Chương 51: Chặt Đứt Nhân Quả

Dương Hàn cùng hắn ân oán cứ như vậy kết thúc. Đầy trời cơn mưa tầm tã, chỉ còn một bóng lưng cô quanh đứng chắp tay. Giết Dương Hàn, bởi vì bảo hộ Nguyễn Ngọc Giao, vì chặn tia nguy cơ từ trong trứng nước, cũng là mục đích ban đầu hắn lên đường đến Long Xà thành. Còn cái ch.ết của gã đối với hắn chả đủ bận tâm, cả đời này hắn giết quá nhiều người, từ lâu nhìn mạng người đã nhàn nhạt. Giết Khai Trần tu sĩ là giết, giết Kim Đan chân nhân cũng là giết mà ngay cả những kia cao cao tại thượng Vương giả, Hoàng giả nếu phạm ta, vẫn vung kiếm chém giết. Chúng sinh bình đẳng, chúng sinh sinh mệnh đều như nhau cả thôi. Mà bản thân tâm tình, bỗng dưng biến hóa, thăng hóa, hắn đôi mắt càng thêm lạnh nhạt, nhìn thương khung nhìn vạn vật, không còn như trước.


Nhặt lên Dương Hàn túi trữ vật, liếc mắt xem xét.


Mấy bộ quần áo, một thanh phi kiếm, hạ phẩm tiên vân, mấy trăm hạ phẩm linh thạch, cùng một miếng…Địa cấp Âm Sương ngọc căn. Địa cấp vật phẩm, Dương Hàn kia ghê gớm, dám lừa dối chính mình sư phụ cất dấu duy nhất ngọc căn để bản thân dùng. Ngọc căn chính là căn nguyên mỏ ngọc, mà ngày trước Vương gia hầm mỏ những kia rải rác Âm Sương Hàn Ngọc, đều xuất phát từ miếng ngọc căn này.


Chu An hiếm hoi nở nụ cười đem thu hồi. Ai ngờ rằng, Thanh Sơn môn nhị trưởng lão ra sức nhận Dương Hàn làm đệ tử, đổi lấy lượng lớn hàn ngọc, nhưng hầm mỏ ngọc căn lại rơi vào tay Chu An kia chứ. Có miếng này hàn ngọc làm xúc tác, hắn tin tưởng sắp tới mình sẽ nhanh chóng đột phá Hoan Ma công tầng thứ nhất tam tinh. Một khi đột phá tam tinh, Ma hỏa tiến hóa thành hạ cấp Địa hỏa, bản thân cũng có thêm chút ít tiền vốn cùng Kim Đan chân nhân đối kháng.


Ha ha, Dương Hàn tiểu nhi thế mà đưa cho ta thật lớn phúc lợi.
Thở dài, điểm này nho nhỏ nhân quả rốt cuộc hoàn thành.


“Hả” Đang trầm tư Chu An bỗng nhiên giật mình, từ trong trời đất thình lình xuất hiện một sợi tơ màu bạc kỳ dị nhanh chóng tiến vào hắn đan điền. Sau đó hội hợp cùng thanh nhỏ bé móc câu đạo chủng, trở thành dây câu.




Thật kỳ lạ. Hắn cảm nhận được bản thân đạo chủng đã mạnh mẽ hơn chút ít. Chu An chuyên tu nhân quả đạo, vẫn chưa biết làm sao tăng trưởng. Nhưng vừa rồi sự kiện lại khiến hắn tìm được manh mối khác: Lưỡi câu đạo chủng muốn đại thành, cần tạo càng nhiều nhân quả tuyến!!!


Hình thành móc câu đạo chủng là khởi điểm, đạt trăm tuyến thì nhập môn, vạn tuyến là tiểu thành, triệu tuyến trung thành, mà trăm triệu tuyến mới đại thành, 10 tỷ tuyến thì coi nhập đạo…………


Nhân quả tuyến càng tu về sau tốc độ càng chậm, dựa theo Chu An ngộ tính, nếu hắn bảo trì bế quan tu luyện, dưới bình thường không có đặc biệt cơ duyên điều kiện, thì cứ trung bình mười năm sẽ tu ra một sợi, nhập môn cần nghìn năm, muốn tiểu thành cần 10 vạn năm, muốn trung thành cần 10 triệu năm, đại thành cần trên tỷ năm, mà để nhập đạo cần trăm tỷ năm…..


Nhập đạo phía sau còn cảnh giới gì hắn không biết, nhưng cần tỷ năm mới đạt cảnh giới đại thành, hắn đều cảm thấy choáng ngợp.


Tu sĩ đoạt thiên địa tạo hóa, tuổi thọ tăng nhiều, Khai Trần bốn trăm năm, Kim Đan một nghìn năm, Nguyên Anh năm nghìn năm, Trảm phàm 1 vạn năm mà tu đến Vấn tiên cảnh giới tối đa cũng sống được 3 vạn năm là cùng. Ít ỏi như thế năm tháng, muốn tu đến tiểu thành còn còn khó nữa là.


Chẳng trách xưa nay nhân quả chi đạo ít người tu luyện, một phần vì trời đất không dung, phần còn lại là do quá khó.
Tâm tình trầm xuống giây lát, hắn chợt bật cười thoải mái: “Này tính là chi mà lo lắng, binh đến tướng đỡ, nước đến đắp đập, cần gì phiền muộn”


“Đã quyết định tu thì chớ quay đầu, cứ tu đi rồi sẽ có cách”


Cười nhạt nhìn ngắm đang lơ lững trong đan điền móc câu đạo chủng, Chu An chợt bừng tỉnh đôi điều. Vừa rồi hắn cùng Dương Hàn chấm dứt ân oán dây dưa, dẫn đến hình thành một sợi tuyến. Điều này có nghĩa sau này chỉ cần hoàn thành các kiện nhân quả đều sẽ thu được rồi, đây là một phương pháp tăng nhanh khác.


Lại ngẫm nghĩ, nhân quả chi lực diệu dụng, hắn chưa từng khai thác, có thể tu thành nhân quả, liền có thể chặt đứt nhân quả.
Chặt đứt nhân quả?


Chu An ánh mắt lấp lóe, khẽ tác động, sợi kia màu trắng tơ mỏng bỗng nhiên đứt đoạn rồi tan biến. Trong thiên đia bỗng dưng xuất hiện yếu ớt dị lực, tác động lên Chu An, một tia bay thẳng vào Nghịch Trần giới. Giây phút, Chu An nhỏ bé cảm nhận được bản thân và Dương Hàn trở nên xa lạ. Mà mọi khí tức, nghiệp lực, oán khí của Dương Hàn vương vấn trên người hắn tan biến hoàn toàn.


Đây là nhân quả sức mạnh ư? Hắn há hốc mồm, giết người quỷ thần chẳng hay?. Nếu nói như vậy, sau này hắn giết người, chỉ cần đánh vỡ những màu trắng sợi tuyến thì lập tức vô can rồi.


Hưng phấn qua đi, chợt mặt mày co quắp, bản thân vậy mà vừa tan biến mất sợi đầu tiên nhân quả tuyến. Con mẹ nó, đây tương đương với 10 năm công sức đó nha.


Xem ra sau này công việc chặt đứt nhân quả là ít nên sử dụng, điều này không thể phủ nhận chiêu thực quả thật nghịch thiên. Tuy rằng chẳng trực tiếp tăng lên chiến lực nhưng sẽ khiến mình tranh được thật nhiều phiền phức. Con đường tu chân chém giết đều tất nhiên, nhưng đôi khí chém giết sẽ lỡ tay giết hại ít người sở hữu thân phận ghê gớm, khó trêu chọc, khi đó dùng nhân quả tuyến xóa đi vết tích, tránh được tội vạ.....


Hắn còn mơ hồ cảm nhận, sau này tu đến mức nào đó cao thâm, bản thân phất tay thậm chí còn có thể hoàn toàn xóa đi một người tồn tại. Xóa sạch theo đúng nghĩa của nó, theo kiểu giống như người này chưa bao giờ tồn tại trong thiên địa, trong trí nhớ của người khác, để người ta triệt để triệt để biến mất.


…………
Hai ngày sau, Long Xà thành hỗn loạn vì tin tức. Đệ tử chân truyền của Thanh Sơn môn Dương Hàn bị người giết ch.ết.


Mà kẻ giết người…. không rõ, phụ trách dẫn đoàn Thần kiếm quỷ kiến sầu Vệ Tử Trang ra mặt điều tra, nhưng cuối cùng bồi hồi cau mày. Bởi vì Dương Hàn giống như mất tăm mất tích, chẳng để chút dấu vết. Điều này khiến Vệ Tử Trang vô cùng mất mặt tức giận, tuyên bố sẽ truy cứu đến cùng.


Một tên chân truyền đệ tử vẫn lạc, tuy rằng đáng tiếc song chưa đến mức để hắn như thế tức giận, mà là bởi vì kẻ giết người quá đánh mặt Thanh Sơn môn, đánh mặt hắn. Mình lâu nay mới xuất quan một lần, dẫn đệ tử tham gia thịnh hội, các môn phái khác chả sao,còn đệ tử dưới trướng mình bị giết. Ngươi bảo có tức hay chăng?.


Qua điều tra, có người bảo thấy Dương Hàn hớt hải chạy đến phía đông thành, Vệ Tử Trang tự mình qua xem xét, rồi bỗng dưng ớn lạnh sống lưng im lặng không ho he thêm nữa.


Nho nhỏ xáo động, cũng chưa quá ảnh hưởng đến các môn phái khác. Bởi vì tất cả các tông môn đều tập trung chuẩn bị cho Chính Ma đại hội sắp diễn ra. Khắp nơi tiểu bối đều hăng say luyện tập, có người bế quan tu luyện có người tranh đấu rèn giũa.


Mười hai ngày trôi qua, Chính Ma đại hội nhộn nhịp khai màn, cả nước tu sĩ hăng say đàm luận.


Riêng Phủ thành chủ bên cạnh thúy hồ tĩnh viện, tựa hồ lạ thường yên tĩnh. Thiên Bảo các đấu giá, vẫn như thường lệ tổ chức, chỉ là quy mô so với lần trước thì nhỏ hơn nhiều, bởi vì các tông môn đệ tử lo lắng thi đấu, ít ai ghé thăm.


Thiên Bảo các vị kia thần bí các chủ, xuất hình đến phủ thành chủ thăm hỏi Chu An hai lần. Nhưng vì hắn bế quan nên chưa gặp được.


Chu An hơn mười ngày này, đóng cửa bế quan. Mục đích đầu tiên nhằm luyện hóa Âm Sương Ngọc căn, thứ hai nghiên cứu tấm da dê, giải trừ Lã Vọng kinh phong ấn, và cuối cùng giúp Nghịch Trần giới hấp thu Địa phẩm Thiên Ngoại Kim thiết.


Mười ngày qua đi, Chu An khí thế liên tục tăng cao, Hoan Ma công thuận lợi đột phá đệ tam tinh, tu vi theo đó kéo lên Khai Trần sơ kỳ đỉnh phong.


Mở miệng phun ra ngụm màu đỏ ma hỏa, hỏa diễm kích thước lớn gấp đôi, ẩn ẩn thành hình, không sai, Hoan Ma hỏa diễm triệt để tiến hóa thành Địa cấp. Từ nay về sau đối chiến Kim Đan chân nhân hắn đã có thêm lá bài tẩy.


Nghịch Trần giới vừa vặn đã hấp thu xong tấm Thiên Ngoại Kim thiết, dẫn đến hỏa diễm không gian bên trong mở rộng gấp đôi, chừng 2 dặm vuông diện tích. Khẽ bước vào xem xét, ngoài trừ hỏa diễm, hắn cảm giác được đậm đặc Kim nguyên tố lưu chuyển. Mà thế giới không trung mơ hồ xuất hiện vài tia yếu ớt lôi điện. Thở phào, kế hoạch gầy dựng nghịch trần tiểu thế giới xem như đi được hai phần năm chặng đường.


Cuối cùng tấm da dê, sau mấy ngày quan sát, Chu An vẫn chưa tìm được manh mối gì cả. Cảm giác vật này có cùng Âu Lạc Táng địa liên quan, lại bị thần bí Lã Vọng kính kêu gọi, nhất định ẩn giấu to lớn bị mật.


Mà điều hắn vui sướng nhất đó là, sau khi thực lực tăng trưởng, Lã Vọng Kính cấm chế bị hắn xé bỏ thêm bốn đạo nữa, tổng cộng xé được bảy đạo đầu tiên, Lã Vọng kính đẳng cấp từ cực phẩm pháp khí tăng lên cực phẩm đỉnh cao, nửa bước Linh khí trình độ. Khả năng lạc bảo càng có thể ngay lập tức làm rơi thượng phẩm pháp khí, cực phẩm pháp khí cũng có thể mài mòn cướp đoạt, công năng vô cùng nghịch thiên.


Ngoài công năng này, hắn phát giác thêm vài loại công năng khác, bao gồm tìm người, điểm này hắn đã sử dụng khi tìm kiếm Dương Hàn hôm trước. Muốn tìm người, chỉ cần lấy chút ít khí tức của đối phương bỏ vào trong mặt kính, Lã Vọng kính sẽ hiện lên vị trí của hắn, trừ phi sử dụng cao minh phương pháp ẩn dấu, nếu không dù chân trời góc biển kính này đều tìm được.


Còn nữa đó là công năng họa phúc tương y, trắc may rủi, nếu gặp thật tốt bảo vật, gương đồng sẽ lóe sáng, còn nếu như gặp nguy hiểm, nó sẽ run rẩy cảnh báo.
Bảo kính càng khai thác càng cảm giác ghê gớm, hắn mơ hồ cảm nhận phá giải toàn bộ cấm chế sau khi, bảo kính sẽ mang cho hắn to lớn ích lợi.


Tìm hiểu mấy lần mà chưa được, Chu An hơi phiền muộn ném tấm da dê lên bàn lẩm bẩm:
“Cái phá da dê, tìm chẳng ra manh mối thà đốt quách đi cho xong”






Truyện liên quan