Chương 60: Gặp Trần Hủ Độ

“ Nghĩa Phụ! Ngươi có chuyện gì ?” Phàm Long nhanh chóng lên tiếng trước, hắn có thể cảm nhận được không khí có chút căng thẳng.
“ ách!” Diễm Hồng than nhẹ một tiếng trong nội tâm nàng rối bời. người trước mặt mà nghĩa phụ của phu quân mình, minh có nên cũng gọi hắn một tiếng nghĩa phụ hay không.


Tâm tư thiếu nữ chợt động, mặt nàng có chút hồng lên, hai tay co lại nắm chặt lấy nhau, tư thái giống y hệt thiếu nữ lần đầu tiên về nhà chồng.
“ Không biết đạo hữu xưng hô như thế nào! Ta gọi là Phàm Nhất Trụ nghĩa phụ của tiểu tử kia!” Phàm Nhất long cực kỳ khẳng khái.


“ ta ta ta! Ngươi gọi ta là Diễm Hồng là được!” bộ dáng cực kỳ e thẹn.
“ thì ra là Diễm Hồng Tiên tử! hạnh ngộ! hạnh ngộ!” Phàm Nhất Trụ cung kính nói.
“ hẳn Tiên tử là sư phụ của tiểu tử kia ?” Phàm Nhất Trụ chợt hỏi.


“ Ah!” Diễm Hồng trong chốc lát cứng miệng, trong óc nàng lại suy nghĩ tràng cảnh kia, đồng thời có những suy nghĩ biến thái, vừa làm chuyện kia vừa gọi sư phụ ta yêu ngươi! Ta thích ngươi sư phụ! Cho ta đi!” mặt nàng lại càng đỏ hơn chỉ gật gật đầu.


Lúc này Phàm Nhất Trụ mới thở phào một cái, rồi cuối đầu nói “ Tiểu tử nhà ta tính tình lanh lợi, có đôi khi rất là xốc rồi, hy vọng đạo hữu thay ta quản giáo nó! Cái này xem như lễ gặp mặt!” Phàm Nhất Trụ nén cho nàng một cái túi trữ vật sau đó cùng đám người kia rời đi.


Chốc lát sau cả hai cũng cưỡi phi kiếm mà độn đi.
“ Phu Quân! Người đó là nghĩa phụ ngươi ?” Diễm Hồng có chút rút rẻ, trên tay nàng vẩn còn cầm túi trử vật kia không dám ném loạn.




“ cũng không tính là như thế! Hắn và mẹ ta có giao dịch! Hắn phụ trách nuôi dưỡng ta cho đến khi trưỡng thành. Thế nhưng hắn cũng làm đủ trách nhiệm của mình! Cũng tính là một cái cố nhân!” Phàm Long cũng không lạnh không nhạt nói.


“ ách! Lại có chuyện như vậy! phu quân ngươi còn có mẹ!” Diễm Hồng lại kinh ngạc.
Phàm Long cực kỳ trầm ngâm rồi mới gật đầu! thật sự lúc này sự hiện diện của mẹ hắn cực kỳ mơ hồ, với thực lực lúc này của hắn muốn tìm được mẹ quả thật là một điều cực kỳ khó khăn.


“ Mẫu Thân đang ở đâu ? ta muốn gặp nàng !” Diễm Hồng có chút run run.
“ không được! mẫu thân không ở nơi này! Với thực lực hiện tại của chúng ta không thể nào gặp được nàng!” Phàm Long cay đắng.


Cả hai người cùng phi độn vừa trò chuyện, tận mãi đến ba ngày sau hai người mới gặp một cái thành thị tu chân tiếp theo.
Gia Định Thành một trong bốn trung tâm thành thị lớn nhất Việt Quốc, ngoài Thăng Long Thành, Bà Nà Thành cùng Vĩnh Long Thành


Bởi vì thú triều vừa rút khỏi cách đây không lâu, thế nên lúc này Gia Định Thành tập trung rất nhiều tu sĩ, ngay cả tu sĩ từ triều đinh tới chưa có rời đi, một mực ngự tại phủ Thành Chủ.


Diễm Hồng đến Gia Định thành một ít lần, thậm chí nàng còn ở trong phủ thành chủ một thời gian dài, thế nên thành này đối với nàng khá là quen thuộc.


Diễm Hồng không cần phải xếp hàng giao nộp linh thạch mà trực tiếp bay thẳng vào thành. Đây cũng là quy tắc chung của Việt Quốc. khi tu sĩ đạt đến kết đan sẽ nhận được bỗng lộc tương ứng từ triều đình. Thậm chí còn được cấp đất xây động phủ. Nhưng với một điều kiện tiên quyết là khi Việt Quốc gặp đại nạn thì phải ra tay giúp đỡ Việt Quốc.


Mục đích của hai người đến đây cũng không phải tham gia hội nghi hay bất kỳ điều gì, mục tiêu duy nhất đó chính là mượn nhờ truyền tống trận để đi đến Chi Lăng Thành. Nơi tiếp giáp mới Ma Tu Hoa Hạ Quốc.


Bất ngờ trong lúc phi độn một đạo thần niệm truyền vào trong đầu Diễm Hồng, ngay lập tức sắc mặc nàng có chút biến đổi. sau đó lại phải đổi phương hướng đi về phủ thành chủ.


“ Diễm Hồng Chất Nữ! ngươi vào đi!” ngay khi vừa bước vào phủ thành chủ, Thành chủ Gia Định Thành Dương Phá Quân đưa tay tiếp đón nàng vào bên trong, thật sự là không có một chút phong phạm của một vị Chân Quân gì cả.


Diễm Hồng im lặng một lát rồi mới mang theo Phàm Long đi vào bên trong sảnh. Nàng nhỏ giọng truyền âm “ Phu Quân! Ngươi không nên vọng đọng, người trong kia không dễ nói chuyện!”


Ngồi tại trung tâm sảnh chỉ có một người duy nhất, trên người hắn phát ra khí tức cực kỳ áp người, ma khí hạo nhiên chính khí hòa cùng một chỗ vô cùng quỷ dị.
“ Diễm Hồng tham kiến hộ Quốc Công!” Diễm Hồng cuối đấu thật sâu. Phàm Long sau lưng nàng thì lập tức quỳ rạp xuống dưới đất.


“ tốt! Diễm Hồng chất nữ! ngươi tốt!” Trần Hủ Độ cố gắng cười hóa ái, nhưng cái bản mặt lạnh tanh vô tình kia lại bán đứng hắn ,khiến cho hắn cực kỳ khó coi.


“ Chuyện của phụ thân ngươi! Ta cũng có nghe qua! Chất Nữ đừng có đau xót! Cha ngươi đã làm rất tốt!” Trần Hủ Độ cố gắng ai ủi nàng. Thế nhưng lời nói của lão chẳng đâu vào đâu không khác gì cây châm chọc vào lòng người.


Trần Hủ Độ quả thật không có ý chọc người, thế nhưng do công pháp có mấy phần cải biến tính cách của ăn, thế nên hành sực sát phạt cực kỳ quyết đoán, thế nhưng an ủi, tỏ tình hay biểu lộ thương yêu thì vô cùng vụn về thậm chí còn gây phản cảm.


“ Không biết Hộ Quốc Công! Gọi chất nữ đến có chuyện gì không!” Diễm Hồng nhanh chóng chuyển vấn đế muốn hỏi vấn đề chính.


Trần Hủ Độ liền thở ra một hơi nhẹ nhõm, tay khẽ phất một cái Phàm Long cảm giác như có một cái bóng đen bao trùm lấy hắn hắn không thể cử động cũng không thể nghe hay nhìn thấy bất kỳ thứ gì xung quanh.


“ Diễm Hồng chất nữ! chuyện này của ngươi cực kỳ phức tạp. hiện tại ngươi là mục tiêu bị nhắm tới của Xích Quỷ Ma Tông” Trần Hủ Độ thận trọng nói.


“ Dường như thể chất của ngươi rất đặc thù, có tác dụng gì đó rất lớn đối với công pháp bọn hẹ, thế nên đã có một tên Ma Tôn đánh chủ ý đến ngươi. Hiện tạ tạm thời ta sẽ đưa ngươi về Hoàng Cung Thăng Long Thành để bảo vệ ngươi cũng như sắc phong Công Hầu cho ngươi!”


“ đầu óc nàng không ngừng rung chuyển, đoán ý đồ của Hộ Quốc Công! Cũng như phong công hầu chuyện nàng không hề hay biết.


“ Hoàng Ân đã phong cho phụ thân ngươi là Trấn Nam Quốc Công, vì thế ngươi được thừa hưởng công hầu từ cha ngươi. Hơn nữa đây cũng là biện pháp triều đình có thể bảo vệ được ngươi.” Trần Hủ Độ giải thích nghi hoặc của nàng.


“ Nhưng hiện tại ta còn một chút việc muốn đi Chi Lăng Thành một đạon thời gian”
“ Không được!” Trần Hủ Độ giận dữ, một đoàn linh lực bao trùm lấy nàng.
“ từ giờ chưa có lệnh của bệ hạ ngươi phải ở cạnh ta!” Trần Hủ Độ khàn khàn nói bộ dáng khá là tức giận.


Phàm Long cũng bị đánh bay ra ngoài phủ thành chủ với cái tư thế trời đánh chổng khu lên trời đầu cắm xuống đất.
“ Trần Quốc Công đó là đệ tử của ta! Ta muốn nói với hắn một vài lời!” Diễm Hồng sắc mặt lạnh tanh.


“ Được!” Trần Hủ Độ gật đầu đồng ý, sau đó cũng biến mất vô ảnh vô tung.
“ Chất Nữ đừng trách Hộ Quốc Công! Lão rất tốt tính, nhưng tính tình hơi cỗ quái chút thôi!” Dương Phá Quân rất biết cách ai ủi người.


“ Phu Quân! Hiện tại ta không thể cùng ngươi đi Chi Lăng thành! Ta sẽ nhờ người mang ngươi đi! Khi tới đó phải cẩn trọng. Chi Lăng thành là một nơi long xà hỗn tạp, cực kỳ phức tạp.


“ đây là một cái ngọc giản truyền tin! Nếu ngươi có chuyện gì xảy ra có thể mang ngọc giản này đến Thiên Hương Các gặp người! người đó sẽ bảo vệ cho ngươi!” Diễm Hồng lây ra một cái ngọc giản màu xanh lam đưa cho Phàm Long cùng căn dặn.


“ Dương Thúc Thúc! Đây là đệ tử của ta! Ngươi có thể giúp ta đưa hắn đến Chi Lăng thành được không ?” Diễm Hồng nhờ vã Dương Phá Quân.
“ Tốt! nếu Diễm Hồng chất nữ đã nhờ thì ta cũng nguyện ý!” Dương Phá Quân vỗ ngực hô to.


Nói đoạn hắn cũng không để cho Phàm Long kịp nói gì một trảo nắm hắn vác lên vai rồi biến mất.
“ Tiểu tử! thật không ngờ ngươi lại có phước như thế! Có một sư phụ phong hoa tuyệt đại!” Dương Phá Quân vừa phi độn vừa cười khà khà.


Chẳng mấy chốc cả hai đi đến truyền tống trận. đây là một đại trận cực lớn có thể đu tu sĩ đến bất kỳ thành trì bao trong Việt Quốc thậm chí còn có thể đi đến Ai Lao Quốc cùng Cao Miên Quốc.
“ Thành chủ! Thành chủ!!!!!!” một đám người khi nhìn thấy Dương Phá Quân ngay lập tức cung kinh chào hỏi.


“ Tốt! các huynh đệ vất vả! ta cần đi Chi Lăng Thành” Dương Phá Quân cũng không tỏ ra mình là thành chủ hay là nguyên anh tu sĩ. Mà giống như huynh đệ thân thiết nói chuyện.
Điều đó cũng phần nào làm nên tính cách của Dương Phá Quân.






Truyện liên quan