Chương 61: Chi Lăng Thành.

Ánh Sáng lóe lên, Phàm Long nhất thời chỉ cảm thấy đầu óc một mảnh mô hồ.
“ Tiểu Huynh đệ! Lần đầu tiên ngươi sử dụng truyền tống trận à!” khặc khặc!” Dương Phá Quân khặc khặc cười nói.


“ ta thật không hiểu làm sao Diễm Hồng chất nữ lại hợp mắt ngươi! Đến độ tuổi này chỉ mới luyện khí kỳ tầng ba. Thật là mất mặt truyền nhân Thiên Hỏa lão đệ!” Dương Phá Quân hừ hừ nói.


Ánh sáng lóe lên rồi chỉ trong chớp mắt khung cảnh hoàn toàn thay đổi, đập vào mắt hắn chính là một hoàn cảnh cực kỳ khác lạ.


“ tiều huynh đệ đến rồi! nhiệm vụ của ta tới đây là xong! Nhớ cẩn trọng Chi Lăng thành long ngư hỗn tạp!” nói đoạn lão thân hình biến mất không thấy tăm hơi đâu cả để lại một mình Phàm Long ngốc trệ.


“ Ách! Vị đạo hữu này! Người kia có phải Cuồng Bạo Chân Quân” mấy tên tu sĩ làm nhiện vụ vộ về trận pháp vừa hình thấy Phàm Long liền hỏi.
“ Ách! Ta cũng không biết nữa! ta chỉ nghe sư phụ ta nói đến lão tên là Dương Phá Quân!” Phàm Long ngay thẳng.


Mấy tên tu sĩ kia liền hít một ngụm khí lạnh, bản thân lại cung kính Phàm Long thêm mấy phần.
“ Đạo hữu phiền đến đây chi chép một thoáng! Cũng như lệnh bài thân phận!” một tên tu sĩ có tu vi trúc sơ trung kỳ cung kính nói với Phàm Long.




“ Phàm Long! Định Tường Thành! Tán tu!” nghĩ một thoáng Phàm Long mới khai báo thông tin.
“ Thì ra là Phàm Long đạo hữu! không biết đạo hữu có quan hệ gì với Cuồng Bạo Chân Quân!” tên tu sĩ trúc cơ kia có một chút khó khăn hỏi.


“ sư phụ gọi lão là là thúc thúc!” Phàm Long không hề dấu giếm. dù sao đi đến đấu có hậu trường phía sau là tốt nhất.
“ thì ra là như thế!” vị tu sĩ trúc cơ kia gật gù. Sau đó cầm một cái ngọc bài ghi ghi chép chép gì trên đó rồi giao cho Phàm Long.


“ Phàm Long Đạo hữu! đây là lệnh bài thân phận, khi vào Chi Lăng Thành bắt buộc phải có, nếu không sẽ bị vệ binh đánh giết ngay lập tức”
“ Vâng! Đa tạ đạo hữu!” Phàm Long cũng vô cùng khách kí với tu sĩ kia.
……………


Đi ra bên ngoài phố xá thật là đông đúc, thế nhưng đa phần những tu sĩ đi trên đường đều mặc một cái áo choàn lớn cùng một cái đấu bồng che kín cả người. cả một đám người thần thần bí bí lướt đi trên phố.


Phàm Long cũng nhận ra những thứ kia, lúc trước Trần Minh Nguyệt đã truyền cho hắn không ít kiến thức tu tiên thế nên hắn cũng không có quá ngạc nhiên.


Lần này hắn muốn độc hành một mình, một tự bản thân trải nghiệm thế giới tu chân khắc nghiệt đến như thế nào. Từ trước đến giờ hắn chỉ toàn dựa vào nữ nhân mà sống len lỏi qua ngày.


Nhưng đến hôm nay trải qua sự kiện của Diễm Hồng, hắn càng tin chắc rằng, thế giới này là cường giả vi tôn, chỉ có tự cường mới có thể bảo vệ người thân mà thôi.


Dọc theo các cửa hàng, hắn có thể tìm thấy rất nhiều gian hàng bày bán tất cả các vật cần thiết cho tu tiên giả. Thậm chí ngay cả một ít pháp khí cấp thấp cũng được bày bán.


“ này vị tiểu huynh đệ! Nơi này ra có nhiều bí bảo thu nhặt từ Kiếm Mộ bí cảnh! Mau mau lại đây xem!” nhìn thấy Phàm Long một gã tu tiên giả mời chào.
Gian hàng của tên kia, nói đúng hơn là rác rưởi, bên trên này bán rất nhiều vật, mảnh vỡ thậm chí là đá cuội.


Phàm Long cũng ghé vào tiệm mắt đảo qua một vòng không thấy có gì đặc sắc liền muốn quay người rời đi.
“ này vị đạo hữu này! Trên quầy của ta chính là được moi móc từ bí cảnh thượng cổ Kiếm Mộ mà ra. Những vật này có giá trị liên thành a!” tên kia vẫn cố lôi kéo.


Vì tên kia quá lôi kéo Phàm Long cũng cầm đại một vật lên. Thế nhưng cái cầm đại này của hắn lại kích hoạt âm thanh hệ thống.
Đinh! Phát hiện mầm móng kiếm chủng.


Phàm Long nhất thời ngây ra, lúc này hắn mới quan sát kỹ vật kia. Đó là một một mảnh vở bằng kim loại, thế nhưng không biết làm từ thứ gì vô cùng cứng rắn. khi truyến linh lực vào thì biến mất vô ảnh vô tung.


“ Vị đạo hữu này có con mắt thật là tinh đời đây chính là thứ đang giá nhất của ta!” tên tu sĩ kia cười híp mắt. bộ dáng kia có mấy phần gian thương.
Thế nhưng Phàm Long không hề chú ý đến tên kia một mực quan sát kỹ mãnh vở kia.


“ Mầm Móng Kiếm Chủng là gì thế Tiểu Mỹ!” Phàm Long hỏi tiêu hệ thống.
“ Ngốc chủ nhân! Mầm móng kiếm chủng đó chính là mầm móng cơ sở cho kiếm ý. Người có mầm móng kiếm ý chưa hẳn là kiếm tu. Mà kiếm tu thì chắc phải có kiếm ý” Tiểu Mỹ giải thích.


Hình ảnh kiếm tu chợt hiện ra trong đầu Phàm Long, đó chính là một cường giả khí thế ngất trời, một kiếm có thể xé ngang trời đất, phong thái cực kỳ oai hùng.


Biết được giá trị của vật kia tâm Phàm Long đã động, thế nhưng nhìn cái bản mặt gian thương của tên kia, Phàm Long cũng không có muốn phí phạm linh thạch. Hơn nữa hắn không có ý định luyện kiếm. vũ khí độc môn Vô Thiên Ma Công đó chính là song đao. Còn có Diệt Tiên Truy Hồn Tiễn cũng không phải dùng kiếm là được. mầm móng kiếm chủng hắn mua là dùng để cho nữ nhân của hắn sử dụng.


“ Vị đạo hữu này! Ta luôn nghe ngươi nói những bảo vật này là từ kiếm mộ bí cảnh mà ra! Phiền đạo hữu giải thích cho một thoáng!” Phàm Long chắp tay nói.
“ Ngươi là tu sĩ từ nơi khác đến!” tên kia ánh mắt lóe len tinh quang, thế nhưng chỉ trong chốc lát chợt tắt rồi hỏi.


“ Đúng! Ta từ Định Tường Thành đến!” Phàm Long không chút ngần ngại.
“ Thì ra là thế! Nếu như đạo hữu đã hứng thú như thế ta cũng không có dấu diếm gì. Chuyện này ai ở Chi Lăng Thành cũng biết một hai!” gã tu sĩ kia hào hứng nói.


Kiếm mộ chính là một bí cảnh của tu sĩ đại năng để lại, đó là một tiểu không gian chôn kiếm. nên được mệnh danh là kiếm mộ.
Linh kiếm đương nhiên sẽ có linh, chúng sẽ thông qua khảo nghiệm mà nhận chủ cũng như nhận được truyền thừa chí cao từ các bậc cao nhân tiền bối đi trước.


Nhưng chuyện truyề thừa linh kiếm, kiếm tu gì đó cũng chẳng hề liên quan đến bọn ta. Chủ yêu khi kiếm mộ mở ra, bên trong đó sẽ xuất hiện nhiều linh tài địa bảo, tu sĩ vào trong đó ta hồ tìm kiếm cơ duyên, thậm chí là một bước thăng thiên gia nhập Thánh Thiên Giáo!”


“ đi kiếm mộ cũng có thể gia nhập Thánh Thiên Giáo ?” Phàm Long cực kỳ ngạc nhiên.
Tên tu sĩ kia lộ ra một chút khinh bỉ.


“ đó là chuyện đương nhiên, bên trong Kiếm Mộ sẽ mọc ra mấy loại linh thảo đặc thù mà bên ngoài không thể nào tìm thấy, vì thế các đại tông môn sẽ ban ra nhiệm vụ thu thập linh thảo linh dược, khi đạt đúng số lượng yêu cầu hơn nữa độ tuổi không quá 20 sẽ nhận vào làm đệ tử tạp dịch!” tên kia kinh bỉ trả lời.


“ Vị tiểu huynh đệ này! Ta khuyên ngươi thực lực chưa đủ không nên vào Kiếm Mộ vì bên trong không chỉ có tu sĩ chính đạo còn có bọn Ma Tu Hoa Hạ Quốc nữa!” một vị lão giá ngồi gian hàng kế bên cũng không nhịn được khuyên bảo Phàm Long một câu.


“ Lão già! Ngươi lo chuyện buôn bán của ngươi đi! Đừng có nhiều chuyện!” tên kia hung hăn trừng mắt.
“ Lão Bá Thỉnh giảng!” Phàm Long lấy tư thế cung kính chào hỏi.
“ đó cũng không phải chuyện gì bí mật, huynh đệ không cần khách khí! Tại sãnh bố cáo đã có bố cáo nhiệm vụ.


Thời gian mở ra kiếm mộ là 6 tháng sau, chỉ cần trong tay có lệnh bài thân phận tu sĩ Chi Lăng thành hơn nữa tu vi dưới trúc cơ là có thể vào kiếm mộ!” lão giả giải thích.
“ Đa tạ lão bá:” Phàm Long cung kính đáp sau đó quay lại gian hàng tên kia.


“ vật trên giang hàng của ngươi toàn là rác rưởi! lại bảo là cổ vật đào móc từ kiếm chủng! ngươi định lừa người à!” Phàm Long không hề khách khí quát lớn.


“ Tiểu Tử! cơm có thể ăn bậy, nhưng lời không thể nói bậy! ngươi như vậy là sỉ nhục nhân phẩm của ta! Phỉ bán vật phẩm của ta! Ta bắ ngươi phải bồi thường. 100 không 1000 hạ phẩm linh thạch mau giao ra đây! Nếu không hừ hừ! ta sẽ gọi vệ binh!” tên kia cũng không phải vừa, lời nói rỏ ràng sắc nét, xem ra tên kia làm chuyện này không ít lần.


Hai bên ồn ào. Lúc này xung quanh đã tụ tập không ít người. rất nhanh đã có hai ba tên tu sĩ mặc trang phục vệ binh thành thị cưỡi phi kiếm mà bay tới.
“ kẽ nào to gan dám nháo sự trên địa bàn của lão tử!” một âm thanh cực kỳ tức giận vang lên.






Truyện liên quan