Chương 90: Vô Tướng Thần Công Hiển Uy.

Cương thi tân lang kia vừa xuất hiện, âm phong gào thét chấn nhiếp toàn bộ tu sĩ chính đạo nơi đây, họ Trương tu sĩ đứng mũi chịu sào, hắn tế ra một cái trận bàn phòng hộ cấp ba Kim Quy Giáp trận có sức mạnh phòng ngự cực mạnh.


Lồng ánh sáng màu xanh nhạt bao bọc lấy chú tu sĩ nơi đây, thậm chí trên tay hắn còn xuất hiện không ít phù lục, thậm chí hỗn tạp trong đó còn có một tấm phù bảo hình phi kiếm, đó chính là con ác chủ bài của hắn.


Phù Bảo chình là dùng tinh hoa tu sĩ kết đan mà tọa thành có sức mạnh công kích toàn lực của kết đan tu sĩ trung kỳ. tuy chỉ một kích nhưng đó là bảo vật giử mệnh mà ai cũng muốn có. Thử nghĩ mà xem, nếu tu sĩ trúc cơ đồng cấp giao chiến với nhau, một bên bất ngờ đánh ra công kích có sức mạnh của kim đan trung kỳ thì sẽ như thế nào, khỏi nghĩ cũng biết chuyện gì tiếp theo sẽ xảy ra.


Lần này họ Trương tu sĩ biết được nguy cơ cực lớn, thế nên cũng lấy bảo vật áp đáy hòm ra sử dụng mong tìm được một đường sinh cơ.
“ Hừ! người biết được thân phận của ta! Chưa có từng nào thoát khỏi cái ch.ết cả!” Huyết Phong Ma Cô giọng âm lãnh.


Nói đoạn ả ta tay phải lật lên hắc phiên vung lên không trung, ngay lập tức 100 oán linh xuất hiệt bao vây lấy vòng sáng bảo vệ không ngừng công kích lấy trận pháp. Thanh âm gào thét, thậm chí có vài chỗ linh quang nhạt bớt. nếu như chúng tu sĩ bên trong không có biện pháp xử lý thì chỉ cần một ít thời gian kia trận pháp sẽ hoàn toàn vỡ nát.


Thế nhưng Huyết Phong Ma Cô làm gì để cho đám tu sĩ kia có cơ hội phản kích. ả ta đã đến trước mặc Cương Thu tân lang, tay không ngừng bấm pháp quyết, một dòng tinh huyết đỏ tươi chấm lên giữa mi tâm cương thi.




Nhất thời đôi mắt nhắm nghiền bỗng dưng trừng thật lớn, để lộ con ngươi đỏ lè tràn ngập huyết quang cùng sát khí.
Cương thi cuồng rống một tiếng king thiên, ngay sau đó lao đến pháp trận kia, một kích thật mạnh đáng vào trận pháp.


“ Ầm!”trận phá cấp ba ngay lập tức vở vụn thành từng mảnh, họ Trương tu sĩ là người chủ trì pháp trận, ngay lập tức bị phản phệ phun ra một ngụm máu tươi, nét mặt tái nhợt không còn một chút máu.


“ Ahhhhhhhh!” tiếng hét thảm vang lên, chỉ lấy nữ tu sĩ hai lưng khi nảy đã bị cương thi xé ra làm đơi huyết tinh văng khắp nơi. Để lại những tiếng kinh hoàng đến tột độ.


Áo bào tân lang đã nhuốm máu, cương thi dường như nhận được lợi ích không hề nhỏ từ tinh huyết nữ tu sĩ kia, nó liền rống lên một tiếng, cả người như một con báo săn lao vào giữa bầy cừu.


Đám tu sĩ kia một phần tiêu hao linh lực, một phần bị thương quá nặng, công kích cũng không được bao nhiêu, cực kỳ yếu ớt giống như muỗi chích inox không có một chút tác dụng.


Tàn sát chỉ chừng một nèn hương, cả đoàn tu sĩ chính đạo bị tiêu diệt không còn một mống, túi trữ vật, pháp khí, pháp bảo văng đầy đất, thậm chí có một số thanh vũ khí bị hư hỏng nặng gảy làm đôi làm ba.


“ Con Cương Thi có tu vi ước chừng trúc cơ đại viên mãn, nhưng thân thể của nó cực kỳ cứng rắng, ít nhất thân thể cũng đạt đến cấp độ kết đan sơ kỳ.” Hạ Cầm Tâm nặng nề nói ra.


“ hắc hắc! tiểu tử! chúng ta hảo hảo nói chuyện, chỉ cần ngươi giao ra bí pháp khống chế nơi này ta sẽ tha cho ngươi một cái toàn thây!” Hắc Phong Lão đại khặc nói. Bộ dáng cực kỳ đên tiện cùng ɖâʍ đãng. Ánh mắt không ngừng đảo qua đảo lại trên thân hình chúng nữ.


“ Sư Huynh! Chúng ta cũng không cần nhiều lời với bọn chúng. Tiểu tử kia để ta giải quyết, còn mấy cái tiện nhân kia huynh cứ tùy ý.!” Huyết Phong Ma Cô giọng nói cực kỳ băng lãnh, thậm chí có một chút dư âm của oán độc cùng ganh ghét.


“ Rống!” Cương Thi Tân Lang rống lên một tiếng, thân hình nó chớp động, cơ hồ như là tốc biến trong tích tắc nó đã đến trước mặt Phàm Long cùng chúng nữ.
“ Ầm!” chỉ nghe một tiếng oanh minh. Trần Minh Nguyệt xuất kiếm, kiếm ảnh như kinh lôi đáng ra. “Kiếm Phá Hư Không” Trần Minh Nguyệt quát lên.


Trong tay nàng song kiếm xuất động, động tác nhẹ nhàng phiêu du như đang nhảy múa từng đạo hoa đào nhàn nhạt lượn lờ xung quanh nàng.
“ Nguyệt Tỷ đang nhảy múa!” Hạ Cầm Tâm không tin dụi dụi mắt.


Chỉ thấy tân lang cương thi bị đẩy xa cả trăm trượng cả thân hình dường như bị một cái gì đó cầm cố hồng quang nhàn nhạt bao phủ.


“ Đại Huyền Cấp Khúc!” chỉ thấy Trần Minh Nguyệt xoay tròn thân thể, kiếm ảnh tung bay, linh kiếm trong tay nàng không ngừng tung ra những đạo kiếm ảnh hồng nhạt, thế nhưng uy lực cực kỳ mạnh mẽ.


“ Ầm Ầm Ầm Ầm” liên tiếp có bốn đạo công kích đánh lên người cương thi. Nhất thời y phục tân lang trên người nó bị phá nát để lộ ra thân hình đen ngòm xấu xí bên trong.
Cương thi là sinh vật không biết đau, không biết sợ, nó chỉ biết tuân lệnh chủ nhân mà làm việc.


“ Rống! Rống! rống!” nó gào thét phẩn nộ. nhưng không biết phải làm gì.
“ Tiện Nhân! Đám đã thương cương thi của ta!” Huyết Phong Ma Cô cũng rống giận. Bách Hồn Phiên tung lên, 100 oán linh xuất hiện, hướng thẳng nhóm người Phàm Long đánh tới.


“ Kiếm Chuyển Lưu Vân!” Trần Minh Nguyệt lại thi triễn tuyệt học, hai thanh linh kiếm giống như có linh tính, không ngừng phân ra thành mười thành kiếm giống nhau không ngừng xuay chuyển xung quanh bao vây lấy mọi người.


“ Để ta!” Chỉ thấy Phàm Long lấy ra khoảng 10 hạt đan dược đó tươi, hỏa khí thập phần bạo liệt. đó chính là Bạo Đan nhị cấp dan dược, có tác dụng không khác gì một quả lựu đạn. có thể phát ra công kích tương đương với luyện khí đại viên mãn.


Vật này lúc trước Phàm Long diêu diệt để tử lưu gia nhận được, hắn chỉ mới xài có một viên, hiện tại còn lại hai viên cộng thêm hắn trao đổi với hệ thống cửa hàng thêm hai bình, mỗi bình 10 hạt nữa.


“ ầm Ầm Ầm!” bọa khí tràn lan. Oán linh tuy số lượng đông như phần lớn đều có tu vi luyện khí chỉ có 3 con oán linh là có tu vi trúc cơ sơ kỳ mà thôi.
Tuy vậy lượng lớn Bạo Đan oang nổ bầy oán linh chỉ trong chớp mắt tan nát chỉ còn lại vài mống thụ thương nặng nề.


“ Trảm!” khí vụ còn chưa tán đi! Chỉ nghe thấy tiếng hét lớn của Hắc Phong Lão đại. tên kia tận dụng thời cơ đang hỗn loạn liền kích một đại chiêu, muốn nhanh chóng diệt sát, hoặc ít nhất trong thương đám người Phàm Long.
“ Ầm!” Chỉ thấy một ánh kiếm màu hồng chặn lấy công kích.


“ Kiếm Phá Hư Không!” đây chính là một chiêu có sát thương lớn nhất trong tay Trần Minh Nguyệt lúc này. Hiện tại nàng chỉ học được phần công pháp nhập môn của Vô Tướng Thần Công mà thôi.


Đại Huyền Cấp Khúc, Giang Hải Ngưng Quang, Kiếm Ảnh Lưu Ngân, Kiếm Chuyển Lưu Vân, Kiếm Vũ Linh Hoàn, Kiếm Phá Hư Không , Kiếm Tâm Thông Linh.


Nhìn thấy công kích của mình bị phá giải một cách dễ dàng Hắc Phong lão đại trở nên vô cùng thận trọng với cái nữ tu xinh đẹp kia. Từ lúc chiến đầu tới giờ hầu như chỉ có một mình nàng ra tay, tu vi nàng cũng chỉ là trúc cơ trung kỳ mà thôi. nhưng công kích của nàng ta cực kỳ quái lạ, rất đẹp, nhưng cũng rất mạnh không thể khinh thường.


Còn đối với Phàm Long hắn ta hoàn toàn con thường, dù sao tên kia chỉ là một con kiến luyện khí tầng ba, hắn có thể tùy ý bóp ch.ết bất kỳ lúc nào.
Cảm giác công kích không ăn thua, Hắc Phong Lão đại ngay lập tức giở trò củ, cầu hòa để đạt mục đích cao nhất.


“ Đạo Hữu! ta là đệ tử Phong Ma Sơn Xíc Quỷ Ma Tông Lưu Tông! Trước không biết có gì đắc tội mong đạo hữu không trách!” Hắc Phong Lão đại lấy cớ giảng hòa.


Bên kia Huyết Phong Ma Cô nghe Hắc Phong lão đại nói thế, tuy trong lòng rất tức giận, thế nhưng bọn họ đã kết đạo với nhau bao nhiêu năm, ít nhiều cũng biết nguyên lý làm việc của Hắc Phong lão đại. ả ta liền thu lại Bách Hồn Phiên đồng thời thả lỏng tân lang cương thi.


Trần Minh Nguyệt cũng dừng lại công kích, nhưng thập đạo kiếm ảnh vẫn khôn ngừng xoay động xung quanh đám người, không một chút có ý tứ dừng lại.






Truyện liên quan