35-2

Cô ôm ấy khuôn mặt anh, hôn mắt anh, nhẹ nhàng mắng yêu: “Ngốc quá "
Anh đặt cô dựa vào ngựa gỗ, đẩy áo ngực của cô lên, hai bầu ngực đẹp đẽchawngr còn gì che lấp bây giờ lắc lư trước mắt anh.


Hai khỏa tròn đầy xinh đẹp của cô trần trụi trước mắt anh, bầu ngực trắng nõn, trên đó là đóa mai hồng nhạt.


ngô Vịnh Tranh bị kích thích tới run rẩy, dùng hai tay nâng giữ lấy hai trái đào rung rinh, sự mềm mại ấy khiến anh sợ mình mạnh tay một chút liền có thể bóp nát nó, vậy nên chỉ dám dùng ngón cái nghe nhàng xoa xoa núm vú.


"Ưm...ưm... đồ ngốc, núm ɖú của mình ngứa lắm, cậu hôn nó đi” Sau đó cô ưỡn ngực đẩu đầu ɖú quyến rũ tới môi anh.
Anh nhẹ nhàng hé miệng, ngậm lấy đóa mai hồng vào miệng, chỉ nháy mắt thôi anh liền cảm thấy sung sướng tới tột cùng.


gô Vinh Tranh ngậm ʍút̼, quấn nút lấy nó khiến nó đỏ au ướt đẫm mới thôi.
Anh cởi quần, thả con mãnh thú đang sục sôi của mình ra, ngẩng đầu nhìn đôi mắt ngập nước của cô : Âm Âm, mình đau lắm"


Chàng trai cường tráng anh tuấn làm vẻ đáng thương nhìn cô, cự vật dưới thân Lại ngạo nghễ vươn lên.
Cô nhấc đầu gối lên chạm vào nó, nó bị chạm vào thì có vẻ hoảng hốt, nhìn ngây ngốc y hệt chủ nhân của nó.




Cô nâng mông cởi quần thể dục xuống gót chân, sau đó cởi cả qυầи ɭót , mở hai chân ra, chỉ vào đóa hoa xấu hổ của mình, nũng nịu hỏi anh: “Cậu có muốn cắm vào hay không?


Đôi mắt thâm trầm của ngô Vịnh Tranh nhìn chằm chằm giữa hai chân cô, ở đó phía trên có đám lông lưa thưa, phía dưới là thịt mềm đỏ hồng, hai cánh hoa ẻ ấp khép mở một cái khe nhỏ xíu.


Trần Âm nhìn vẻ mặt đầu tình sắc của anh ghé vào nơi tư mật của mình, cô chợt nhớ ra lúc này trước giờ thể dục mình có đi vệ sinh, liệu anh có ngửi thấy mùi nước tiểu của cô không nữa?
Cô vội đẩy đầu anh ra, ngượng ngùng khẽ cáu: “Không được ngửi"


ngô Vịnh Tranh nuốt một ngụm nước bọt, thiếu chút nữa là ɭϊếʍƈ được rồi, tiếc quá.


"Òanh oành” Có tiếng gõ cửa ở bên ngoài . "Lạ vậy , sao lại khóa trái cửa thế này?” Có tiếng nam sinh vang lên, sau đó là tiếng gõ cửa dồn dập: “Có ai bên trong không?” Để mình đi tìm thầy lấy chìa khóa” một tiếng nói khác vang lên.


Hai người ở trong phòng bốn mắt nhìn nhau, Trần Âm sợ tới mức giọng nói run run: “Đồ ngốc, bọn mình làm sao bây giờ?" ngô Vịnh Tranh ôm lấy cô, xoay người đi tới sau giá chứa vợt bóng bàn, chỗ đấy để các loại dụng cụ bừa bộn, lúc nãy anh ở trong đó, Trần Âm bước vào cũng không phát hiện ra sự tồn tại của anh.


Họ vừa trốn xong thì cửa mở, cả hai thở phào nhẹ nhõm.


Nhưng mà dục vọng sưng trướng của ngô Vịnh Tranh vẫn chưa được giải quyết, dục hỏa thiêu cháy mà anh ở trước mặt Trần Âm thì cũng chẳng còn sót lại được bao nhiêu lí trí, lại ỷ vào việc nơi này kín đáo, anh liền lật người Trần Âm áp cô vào vách tường.


Anh đâm vật cứng rắn của mình vào giữa hai đùi cô, “A”Trần Am bị kiếm thịt nóng bỏng của anh chạm vào hai chân đang hơi lạnh lẽo liền giật mình, cúi đầu kêu lên, ngô Vịnh Tranh vội vàng che miệng cô lại.


"Ơ, ông có nghe thấy tiếng gì không?” Nam sinh ở bên ngoài lấy đồ cảm thấy là lạ liền quay sang hỏi bạn mình .
Đại nhục bổng cháy nóng ma sát dần dần ở hoa huyệt của cô, rút ra rồi đâm vào nhưng lại bị nhầm chỗ, hơi tiến vào cô: “A. ”Trần Âm đau phát rên lên.


Cô đành hơi kiễng chân , nhếch mông lên, để anh có thể nhẹ nhàng rút ra.
"Đâu, nơi này có tôi uớt ông thôi, nhanh nhanh lấy vợt bóng bàn nữa rồi còn ra sân” Chàng trai còn lại trả lời.


Trần Âm và ngô Vịnh Tranh cùng chìm vào sung sướng, hóa ra tư vị của ȶìиɦ ɖu͙ƈ tuyệt vời như thế, làm cho cả hai trầm mê trong đó, Trần Âm mê loạn thè lưỡi ɭϊếʍƈ lấy bàn tay nóng bỏng của anh đang che lấy miệng mình.


Ngô VịnhbTranh siết chặt eo nhỏ của cô, dán sát mặt vào mặt của cô, tiếng thở dốc ồ ồ vang lên trong góc tối.


nghĩ tới việc nhục bổng của anh đang ma sát với nơi tư mật của tiểu tiên nữ anh luôn thầm yêu thì ngô Vịnh Tranh càng trở nên hưng phấn, không thể kìm chế bản thân, cả người anh như có dòng điện chạy qua tê dại tới sung sướng.


"Ưm.” đầu lưỡi của tiểu tiên nữ đang ɭϊếʍƈ lòng bàn tay anh, trơn ướt , ê ẩm, ngứa ngáy.
"Nhanh lên nào” nam sinh gấp gáp thúc giục bạn mình.
"Lạ thật, tôi thấy giống có tiếng gì lắm"
Cậu bạn đăm chiêu muốn tìm ra chân tướng nhưng cuối cùng vẫn bị kéo đi.
" Sập" Tiếng đóng cửa vang lên!


Phòng dụng cụ trở về trạng thái tim lặng, chỉ còn hai người bọn họ ở lại, làm cái việc sung sướng không thể cho ai biết.
Anh bỏ tay đang che miệng cô ra, lòng bàn tay đã bị cô ɭϊếʍƈ ướt đẫm "Ưm.. a. đồ ngốc, gậy thịt của cậu cứng quá..


như là tảng đá ấy ...ưm... cọ vào tiểu muội muội của mình đau quá” Trần Âm kiệt sức tựa úp sấp lên tường.
"Ha, vậy cậu có thích không, có thích đại nhục bổng của mình không?” ngô Vịnh Tranh gặm cắn cần cổ mảnh khảnh trắng nõn của cô.


"A A..a... thích... thích cậu... ưm... thích cả đại nhục bổng của cậu nữa.” Trần Âm quay đầu trả lời, cái lưỡi nhỏ động đậy chẳng mấy chốc bị anh bắt lấy .
"Trần Âm, cậu là yêu nữ. mình đâm ch.ết cậu” ngô Vịnh Tranh thẳng lưng, hông anh bắt đầu tăng tốc.


ƈôи ȶhịȶ chọc vào giữa hai đùi cô, dán vào hai cánh hoa dấp dính, trực tiếp ma sát cửa huyệt sưng đỏ ấm apd.


Anh càng lúc càng điên cuồng cắm đút . “A..."cả hai đạt cao trào cùng lúc, toàn bộ ɖâʍ thủy của Trần Âm trào ra đều chảy vào miệng ngô Vịnh Tranh, cuối cùng anh cũng đạt được ước nguyện là “ăn” đóa hoa xấu hổ xinh đẹp run rẩy kia.


Nhục bổng của Ngô Vịnh Tranh dính đầy |tinh dịch nồng đặc được qυầи ɭót của Trần Âm lau sạch. “Đáng ghét, cho cậu đấy"


Trần Âm hờn dỗi dùng hai ngón tay móc lấy qυầи ɭót ren dính những giọt sữa sền sệt, vung tay quẳng cho ngô Vịnh Tranh .Ngô Vịnh Tranh duỗi tay bắt lấy, nhét nó vào túi quần, đó là qυầи ɭót của tiểu tiên nữa.Nó từng khít khao dán lấy huyệt non của tiểu tiên nữa, nghĩ tới đó, Ngô Vịnh Tranh quyết định cầm về nhà giặt sạch rồi giữ gìn cẩn thận Chuông hết tiết đã kêu từ nãy, bây giờ là tiếng chuông vào tiết mới “ch.ết rồi, tiết này là tiết của thầy chủ nhiệm đấy” Trần Âm cuống quýt.


“Thế thì chạy mau thôi” Ngô Vịnh Tranh nắm lấy tay Trần Âm chạy nhanh về lớp.


“Ha ha ha ha.” Trần Âm vừa chạy vừa không nhịn được mà cười rộ lên, Ngô Vịnh Tranh cũng cười theo, không biết là cười tình cảnh chật vật của cả hai hay là cười vì sự thân mật khiến người ta sảng khoái cả thể xác và tinh thần vừa xong nữa.






Truyện liên quan