Chương 4

Trình Dục đột nhiên mở to hai mắt, gần như là vẻ mặt khiếp sợ.
Edit + Beta: Snail
Bạn tốt đè mình, hắn đang đè mình, không... thực tế là đè Trình Sóc không khác nhiều với y. 1 bộ dạng


Ôm y kêu tên y, khuôn mặt y cùng đệ đệ tương tự nhau, trước khi quyết chiến hắn thăm dò y, hiện tại lại là tù cấm căn bản không nên xuất hiện...
Tất cả mọi thứ, đều đang chứng minh, Phượng Thăng Minh thích mình...
Hắn thích chính mình...
Hắn vậy mà lại thích mình. nailolo Scom tấn công


“Huynh... A a ư... Huynh...” SYENFULL.VN
Trình Dục bỗng nhiên như phát điên mà giãy giụa, không giãy ra được y liền muốn đứng thẳng lên né tránh ƈôи ȶhịȶ. Phương Thông Minh nhíu mày không kiên nhẫn nắm chặt y, nhưng hạ thân không dừng cuộc chinh phạt lại, không ngờ chỗ sâu trong hoa huyệt đang chảy máu của Trình Dục.


“Ngươi cử động nữa, ta liền bẻ gãy tay ngươi.”


Trình Dục liên tiếp bị đả kích hầu như đã không còn tỉnh táo được, run run rẩy rẩy muốn giãy giụa như cũ, Phượng Thăng Minh quả thực nắm tay y vặn một cái, đau đớn kịch liệt truyền đến từ cổ tay, cả người Trình Dục run rẩy, hoa huyệt càng quấn chặt hơn, gắt gao hut bao lấy Phượng Thăng Minh, khoái cảm tê dại đều dâng lên não hai người.


Phượng Thông Minh kêu lên một tiếng đau đớn, trên khuôn mặt tuyệt thế xuất hiện một tia trào phúng, nắm đôi bờ mông tựa như noãn ngọc tách ra càng rộng, nói:
“Không phải cam nguyện chịu nhục cũng không muốn ch.ết sao, hiện tại sao lại nói
Sóc, người như người vậy, sao lại có thể là đệ đệ y...”




Trình Dục một chút cũng không nghe lọt lời tán dương mình của hắn, khoái cảm truyền đến, gần như khiến y đối với tình cảnh hiện giờ của mình vô cùng thanh tỉnh, giọng nói khàn khàn, cổ tay phát đau lại không dám giãy giụa, đành phải khoác trên người hắn, vừa đau vừa sảng khoái đến thần trí không rõ thấp giọng nói:


“Ngươi làm sao có thể... 2 a... ngươi đây là... phản bội... phản bội... đôi mi mục
Phượng Thông Minh bóp chặt quai hàm y, hung hăng tàn nhẫn nhăn phong lưu, “Ngươi có tư cách gì đánh giá ta và y?”


Một phen đẩy Trình Dục trên mặt đất, Phượng Thông Minh áp người lên, bắt được mắt cá chân y kéo rộng ra hai bên, lộ ra nơi bí ẩn đang chảy máu. Màu da cánh hoa là màu hồng nhạt, không quá lớn, nhỏ hơn so với nử tữ, trước đó bởi vì bị ƈôи ȶhịȶ to lớn tiến công mà tạo ra một cái miệng nhỏ chưa khép kín, không ngừng có rất phun ra chất lỏng trong suốt.


Phượng Thông Minh cau mày gõ gõ trên cánh hoa kia, gõ đến khi ƈôи ȶhịȶ Trình
Dục hơi hơi cứng lên, sau đó trực tiếp đâm vào hoa huyệt của y.
EUROPA
“A... Không... Không muốn...
TENFULL.VN do nos


Lại bị ƈôи ȶhịȶ khủng bố kia đâm vào bụng, thật sự là có chút không tiếp thu được người vĩnh viễn luôn thân thiết dịu dàng mắt cười trong suốt ngày xưa lại làm loại chuyện này với mình, cũng tuyệt đối không ngờ hắn có một mặt như vậy, hắn đây phản bội hữu nghị cùng thân tình cùng nhau lớn lên từ nhỏ giữa bọn họ.


Mắt nóng đến rơi lệ, Trình Dục siết chặt quả đấm không muốn bắt chước nữ tử chịu nhục mà khóc, thế nhưng nước mắt lại càng không ngừng chảy xuống, bởi vì


Phượng Thăng Minh mà thương tâm thống khổ. Bụng dưới gần như bị hắn đâm đầy, căng đến khiến bụng y vừa nóng vừa đau, còn không ngừng đâm chọt nơi kỳ quai kia, nếu không phải dường như hắn có điều kiêng kỵ, cũng không muốn đâm mở nơi kia, chỉ sợ hiện tại Trình Dục đã không chịu nỗi tiết tấu này.


Phượng Thông Minh cũng không muốn ham chiến, ngược lại, hắn tựa như mơ hồ có ý đẩy nhanh.


Nói đến Phượng Thông Minh vốn chỉ là muốn trực tiếp tiết tinh ra, sau đó đổ vào chỗ đó của Trình Sóc, dù cho Trình Soc co giống Trình Dục, cũng là hai người bất đồng, chỉ là đại phu ch.ết tiệt kia, lại nói tên kia không giống nữ tử, thân thể không cách nào thành thục trong chốc lát, trước hết thao vài lần thao đến chín muồi mới tốt, tồn tại của Trình Sóc lại không thể bị người khác phát hiện, đành phải đích thân hắn đến. Vì thế trong lòng hắn ngầm bực mình, cũng không biết là giận người khác hay là giận chính mình. Trước đây cùng gái lầu xanh cũng có thể làm, là vì che giấu tâm tư đối với Trình Dục của mình, nhưng đối với Trình Sóc, lại khó có thể xuống tay. Tên đó giống người trong lòng của mình... giống như thế..


Hung hăng đâm rút mấy trăm cái, người dưới thân không ngừng rên rỉ lúc hắn bắn vào trong cơ thể, Phượng Thông Minh híp mắt phượng, bóp chặt cằm Trình Dục, âm sắc từ tính mang theo vài phần băng lãnh, nói: “Ta sẽ không xem ngươi là y.
Vĩnh viễn sẽ không.”


Trình Dục bụm mặt khẽ khóc, trên bụng một mảnh bạch dịch, quả thực không thể tin chính mình thế nhưng đạt tới cao trào. Một tia ý niệm cuối cùng muốn thắng thắn nói ra thân phận của mình đều mai một trong đầu, dưới tình huống như vậy y làm sao có thể nói cho Phượng Thăng Minh y là Trình Dục? Y phải dựa vào chính mình thoát ra ngoài... Nhất định phải thoát ngoài, tìm ra nguyên nhân tại sao lại trở thành Trình Sốc.


Y là Võ Lâm Minh Chủ, không thể ch.ết được, đại hội võ lâm còn chưa mở, sau khi diệt Kỳ Lan giáo nói thế nào cũng phải có thời gian mở đại hội võ lâm...
Phượng Thăng Minh... Phượng Thông Minh... Chờ y khôi phục thân phận, nhất định phải đánh một trận lớn với Phượng Thông Minh!


Trình Sóc nghĩ như vậy, trong lòng lại chua xót. Hận không thể khóc lớn một hồi mới tốt, nhưng từ trước đến nay y ẩn nhẫn đã quen, lúc trước rơi lệ, hiện tại lại chảy không được bao nhiêu nước mắt, chỉ là rầu rỉ khó chịu.
Se






Truyện liên quan