Chương 83: Gặp Gỡ

Ngọc Anh thấy có thêm hai người mới đi cùng, đã thế còn là hai người đẹp một lớn một nhỏ nữa chứ. Chưa kể cô nàng nhỏ hơn kia còn đang bám víu lấy tay Thiên Long đung đưa không ngừng cơ chứ. Ngọc Anh bĩu môi lẩm bẩm nói


Ngọc Anh: "Hứ! Lại nữa, vừa mới sểnh ra cái là đã có thêm hai cô nàng rơi vào ma trảo của anh ý rồi! Thế vẹo nào mà sang đây số anh ý có duyên với gái thế không biết! Đã thế còn toàn là mỹ nữ cơ chứ, chả bù cho hồi ở Trái Đất, không những không có duyên với gái đã thế còn bị gái đá nữa chứ."


Mặc cho Ngọc Anh đang lẩm bẩm, Thiên Long tiến lại gần nói
Thiên Long: "Tiến độ của em như nào rồi?"
Ngọc Anh nghe vậy thì đáp: "Cũng ổn rồi a! Em lên Kim Đan Đỉnh Phong rồi, vừa nãy đối chiến với một đầu tứ giai sơ kỳ, đánh mãi không phân thắng thua nên em nhờ Hi Vũ giải quyết hộ luôn."


Thiên Long nghe vậy thì gật đầu nói: "Thế là ổn rồi! E chỉ dựa vào Huyền Cấp Vũ Kỹ có thể đánh ngang tứ giai sơ kỳ là tốt rồi!"


Thiên Long vừa nói vừa đưa tay lên xoa đầu Ngọc Anh, nàng vui vẻ tiếp nhận, mặt nở ra nụ cười. Một lúc sau nàng nhớ ra gì đó, nàng lập tức đưa tay ra nhéo mạnh phần thịt mềm bên hông hắn. Thiên Long liền kêu len oai oái
Thiên Long: "Ái đau! Em làm gì vậy chứ! Ai đau đau đau!"


Ngọc Anh: "Hừ! Anh đó nha, vừa sểnh ra cái là đã có thêm hai cô nàng nữa rồi! Sang thế giới này anh có vẻ có duyên với mỹ nữ quá ha! Đi đâu cũng gặp được mỹ nhân số một số hai!"




Thiên Long nghe vậy cười khổ nói: "Cái này sao anh biết được chứ! Với lại hai nàng chỉ là do anh ra tay cứu mạng lúc nãy thôi! Chứ anh còn chưa mở mồm ra tán lấy một câu a!"


Ngọc Anh bĩu môi nói: "Anh quên là cái trò anh hùng cứu mỹ nhân chưa bao giờ là hết thời à? Em dám chắc hai nàng bây giờ ít nhất cũng phải lòng anh rồi. Đặc biệt cô nàng nhỏ tuổi kia!"
Thiên Long: "Ặc! Em là nhà tiên tri hay sao mà biết rõ vậy!"


Ngọc Anh: "Hừ! Vậy là em đoán đúng rồi chứ gì! Nói mau anh có ý định thu hai nàng không để em còn biết đường mà hành xử?"
Thiên Long nghe vậy thì cười cười nói: "Hè hè, em biết tính anh rồi còn gì! Hỏi vậy hơi bị thừa đó nha!"


Ngọc Anh "hừ" một tiếng, tay gia tăng lực nhéo khiến Thiên Long đổ mồ hôi đầm đìa. Lúc sau nàng mới thả ra lườm hắn nói
Ngọc Anh: "Được rồi! Còn đứng đấy, mau giới thiệu với bọn em đi nhanh lên!"
Thiên Long cười nói: "Được rồi! Đi liền!"


Nói xong, Thiên Long liền cùng Ngọc Anh đi về phía Lâm Nhược Thiến và Hương Linh. Mấy người Hi Vũ cùng hai cô nàng Hồng Mị, Thủy Linh cũng từ phía bên kia đi tới. Đến trước mặt Lâm Nhược Thiến, Thiên Long lên tiếng nói
Thiên Long: "Được rồi! Mọi người có thể bắt đầu làm quen nhau đi a!"


Ngọc Anh nghe vậy thì lên tiếng trước: "Halo, ta tên Ngọc Anh, một trong những nữ nhân của tên ch.ết tiệt này! Rất vui được gặp hai người a!"
Nàng vừa nói vừa lấy khuỷu tay thụi phát vào bụng Thiên Long khiến hắn xanh mặt ôm bụng. Ba người Hi Vũ cũng lên tiếng nói


"Ta tên Hi Vũ, cũng là một trong những nữ nhân của Thiên Long. Rất vui được gặp cả hai!"
"Hồng Mị, cũng như trên là một trong những nữ nhân của chủ nhân a! Rất vui được gặp!"
"Ta tên Thủy Linh, ta giống như Hồng Mị. Rất vui được gặp hai người a!"


Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì liền nhận ra ngay được hai cô nàng Hồng Mị và Thủy Linh chính là hai đầu yêu thú hóa hình theo như lời của Diệp Cơ đã nói với nàng.
Thiên Long lúc này mới gượng dậy, thấy vậy thì gật đầu nhìn về hai người Lâm Nhược Thiến và Hương Linh nói


Thiên Long: "Được rồi! Đến lượt hai người đó!"
Lâm Nhược Thiến và Hương Linh nghe vậy thì gật đầu, Lâm Nhược Thiến lên tiếng trước nói


Lâm Nhược Thiến: "Ta xin tự giới thiệu bản thân, ta tên Lâm Nhược Thiến, là đại công chúa của Linh Vân đế quốc. Ta được Thiên Long cứu mạng nên mới quen biết được hắn, rất vui được gặp mặt!"


Lúc này Thiên Long mới ngắm kĩ càng ngoại hình của Lâm Nhược Thiến. Nàng thân cao một mét bảy lăm, thân hình hoàn hảo cân đối đúng chuẩn dáng đồng hồ cát. Bộ ngực G cup bằng với Ngọc Anh, vòng eo xà thon gọn mềm mại dù được giấu sau lớp y phục nhung hắn vẫn tia được.


Cặp mông quyến rũ to tròn nhô cao lên trông rất đã mắt, đôi chân trắng trẻo thon thả dài miên man khiến hắn chỉ muốn gối lên đùi nàng hoặc để nàng dùng đôi chân đó kẹp chặt hắn thôi. Khuôn mặt nàng tuyệt mĩ, đôi môi đỏ mọng hắn nhìn mà chỉ muốn đè nàng xuống chiếm lấy nó thôi. Đôi mắt màu nâu nhạt, mái tóc đen pha chút nâu chảy dài xuống phủ lên cặp mông to tròn của nàng. Toàn thân nàng phát ra cỗ khí tức cao quý đặc trưng, đó chính là khí chất của hoàng gia.


Thiên Long thầm đánh giá: "Lại một cực phẩm mỹ nữ, không hổ là công chúa có khác. Khí chất khác hoàn toàn với khí chất cường giả trên người hai nàng Băng Băng và Tiên Nhi"


Ngọc Anh nghe vậy thì "Ồ" lên một tiếng nói: "Không ngờ đó nha! Thiến tỷ lại là công chúa của một đế quốc luôn đó! Mà cho phép ta được gọi tỷ là Thiến tỷ nha, dù sao tỷ cũng lớn tuổi hơn ta a!"
Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì gật đầu đáp ứng, Ngọc Anh lại nói nhỏ với Thiên Long


Ngọc Anh: "Hừ! Không ngờ cả công chúa của một đế quốc anh cũng tán được đó nha. À mà quên, viện trưởng của học viện đứng đầu Tam Đại Học Viện anh còn tán được mà nhỉ!"


Thiên Long nghe vậy chỉ cười cười không nói gì, lúc này Hương Linh thấy Lâm Nhược Thiến đã giới thiệu xong thì nàng lập tức lên tiếng


Hương Linh: "Đến lượt ta giới thiệu a! Ta tên Hương Linh, thân phận là nha hoàn kiêm tỷ muội tốt của Thiến tỷ a! Ta được Long công tử không tiếc dùng đan dược quý giá cứu mạng, nên là hiện tại ta có một mục tiêu. Đó là cùng Thiến tỷ trở thành nữ nhân của công tử rồi lấy thân báo đáp ân tình này của công tử a!"


Ngọc Anh lập tức thầm nghĩ: "Hô! Cô nàng này thú vị nha! Lại dám bày tỏ luôn trước mặt mọi người, đã thế còn lôi cả công chúa của mình xuống nước luôn. Rất cá tính a, mình thích hì hì!
Phụt x2!!!!!!


Thiên Long và Lâm Nhược Thiến lập tức phun ra một ngụm, Thiên Long không ngờ cô nàng này lại trước mặt bao nhiêu người nói ra một câu hùng hồn như vậy. Lâm Nhược Thiến ở bên cạnh thì đỏ mặt lập tức đưa tay ra véo hai bên má của Hương Linh, nàng quát lên


Lâm Nhược Thiến: "Linh nhi! Muội nói vớ vẩn gì thế hả? Tỷ đã bảo là ăn có thể ăn bậy nhưng nói thì cấm có được nói bậy mà!! Cái con nhóc ch.ết dẫm này!!!"


Hương Linh bị kéo căng hai má ra vẫn cố nói: "Ưng à ỷ ũng âu ó ừ ối âu à! Ỷ ũng ích ong ông ử à1" (Nhưng mà tỷ cũng đâu có từ chối đâu mà! Tỷ cũng thích Long công tử mà!)
Lâm Nhược Thiến mặt càng đỏ hơn, nàng lập tức gia tăng lực kéo, nàng vừa kéo vừa nói


Lâm Nhược Thiến: "Muội nói cái gì vậy hả Trật tự ngay cho ta!!!"
Điều này khiến cô nàng Hương Linh la lên oai oái, nàng nói
Hương Linh: "Ai ai, au au au! Ược ồi, uội ông ói ữa à ược ứ ì!" (Ai ai, đau đau đau! Được rồi, muội không nói nữa là được chứ gì!"


Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì mới bỏ tay ra khỏi má Hương Linh, lúc này hai má nàng đã đỏ ửng sưng lên rồi. Hương Linh hai tay xoa má nói
Hương Linh: "Hu hu, má muội biến dạng rồi! Đau quá má ơi!"
Lâm Nhược Thiến lúc này hướng phía mấy người Thiên Long nói


Lâm Nhược Thiến: "Xin lỗi đã để mấy người nhìn thấy cảnh đáng xấu hổ đó!"
Thiên Long cùng Ngọc Anh thấy biểu hiện của hai nàng thì cũng không nhịn được cười. Điều này khiến Lâm Nhược Thiến mặt càng đỏ hơn, Thiên Long thấy vậy thì giả vờ ho một cái nói


Thiên Long: "E hèm! Được rồi, coi như là đã biết nhau rồi, bây giờ chúng ta cũng nên quay lại thành thôi trời cũng xế chiều rồi!"
Chúng nữ nghe vậy thì liền gật đầu rồi tất cả bắt đầu quay về Liệt Diễm Thành. Trên đường đi, Ngọc Anh đi bên cạnh Lâm Nhược Thiến, nàng liên tục hỏi Lâm Nhược Thiến


Ngọc Anh: "Nè nè! Thiến tỷ, tỷ là công chúa của một đế quốc, vậy ở trong hoàng cung có vui không? Có như chốn thâm cung mà muội đã xem không ta?"
Lâm Nhược Thiến nghe Ngọc Anh nói vậy thì nghiêng đầu hỏi: "Phim là gì vậy? Nó là một loại pháp bảo à? Hay một loại vũ kỹ, công pháp?"


Ngọc Anh liền đáp: "À cái đó thì tỷ đừng bận tâm làm gì! Tỷ cứ trả lời mấy câu trước của muội đi a!"


Lâm Nhược Thiến gật đầu, nàng thở dài một hơi nói: "Haiz, nó chả vui vẻ gì đâu! Thân là công chúa thì ta không thể nào kế vị được phụ thân ta, ngôi vị hoàng đế kiểu gì cũng truyền cho một trong số những đệ đệ của ta mà thôi. Còn ta thì lại bị gả đi cho một tên ất ơ nào đó của bát đại gia tộc để mà tăng thêm một trợ lực cho đế quốc sau này. Các đệ đệ ta thì liên tục tính kế nhau, điều này khiến ta phát chán đi được."


Ngọc Anh nghe vậy thì nói: "Quả nhiên mà.....dù ở đâu thì hoàng tộc vẫn như vậy, huynh đệ tương tàn chỉ vì cái ngai vị"


Lâm Nhược Thiến nói tiếp: "Chính vì vậy ta mới chuồn khỏi hoàng cung, đích thân đi tìm kiếm người thực sự mà ta có thể dựa vào. Không như mấy tên ch.ết tiệt của bát đại gia tộc a. Chỉ vì ta từ chối thành thân với hắn mà hắn phái người đi truy sát ta. Nếu không có Thiên Long cùng Cơ tỷ thì ta đã ch.ết rồi!"


Ngọc Anh: "Ồ thì ra là vậy, mà theo như tỷ nói thì kẻ khiến tủ lâm vào cảnh đó là một tên trong bát đại gia tộc?"
Lâm Nhược Thiến gật đầu đáp: "Đúng vậy! Hắn tên Lưu Minh, đại thiếu gia của Lưu Gia. Ta thề, sau này sẽ cho hắn biết thế nào là đau khổ!"


Ngọc Anh cười nói: "Mà tỷ nói là chuồn đi để tìm người có thể thực sự dựa vào sao?"
Lâm Nhược Thiến gật đầu xác nhận, Ngọc Anh liền ghé sát tai Lâm Nhược Thiến nói nhỏ
Ngọc Anh: "Vậy tỷ thấy Thiên Long như nào? Hợp ý tỷ không hì hì?"


Lâm Nhược Thiến lập tức đỏ mặt nói nhỏ: "Muội nói gì vậy chứ? Ta và hắn chỉ vừa gặp nhau thôi mà, cùng lắm chỉ xem hắn là bằng hữu thôi!"
Ngọc Anh nụ cười càng toét nói: "Nói thật chứ, cái vẻ mặt tỷ đã bán đứng tỷ rồi đó. Nói thật với muội đi, tỷ thích hắn phải không?"


Lâm Nhược Thiến đỏ mặt, Ngọc Anh hoàn toàn đoán trúng tâm tue của nàng rồi. Cuối cùng Lâm Nhược Thiến lí nhí nói
Lâm Nhược Thiến: "Đúng vậy! Ta thích hắn"
Ngọc Anh nghe vậy thì cười nói: "Mà sao tỷ lại thích hắn vậy?"


Lâm Nhược Thiến: "Ta cũng không rõ, lần đầu ta thấy hắn là ở Thiên Kiếm Thành, lúc hắn bảo vệ muội trước tên Trình Thụy ý. Lúc đó hắn dựa tu vị Hóa Thần Kỳ lại có thể phát ra uy áp Luyện Hư Kỳ, điều đó đã khiến ta có ấn tượng rồi."


Ngọc Anh nghe vậy thì gật đầu, Lâm Nhược Thiến nói tiếp


Lâm Nhược Thiến: "Sau đó thì lần này gặp lại, hắn đã cứu ta một mạng, đã thế còn không tiếc đan dược quý giá là Linh Cấp Sinh Mệnh Đan để cứu chữa cho Hương Linh và ta. Đã thế hắn còn tự đưa ra ý kiến sẽ giúp ta trả thù Lưu Gia nữa chứ."


Ngọc Anh nghe vậy thì cười nghĩ: "Hóa ra là vậy, bảo sao nàng không đổ mới lạ đó. Mà đan dược quý giá gì chứ, có hệ thống thì tên ngốc đó muốn bao nhiêu chả được. Haiz, anh hùng cứu mỹ nhân cùng hào phóng, không đổ mới là lạ a!"


Nghĩ một lúc thì Ngọc Anh cười nói: "Hì hì, nếu đã thế thì tỷ cứ vậy tiếp cận hắn đi. Là nữ nhân của hắn, muội biết hắn nghĩ gì, có ch.ết muội cũng không tin là hắn không có ý với tỷ. Còn cả cô nàng kia nữa, có vẻ nàng ý cũng rất thích hắn a!"


Ngọc Anh vừa nhìn Hương Linh đang bám tay Thiên Long đi phía trước vừa nói. Lâm Nhược Thiến mặt mày đỏ chót nói
Lâm Nhược Thiến: "Nhưng như vậy có ổn không? Muội dù sao cũng là nữ nhân của hắn, muội không ghen ư?"


Ngọc Anh bĩu môi nói: "Ghen thì có tác dụng gì chứ! Dù có ghen hắn cũng không bỏ nổi tính phong lưu này đâu. Thay vì ghen thì muội thuận theo mà ủng hộ hắn thôi, chỉ cần hắn không phụ bạc muội là được."
Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì đỏ mặt nói: "Nếu muội đã đồng ý thì ta sẽ cố"


Ngọc Anh nghe vậy cười nói: "Hì hì phải vậy chứ! Còn vụ trả thù thì tỷ chả cần phải làm gì cả, cứ để hắn ra tay, đảm bảo tủ sẽ thỏa mãn. Tâm hắn đã nhắm tới tỷ thì kẻ hại tỷ hắn sẽ tuyệt đối không buông tha đâu. Dù có làm cách gì đi chăng nữa hắn cũng khiến kẻ hại tỷ phải ăn đủ!"


Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì gật đầu, nàng nhìn về tấm lưng rộng lớn của Thiên Long ở trước mặt. Nàng nở ra một nụ cười nghĩ
Lâm Nhược Thiến: "Hy vọng trực giác ta đúng, mong là ta không chọn sai người"
Sau đó nhất nam thất nữ tiến về Liệt Diễm Thành.






Truyện liên quan