Chương 82: Bát Đại Gia. Lưu Gia

Lâm Nhược Thiến nghe Thiên Long hỏi tới kẻ đã cho người tới truy sát nàng, nàng liền không giấu gì hắn
Lâm Nhược Thiến: "Ngươi biết bát đại gia tộc chứ?"
Thiên Long nghe vậy thì gật đầu nói: "Ta biết! Bát đại gia tộc bao gồm Lưu Gia, Dương Gia, Nam Cung Gia, Nguyễn Gia, Hoàng Gia, Minh Gia, Tần Gia và Vân Gia đúng không?"


Lâm Nhược Thiến gật đầu, Thiên Long lại nói: "Mà nếu như nàng hỏi vậy thì nếu ta đoán không sai tên kia thuộc bát đại gia tộc?"


Lâm Nhược Thiến gật đầu nói: "Haiz đúng vậy đó, tên đó là Lưu Minh, đại thiếu gia Lưu Gia. Một trong bát đại gia tộc, đặc biệt gia tộc hắn là gia tộc mạnh nhất bát đại gia tộc do có một Hợp Thể Đỉnh Phong. Tên này trong một lần tham dự một buổi thi đấu giữa các thiên tài trẻ tuổi do Linh Vân Đế Quốc tổ chức. Bát đại gia tộc đều được mời đến tham dự, trong đó tên ch.ết tiệt Lưu Minh này cũng theo phụ thân hắn là Lưu Chiến tham dự.


Trong buổi thi đấu đấy, ta cũng phải cùng phụ thân ngồi trên ghế chủ tọa để mà quan sát trận thi đấu đấy. Và cuối cùng tên Lưu Minh đó khi nhìn thấy ta liền ham mê nhan sắc của ta. Kể từ đó hắn liên tục tìm cách vào trong cung để tiếp cận ta, nhưng ta lại hoàn toàn không thèm để ý đến hắn.


Đỉnh điểm là đến một hôm hắn liền hướng phụ thân hắn rằng hắn muốn phụ thân hắn hướng phụ thân ta thỉnh hôn. Do thế lực hai bên không hề kém nhau nên là phụ thân ta đành phải đồng ý việc trước tiên cho hắn và ta gặp mặt tìm hiểu nhau trước. Một phần cũng là do phụ thân hắn và phụ thân ta là bằng hữu lâu năm nên phụ thân ta mới đồng ý.


Nhưng khi gặp mặt, hắn liên tục nói linh tinh như "Nếu nàng lấy ta, ta sẽ đem cho nàng hạnh phúc trọn đời" bla blo. Trong khi danh tiếng bên ngoài của hắn không mấy tốt đẹp, ăn chơi trác táng, hại đời không biết bao nhiêu cô gái nhà lành. Nhưng cũng không thể phủ nhận hắn là một trong những thiên tài dưới 500 năm đạt tới Luyện Hư Kỳ.




Khi đó hắn nói câu đó nhưng ánh mắt hắn nhìn ta chỉ toàn một vẻ ɖâʍ dục, hắn chỉ liên tục đảo mắt nhìn cơ thể ta. Điều đó khiến ta phát tởm, ta lập tức quát lên một câu "Cút! Có ch.ết ta cũng không đồng ý trở thành nữ nhân của loại ɖâʍ tặc như ngươi". Và thế là buổi gặp mặt giữa ta và hắn kết thúc, hắn lúc quay về còn nhìn ta với ánh mắt mập mờ sát khí"


Thiên Long nghe vậy thì gật gù, sau đó hắn nói: "Tiếp theo đó như nào? Sao mà nàng biết được là đám người kia là do tên Lưu Minh này phái tới"


Lâm Nhược Thiến liền đáp: "Thực ra thì là như này, sau sự việc đó thì phụ thân ta đã gọi ta lên để nói chuyện. Phụ thân ta đã nói là muốn mai mối cho ta với một đại gia tộc khác bởi như vậy thì Linh Vân Đế Quốc sẽ có thêm một trợ lực mạnh mẽ đủ để đứng vững hơn trong một thời gian dài. Bởi vì hoàng cung chỉ có mình ta là công chúa thế nên vương vị kiểu gì cũng truyền cho sư đệ ta"


Thiên Long liền nói: "Để ta đoán xem nào, đảm bảo nàng từ chối đúng không?"
Lâm Nhược Thiến lập tức gật đầu nói: "Đương nhiên là vậy rồi! Làm gì có chuyện ta sẽ thành thân với một kẻ ta không quen biết cơ chứ!"
Thiên Long: "Ồ! Vậy thì sau đó nàng chốn đi à?"


Lâm Nhược Thiến gật đầu: "Kiểu như vậy, nhưng trước khi chuồn đi ta cũng hét lên với phụ thân ta là ta sẽ tự mình tìm kiếm người thích hợp với mình. Và ngay hôm sau ta cùng Linh nhi chuồn đi luôn!"


Thiên Long nghĩ một lúc nói: "Nàng chuồn đi không ai biết, vậy sao tên Lưu Minh kia lại biết được mà phái người đi truy sát nàng?"
Lâm Nhược Thiến lắc đầu nói: "Ta cũng không biết được! Chỉ sợ hắn có tay chân bên trong hoàng cung nên hắn mới biết được việc ta chuồn đi."


Thiên Long: "Mà ta đoán phụ thân nàng khi nàng kiếm được một người về mà hắn không có thế lực thì kiểu gì cũng phản đối cho xem."
Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì hừ một tiếng nói: "Hừ! Ông ấy có mà dám, ông ấy mà làm vậy thì ta gõ cho vài cái!"


Thiên Long nghe vậy thầm hô: "Ặc! Hoàng đế kiểu gì vậy? Lão này hóa ra lại sợ chính con gái mình!"
Thiên Long lại nói: "Bây giờ vấn đề chính, sao nàng biết được chúng là người của Lưu Gia?"
Lâm Nhược Thiến khuôn mặt biến đổi, giọng nói nàng có tia sát khí nói ra


Lâm Nhược Thiến: "Vốn chúng có năm tên, ba Luyện Hư Sơ Kỳ và hai tên Luyện Hư Trung Kỳ. Nhưng trước đó chúng đụng độ với đám người được cha ta phái đi để tìm ta, bọn họ chỉ có một Luyện Hư Trung Kỳ và còn lại chỉ có Hóa Thần Kỳ mà thôi.


Người Luyện Hư Trung Kỳ kia liều mạng phản công trước sự vây công của bốn tên Luyện Hư Kỳ kia. Giết được một tên thì toàn đội cũng bị diệt, bọn họ tự bạo hy sinh để câu giờ cho người Luyện Hư Trung Kỳ kia đi tìm ta báo tin vì lúc đó ta cũng ở gần đó. Trong lúc chiến đấu hắn đã phát hiện ra dấu hiệu của Lưu Gia dưới bộ đồ đen đó nên khi tìm được ta nói cho ta thì ta mới biết đó là tay sai của Lưu Gia.


Sau đó thì ông ấy cũng tuyệt mệnh vì thương thế quá nặng. Nhắc đến Lưu Gia là ta liền nghĩ ngay đến tên Lưu Minh kia vì chỉ có hắn là hận ta mà thôi. Và rồi cuộc truy đuổi của ta bắt đầu, ta đã liên tục chạy trốn cùng Linh nhi. Cho tới khi ta gặp được ngươi và Diệp Cơ ở đây thì mới kết thúc đó."


Thiên Long nghe vậy thì gật đầu đã hiểu, xong hắn nhìn nàng nói
Thiên Long: "Bây giờ nàng có định trả thù hắn không?"
Lâm Nhược Thiến: "Hừ! Đương nhiên là muốn rồi. Nhưng mà....."
Thiên Long nghiêng đầu hỏi: "Nhưng mà sao?"


Lâm Nhược Thiến: "Nhưng mà không có bằng chứng, dù ta có nói chưa chắc phụ thân ta đã tin và chắc chắn tên khốn kia sẽ không nhận tội đâu!"
Thiên Long nghe vậy thì cười nói: "Nếu vậy thì ta giúp nàng trả thù thì sao?"


Ở trong thâm tâm hắn đã xác định sẽ bằng mọi cách biến nàng thành nữ nhân của mình rồi. Dù sao nàng cũng có hảo cảm với hắn, cả cô nàng bạo dạn Hương Linh kia nữa. Bắt đầu bằng việc giúp nàng trả thù tên Lưu Minh kia, dám đụng đến người của hắn dù là bây giờ chưa phải nhưng hắn cũng chắc chắn không tha cho chúng.


Nếu hắn không tự tay xử lý được thì mách vợ, có vợ thế lực khủng bố hàng đầu đại lục thì ngu gì mà không dựa hơi. Kêu hân thằng hèn thì đã sao? Hắn chả quan tâm, ăn bám cũng là một loại thực lực đó nha!


Lâm Nhược Thiến ngạc nhiên nói: "Ngươi đủ khả năng ư? Mặc dù ta biết ngươi mạnh nhưng cũng chỉ đối chiến được Luyện Hư Kỳ mà thôi. Nhưng mà Lưu Gia có một Hợp Thể Đỉnh Phong tọa trấn đó!"


Thiên Long liền đáp: "Hừ! Ta đâu có nói là ta sẽ ra tay! Ta chỉ tới gây sự rồi nhờ người xử lý thôi, cho dù tên Hợp Thể Đỉnh Phong kia xuất hiện cũng phải quỳ xuống dập đầu xin tha"
Lâm Nhược Thiến ngạc nhiên và Diệp Cơ bên cạnh nghe vậy cũng chấn kinh, hai nàng nói


"Hả? Chỗ dựa của ngươi là ai mà ngươi lại có thể mạnh miệng như vậy?"
Thiên Long thấy hai nàng hỏi thì cười đáp: "Cái đó các nàng không cần phải biết vội. Chỉ cần nàng có đồng ý hay không thôi!"
Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì lâm vào trầm tư, một lúc sau nàng hướng phía Thiên Long nói


Lâm Nhược Thiến: "Có! Ta muốn trả thù, ngươi hãy giúp ta! Thành công thì điều gì ta cũng đáp ứng!"
Thiên Long nghe vậy thì cười nói: "Kể cả việc ta muốn nàng làm nữ nhân của ta?"
Lâm Nhược Thiến nghe vậy đỏ mặt, nàng lý nhí nói: "Nếu người không chê ta!"


Thiên Long nghe được thì giật mình, phía bên cạnh Diệp Cơ cũng nghe được thì lườm hắn khiến hắn toát hết cả mồ hôi. Hương Linh ngay sát đó nghe được thì len tiếng nói
Hương Linh: "Wa! Nếu vậy thì cho ta làm nữ nhân công tử luôn a! Ta cũng muốn theo Thiến tỷ!"


Thiên Long cạn lời, ho một cái hắn nói: "E hèm! Thôi được rồi ta chỉ đùa nàng thôi, ta chưa có mất hết liêm sỉ mà đi đòi cái đó hì hì!"
Lập tức tiếng Yên Nhi vang lên trong đầu hắn: "Chủ nhân có cái gọi là Liêm Sỉ à?"
Thiên Long nghe vậy thì méo mặt thầm quát: "Cái con nhóc ch.ết tiệt này!"


Hắn lập tức bỏ việc Yên Nhi nói đểu hắn sang một bên, hắn liền lên tiếng nói tiếp
Thiên Long: "Được rồi! Cứ như vậy đi, trước tiên là quay về chỗ mấy người Ngọc Anh đã!"


Nghe vậy Diệp Cơ đang lườm hắn, nàng chỉ "Hừ" một tiếng rồi quay đi chỗ khác rồi tiếp tục tiến về chỗ mấy người Ngọc Anh. Thiên Long thấy vậy chì cười khổ thầm nghĩ
Thiên Long: "Cô nàng này thật là! Còn chưa phải nữ nhân của ta mà đã ghen như này rồi!"


Nghĩ xong hắn cũng tiếp tục di đi theo Diệp Cơ, Hương Linh thì vẫn như cũ bám lấy cánh tay hắn. Thiên Long thì cũng chịu với cô nàng này rồi nên mặc kệ nàng.
Còn Lâm Nhược Thiến ở sau mặt đang hơi cúi xuống, môi thì mấp máy như đang nói gì đó nhưng chỉ đủ nàng nghe


Lâm Nhược Thiến: "Ngươi có nói thật thì ta đâu có từ chối! Dù sao ta cũng có cảm giác với ngươi mà"
Sau đó cả bốn người cứ thế tiến về chỗ mấy người Ngọc Anh đang săn yêu thú. Lúc này bên phía Ngọc Anh đang đối chiến với một đầu tứ giai sơ kỳ - Hắc Miêu
Uỳnh!


Ngọc Anh và Hắc Miêu lập tức bật ra xa sau một vụ va chạm giữa kiếm và móng vuốt. Lúc này nàng cũng đã lấm tấm mồ hôi, vết thương thì không có do nàng mặc Tinh Không sáo trang rồi chỉ là do tiêu hao hơi nhiều, Ngọc Anh nhìn Hắc Miêu lẩm bẩm nói


Ngọc Anh: "Hừm! Chỉ cần xử xong con này là đạt Kim Đan Đỉnh Phong rồi! Nhưng mà nó mạnh quá, tứ giai cùng tam giai đúng là khác nhau thật, đành phải nhờ mấy người Hi Vũ rồi!"
Nàng lập tức quay ra nói với mấy người Hi Vũ: "Hi Vũ! Giúp ta, nó khó nhằn quá! Mà ta không có vũ kỹ khủng để mà đánh ch.ết nó!"


Hi Vũ nghe vậy thò gật đầu, nàng lạp tức biến mất tại chỗ xuất hiện trên đầu Hắc Miêu. Hắc Miêu chưa kịp làm gì thì đã bị Hi Vũ tay hóa đao chém bay đầu rồi.


Dù sao nàng cũng là khí linh của một thanh kiếm nên toàn cơ thể nàng bất cứ lúc nào nàng muốn đều có thể chém ra kiếm khí. Ngọc Anh thấy vậy thì cảm thán nói


Ngọc Anh: "Haiz, mình còn yếu quá! Phải nhanh chóng giết yêu thú kèm theo tu luyện thôi! Có lẽ tối nay không làm với Long nữa mà thử tập trung tu luyện xem như nào!"
Nói xong nàng lập tức tiến tới chỗ Hắc Miêu rồi dùng Cướp Đoạt, sao một hồi hấp thụ ti vị của Hắc Miêu thì nàng cũng đột phá Kim Đan Đỉnh Phong.


Cùng lúc này thì mấy người Thiên Long cũng đến nơi, Thiên Long thấy Ngọc Anh thì hô lên
Thiên Long: "Ngọc Anh! Tiến độ ra sao rồi?"
Ngọc Anh nghe tiếng Thiên Long thì vui vẻ định nói gì nhưng lại khựng lại khi thấy có thêm hai cô nàng một lớn một nhỏ mới đi bên cạnh hắn. Nàng lập tức chu môi nói nhỏ


Ngọc Anh: "Lại thêm chị em nữa rồi! Sao tự dưng tới đây anh ý có số đào hoa thế nhỉ? Rời mắt một cái là đã thấy có thêm cô nàng rơi vào ma trảo của anh ý rồi!"






Truyện liên quan