Chương 91: Âm Kế

Phàm Long sắc mặt lúc này cũng không được tốt cho lắm, 10 viên Bạo Đan Hoàng hắn cũng dùng quá nữa, nếu như tên Hắc Phong lão đại kia cùng Huyết Phong Ma Cô tiếp tục cường công, thì hắn cùng hai nàng không có cơ hội chống trả thêm.


Trần Minh Nguyệt lúc này túy khí thế hung hãn bức người, kiếm khí tung hoành múa lượn xung quanh, nhưng hắn cũng biết được bí chiêu của nàng cũng đã ra hết, nếu cưỡng chế thi triễn hậu quả sẽ khôn lường.


Mà hai tên kia muốn giảng hòa, xem ra chúng có điều cố kỵ. nếu như lúc này hắn cũng có ý nhượng bộ lui binh đối phương sẽ nhân cơ hội được bước lướt tới. mà nếu như hắn tiếp tục kéo căng tình hình có khả năng cá ch.ết lưới rách, thậm chí sẽ nguy hiểm cho hắn phần hơn. Quả thật là tiến thoái lưỡng nan.


“ người vào đây đều muốn tìm cơ duyên cho bản thân mà thôi! chúng ta không cần phải chém tận giết tuyệt như thế!” Lưu Tông cố ý hạ thêm một bậc thang cho hai bên dễ dàng nói chuyện.


Phàm Long cũng hiểu ý, hắn gật đầu với Trần Minh Nguyệt một cái, lúc này kiếm vũ xung quanh lượn lờ liền biến mất, chỉ còn mấy cái hư ảnh hoa đào vẫn còn lượng lờ xung quanh thân thể nàng.


Trần Linh Nhi cũng không khấm khá gì hơn, sắc mặt nàng tái nhợt, ngay lập tức ngậm vào một cánh hoa Hồng Hạt Nghê Sa phục hồi thần thức cùng linh lực tiêu hao.




Tiểu Miêu thần thái vẫn như bình thường, tuy lúc này nàng chỉ có tu vi trúc cơ trung kỳ, nhưng dù sao trước kia nàng từng là cường giả có sức mạnh tương đương với nguyên anh tu sĩ


Lưu Tông nhìn thấy cánh hoa mà Trần Linh Nhi vừa mới ăn vào, đáy mắt lóe lên một tia dị quang, nhưng ngay lập tức trở lại như thường.


“ Bọn ta cũng mới vào đây không được bao lâu! Nên tài phú cũng không được là bao! Phía bên kia có một cỗ chiến xa, khí tức vô cùng cường đại, hẳn là một kiện thần binh!” Phàm Long cũng không cố ý giấu diếm, thậm chí còn nêu rõ phương hướng, cũng như bộ dáng của Tứ Chiến Đồng Xa.


Lưu Tông già đời, hắn cũng đã sống gần 200 năm, nên hắn cũng không vội tin mà thần thức tỏa ra quan sát xung quanh.
Bất ngờ hắn rùng mình một cái, hắn không nhịn được mà ôm đầu , nét mặt thống khổ, nhưng ngay sau đó hắn lộ ra một nụ cười tham lam đến cùng cực.


“ ha ha ha! Là thần binh! Ha ha! Là thần binh!” hắn cười thật to.
“ Tam muội!” hắn khẽ truyền âm cho Hấp Huyết Ma Cô.
Hấp Huyết Ma Cô, tu vi thấp hơn hắn, nhưng thần thức cũng truy luyện không ít, nàng cũng đã phát hiện ra cỗ chiến xa, nhưng sắc mặt vô cùng thận trọng.


Vậy kia là thần binh, thần khí có linh, cũng không phải là thứ mà nàng có thể tùy tiện nhúng chàm được.
“ Đại Ca! hướng bên kia có một cái sơn động! ma khí cực kỳ nồng đậm!” nàng cũng âm thầm truyền âm.
Cả hai cùng nhìn về một hướng, đó chính là phương hướng sơn Ma Tuyền.


“ Phía bên kia là một cái Ma Tuyền!” Phàm Long đã đoán được bọn chúng nghĩ gì nên cũng nói ra.
“ dường như ẩn bên dưới Ma Tuyền có bảo vật gì đó! Ta có thể cảm nhận được, nhưng không thể xuống bên dưới!” Phàm Long nói.
“ Bảo Vật!” Lưu Tông bẫm bẩm một cái.


“ ta thấy chư vị thu hoạch cũng không tệ à!” Lưu tông nhìn nhóm người Phàm Long với ánh mắt tràn đầy thâm ý,
“ quả thật bên trong có một ít linh thảo” nói đoạn Phàm Long ném đến trước mặt Lưu Tông ba chiếc hộp ngọc. bên trong là ba gốc Hồng Hạc Nghê Sa 1000 năm có màu tím.


Lưu Tông là một tên già đời, hắn không có vì vài cọng linh thảo kia mà tham lam nhận ngay, hắn dùng thần thức dò xét qua một hồi rồi mới thu vào túi trữ vật, thậm chí là không mở ra xem.
Nhìn thấy tên kia làm việc cẩn thận, Phàm Long lại phải đánh giá tên kia cao thêm mấy phần rồi.


“ vào đến đây! Xem chúng ta có duyện với nhau! Không bằng chúng ta cùng nhau kết đội tuy tìm bảo tàng!” Lưu Tông lúc này ra giọng thương thảo, nhưng khí thế rất là áp bức người.


Hắn có tu vi kết đan trung kỳ, còn Hấp Huyết Ma Cô có tu vi kết đan sơ kỳ, về mặt chỉnh thể sẽ hơn đám người Phàm Long với Trần Minh Nguyệt Trúc cơ Hậu Kỳ cùng một cái miêu nhân Trúc cơ trung kỳ. nhưng công pháp nữ nhân kia cực kỳ quỷ dị làm cho hắn có chút kiên kỵ không muốn áp bách quá mức.


Hắn kiên kỵ thì nhóm người Phàm Long cũng kiên kỵ hơn nữa phương pháp luyện chế Dẫn Hồn Đăng tron tay hai tên kia, hắn không thể bỏ qua cơ hội diệt sát hai tên này.
Trầm ngâm một hồi lâu Phạm Long cũng gật đầu đồng ý
“ tốt! hang động hướng kia! Chúng ta cùng đi!” Phàm Long nói xong cũng xoay người rời đi.


Lưu Tông cùng Hấp Huyết Ma Cô cũng nhanh chóng đuổi theo sau nhóm người Phàm Long, bởi vì sương mù đen sau khi tán ra một thời gian ngắn cũng đã bắt đầu tụ lại.


Tuy bọn họ đều tu luyện Ma Công, đối với Ma Khí không có bài xích, thậm chí còn thấy thoải mái, nhưng trên trong sương đen kia lại có khả năng ngăn trở thần thức làm cho bọn họ khó chịu vô cùng.
“ Tiểu Tử! ngươi có thể điều khiển sương đen này!” Lưu Tông nghi hoặc.


“ không! Ta không thể, nơi bàn cờ ta có thể điều khiển được vì ta đã phá giải thế cờ hiểm kia, ta được bàn cờ thừa nhận! nên mới có thể điều khiển!” Phàm Long nửa thật nữa giả nói.
“ Oh! Vậy bàn kia ít nhất cũng có phẩm cấp thượng phẩm linh khí à!” Lưu Tông cảm thán.


“ thượng phẩm thì làm sao chứ! Cũng chỉ là một cái bàn cờ, không có tác dụng la bao! Dùng để luyện cờ thì tốt!” Phàm Long giọng nói chó chút rầu rĩ.


Lưu Tông mắt cũng nháy lên mấy cái, quả thật cái bàn cờ kia có tác dụng gì, thì bọn họ cũng đã ch.ết từ lâu rồi, nếu không tên nhóc con kia cần chi phải giở ra mấy cái trò quỷ.


Đi bộ chừng nữa tiếng, cuối cùng đám người cùng đến hang động, ma khí nơi này cực kỳ nồng đập , dực kỳ thích hợp cho Ma tu tu luyện.


Mắt Lưu Tông cùng Hấp Huyết Ma Cô sáng rực. bọn họ có thể cảm nhận được nếu bọn họ tu luyện trong đây 10 năm, đột phả một tiểu cảnh giới là chuyện nhỏ, thậm chí có thể đột phá đại cảnh giới bước vào cảnh giới Nguyên Anh.


“ Mời!” Lưu Tông tuy mắt sáng rực, nhưng lại không an tâm nhóm người Phàm Long, hắn sợ rằng bên trong đã thiếp lập bẫy chờ đợi bọn chúng, nên hắn yêu cầu nhóm người Phàm Long vào trước.


Cả bốn người cùng nhau bước vào bên trong hang động, Lưu Tông cùng Hấp Huyết Ma Cô cũng theo sau, chỉ cách bọn họ chừng bốn trượng mà thôi, tâm ý đề phòng cực cao.
“ là ma tuyền! hay quá! Là Ma Tuyền!” Hấp Huyết Ma Cô hưng phấn đến cùng cực.


“ Các ngươi có thể cảm nhận bên dưới có một luồng ma khí cực kỳ tinh thuần bên dưới ?” Phạm Long chợt hỏi.


“ Bọn ta vào đây trước tiên, nhưng lại không dám dò xét, Ma Tuyền này có tính ăn mòn cực cao, cho dù là luyện công pháp Ma Tu cũng không khỏi bị ăn mòn thân thể!” Phạm Long không chút do dự nói.
Lưu Tông đương nhiên biết, hắn nheo mày suy nghĩ cái gì đó.


“ Xem ra bảo vật đối với chúng ta không có duyện, nhưng nơi này là một bảo địa tu luyện, ta tạm thời sẽ trú ngụ nơi này! Các ngươi thấy làm sao ?” Lưu Tông trầm giọng.
“ Bảo Vật bên dưới! các ngươi muốn độc chiếm à!” Trần Minh Nguyệt cũng không yếu thế.


Nàng thông qua Phàm Long cùng Hạ Cầm Tâm cũng biết bên dưới kia không hề có cái gì gọi mà bảo vật cả, mà chỉ là một phần của một thanh ma khí bị thương tổn mà thôi. nhưng nàng phải phụ họa cùng phu quân của nàng diễn tốt vỡ kịch này.


“ ta thấy cương thi của ngươi! Có thân thể không tồi, xem ra cũng có thể thả xuống thăm dò một phen!” Phạm Long bắt đầu đưa ra lời đề nghị.


“ Không Được! đây là bí bảo của ta! Ta không thể mạo hiểm! ở đây ngươi có tu vi thấp nhất, ngươi có cái tư cách gì nói chuyện ở đây!” Hấp Huyết Ma Cô tức giận.
“ Tam Muội!” Lưu Tông trầm giọng nhắc nhỡ.


“ ta có lời đề nghị thế này! Bên bọn ta sẽ cho cương thi kia xuống thăm dò, nhưng bên các ngươi cũng phải như thế! Như vậy mới công bằng !” Lưu tông cười gian.
“ Hừ! nếu bọn ta xuống được thì lúc này đâu phải giằng co với ngươi!” Phàm Long hừ lạnh.


“ Trong hang này cũng thật tốt a! nếu như chiến đấu kịch liệt trong này, các ngươi nói thử xem có thể dễ dáng đào thoát ra ngoài được không ?” Hấp Huyết Ma Cô giọng quái khí nói.
“ Các ngươi muốn bức bọn ta!” Trần Minh Nguyệt tức giận.
“ Ngươi nói xem! Ta sẽ làm gì ?”
“ Tốt để ta xuống!”






Truyện liên quan