn không được vỗ bàn khen hay:
"Tốt, sư đệ rất có chí khí, việc này Triệu Thắng ta nhận lấy, cấp trên có hỏi ta cũng thay ngươi nhận trách nhiệm, nếu có sai sót thì cũng sẽ không có ảnh hưởng gì tới tiền đồ của sư đệ."


Rồi có chổ tốt thì ngươi cũng nhận nốt luôn đúng không.


Móc mỉa một chút, Trần Lâm cũng không cảm thấy khó chịu gì, Triệu Thằng làm vậy là hoàn toàn bình thường, bởi đối phương đang cược nhân phẩm của hắn, đối phương cược thắng nhận chút tiền thưởng hoàn toàn là thiên kình địa nghĩa, nhưng nếu cược thua, nhiều lắm là nhận chút trách móc, dù sao đều là người trong nội bội, làm gì cũng dễ một chút.


Ngược lại, thì Trần Lâm cũng không muốn mạo hiểm vì chút tiền thưởng kia, hắn hi vọng tông môn mau mau có động tác một chút, tránh cho đêm dài lắm mộng, bên kia thật xuất hiện biến cố nào đó.
"Ài, báo cáo cũng báo cáo xong, hiện tại nên làm gì tiếp bây giờ."


Hắn cuối cùng cũng chỉ là Luyện Khí tầng bảy, hoàn toàn không có biện pháp xử lý Kim Đan, ngày trước có thể giúp Thường Nguyệt vượt qua cửa ải đó, vận khí cũng chiếm phần lớn, cùng với việc nhiệm vụ cấp tím chỉ mang ý nghĩa có mối đe dọa tính mạng cao hơn hai đẳng cấp so với Thường Nguyệt, nhưng mối đe dọa cũng không nhất định sẽ trở thành tử kiếp, vì vậy tình huống hiện tại cũng không bếch bác lắm.


[Nhiệm vụ (Tím): Thiên mệnh sở thuộc của ngài gặp đe dọa bởi một mối nguy tiềm ẩn có đẳng cấp cao hơn cấp so với Thiên mệnh sở thuộc của ngài, mời trợ giúp đối phương thoát khỏi nguy cơ này. Ban thưởng: "Thẻ dung hợp (Tím)" x1, "Lucky Box" x1]


[Nhiệm vụ(Lục): Thiên mệnh sở thuộc của ngài gặp đe dọa bởi một mối nguy tiềm ẩn có đẳng cấp ngang với Thiên mệnh sở thuộc của ngài, mời trợ giúp đối phương thoát khỏi nguy cơ này. Ban thưởng: "Lucky Box" x1, "Lá 3 bích (Trắng)" x1]


Nhìn chung thì so với nhiệm vụ tím lần trước, thì nhiệm vụ tím lần này cũng không cho ban thưởng cao như lần đó, thứ được gọi là "Thẻ dung hợp" có thể xem như có chút giá trị chỉ là không quá cao, không thể so được với phần thưởng cũng là từ nhiệm vụ tím nhưng phẩm chất màu vàng chính là "Giáp luyện tập".


[Thẻ dung hợp (Tím): Sau khi sử dụng có thể lựa chọn hai món vật phẩm trong kho đồ để dung hợp lại, thành phẩm sau khi dung hợp sẽ có phẩm chất màu tím]


Mặc dù còn chưa thăm dò rõ ràng hoàn toàn cơ chế hệ thống, nhưng Trần Lâm suy đoán, cơ chế phần thưởng có lẽ sẽ liên quan trực tiếp tới mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ này.


Tựa như nhiệm vụ màu lục này vậy, phần thưởng có chút không thể nói nỗi, "Lucky Box" thì không nói, tác dụng của "Lá 3 bích" này rốt cuộc là hữu ích chổ nào?


[Lá 3 bích (Trắng): Nếu thấy một đám người đang xếp hàng, chỉ việc giơ lá bài này lên và nói "ta có 3 bích", người sử dụng sẽ lập tức được ưu tiên tới lượt trước mà không phải xếp hàng]
Thật là vãi ò...


Trần Lâm thật sự nghĩ không ra cái đồ chơi này có thể dùng làm gì. Trước không nói thứ item có tác dụng như trò đùa này liệu có thật sự hiệu quả không. Nhưng dù có thì dường như cũng không có đất dụng võ, dù sao nơi này thực lực chí thượng, cường giả liền tự động được ưu tiên, nào có ai lại đi xếp hàng như kiếp trước?


"Thật là không thể nói nổi, đồ vật của hệ thống này càng lúc càng kỳ quặc."


Chỉ là mặc dù chửi bậy như thế, Trần Lâm vẫn cố trấn an bản thân một chút, vì từ tình huống này đến xem, nhiệm vụ tím này mặc dù vẫn rất đáng sợ nhưng hoàn toàn không nguy hiểm bằng lần trước, chỉ cần cẩn thận một chút Thường Nguyệt hẵn sẽ không có nguy hiểm tính mạng.


Dù sao lần này trên người nàng cũng có nhiều át chủ bài lắm, và có "Thẻ skill: Xơi tái", cho dù không kết liễu được kẻ địch thì cũng có thể khiến hắn trọng thương, từ đó tranh thủ cơ hội chạy trốn.






Truyện liên quan