Chương 99: Trần Gia

“ đa tạ Trần Thúc!” Diễm Hồng truyền ra thanh âm.
“ Tiểu phu quân! Ngươi lúc này đang trăng hoa với mấy cái nữ nhân ở đâu vậy!” Diễm Hồng thở dài một hơi rồi đứng dậy chỉnh trang lại y phục rồi mới bước ra ngoài.


Vẫn như thường lệ đạo bào của nàng chính là một màu đỏ rực như lửa, nàng búi tóc lên cao lộ ra khí chất vương giả cao quý của nàng.
Bên trong Kinh thành nghiêm cấp tu sĩ phi hành, cho dù là tu sĩ nguyên anh cũng không ngoại lệ, vì thề nàng phải tự mình bước đi đến chính sảnh.


Phủ Hộ Quốc Công nằm ở bên phải hoàng cung, là một biệt phủ rộng lớn, và cũng là căn cơ của Trần Gia, không biết Trần gia phò tá Lý gia từ khi nào, nhưng thế lực Trần gia cũng không thua kém hoàng tộc một chút nào, nhưng Trần Gia vẫn một mực trung thành tuyệt đối với hoàng tộc Lý gia.


Muốn đến sảnh điện nàng phải băng qua diễn võ trường, diễn võ trường Trần Gia cực kỳ rộng lớn, được gia cố bằng trận pháp cấp bảy, có thể ngăn cản công kích của tu sĩ nguyên anh hậu kỳ. vì thế diễn võ trường chính là nơi để đệ tử Trần gia rèn luyện.


Trần gia có một cái hay ở chỗ chính là không hề phân chia con thứ hay con trưởng, chỉ là huyết mạch Trần gia đều được mang họ Trần đều được học những vũ kỹ, công pháp như nhau, cùng cấp bậc. ngay cả con tư sinh vẫn được xếp vào dòng chính, không phân biệt giai cấp, không phân biệt nơi xuất thân.


Hơn nữa Trần gia nghiêm cấm tư đấu, khinh thường khi dễ tộc nhân không có thiên phú. Đặc biệt ở dạng thiên tài đỉnh cao rơi xuống thiên tư, một khi những người này bị khi dễ, khinh thường sinh ra nội đấu thì ngay cả cha mẹ tên khi dễ người cũng bị trừng phạt vì quản con không nghiêm. Nhẹ thì phạt roi hình, năng thì phong bế đan điền, hủy tu vi.




Lúc này diễn võ trường hai đại cao thủ trong lớp trẻ đang đấu với nhau vô cùng kịch liệt, cả hai đều có tu vi kết đan hậu kỳ một bên là hỏa diễm trùng thiên, một bên là băng phong toái cốt, cả hai đều là thiên tài bậc nhất trong thế hệ trẻ Trần gia.


“ Trần Thiên! Trận chiến này chúng ta đánh cũng đã hơn nữa canh giờ rồi! nhưng chúng ta không làm gì được nhau! Thay chúng ta nên dừng lại ở đây!”Trần Khải lên tiếng trước.
“ Trần Khải biểu đệ! Giữa ta và ngươi nhất định phải phân ra cao thấp!” Trần Thiên Vẫn cố gắng kiên trì.


“ Trần Thiên! Chúng ta không thể sinh tử chiến, chúng ta cũng không thể dùng sát chiêu với huynh đệ đồng tộc! hai ta đánh mãi cũng như thế, chi bằng nửa tháng sau huynh đệ ta vào Đông Hải săn giết yêu thú trong vòng một tháng ai giết được nhiều yêu thú hơn sẽ là người chiến thắng! ngươi thấy thế nào!” Trần Khải nói.


“ Tốt! một lời đã định!” Trần Thiên trầm ngâm một hồi rồi mới đồng ý.
Sau đó cả hai người cùng nhìn về một phương hướng, đó chính là một thân ảnh rực lửa đang chậm rãi phiêu du về hướng này.
“ Ah! Diễm Hồng Tiên tử!” Trần Thiên hưng phấn hô to.


“ Thì ra là Diễm Hồng Tiên Tử!” Trần Khai cũng gấp rút sửa soạn lại trang phục rồi thân hình lượt tới trước mặc Diễm Hồng.
“ Thì ra là Trần Thiên thế huynh cùng Trần Khải thế huynh!” Diễm Hồng vô cùng lễ phép chào hỏi.


Dù sao đi chăng nữa nàng cũng ăn nhờ ở đậu nhà người ta, đương nhiên phải biết điều một chút, cũng không được quá thất lễ.
“ ha ha ha Diễm Hồng! nàng sao lại khách khí với bọn ta chứ!” Trần Thiên vẻ mặt lấy lòng nói.


ở phía xa xa diễn võ trường đệ tử Trần gia cũng không có tán đi mà trăm mắt nhìn về một hướng, đương nhiên là ngắm nhìn Diễm Hồng tiên tử rồi.


bọn họ thiên phú cũng tính là tạm được, nhưng so với Trần Thiên và Trần Khải cũng biết bản thân không có đảm lượng tranh giành như nhân tuyệt sắc thế kia, nên đành mắt to mắt nhỏ ngắm nhìn đại mỹ nữ mà thôi.


đối với những ánh mắt sắc lang kia Diễm Hồng nổi lên một sự chán ghét, đồng thời nàng nhớ đến cái tên khốn kiếp mà nàng đã trao thân, không nhịn được mà cười một cái.
Nhất thời toàn trường đều ngây dại trước nụ cười kia/


“ Khụ! Khụ!” Trần Khải cảm giác được bọn họ có chút thất lễ, ngay lập tức kho khan hai cái để tránh đi sự xấu hổ.
“ Diễm Hồng muội! muội đã bế quan xong, không bằng huynh muội chúng ta đi dạo một vòng Thăng Long Thành!” Trần Thiên nảy ra ý định nói.


“ Trần Thiên ca! ta tạm thời không có ý định đó, ta cần phải đến sảnh đường gặp Trần Quốc Công!” Diễm Hồng từ chối nhẹ. Nàng làm sao mà có tâm trạng đi dạo chơi mới một đám hoa trư. Nàng cần phải tăng cường tu luyện để có một ngày lấy lại tự do cho bản thân.


“ Ah! Là gia gia!” Trần Thiên khi nghe Diễm Hồng nhắc đến Trần Hủ Độ thì sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, cũng không dám hó hé thêm câu nào.


Hai huynh đệ Trần Thiên Trần Khải liếc mắt nhau hai cái, là đủ hiểu ý định của nhau , liền ngay lập tức có ý định rời đi, thì ngay tức khắc có hai đạo truyền âm đến bên tai bọn họ.


“ Các ngươi cũng đến gặp ta đi! Ta có chuyện quan trọng cần thông cáo cho các ngươi!” thanh âm kia không ai khác chính là Hộ Quốc công Trần Hủ Độ.
“ Tuận lệnh Gia gia!” cả hai không nhịn được mà cung kính hướng về sảnh đường vái một cái thật sâu.


“ Diễm Hồng muội muội! chúng ta cùng đi!” Trần Thiên có chút bất an nói.
Rất nhanh ba người đi vào sảnh đường Trần Gia, nơi này chính là nơi tiếp khách của Trần gia, thế nên khí chất, bài trí cũng thuộc dạng tốt nhất, đồng thời mang theo một phong thái cực kỳ cổ kính.


Trần Hủ Độ nhắm mắt dưỡng thần ngay tại ghế thái sư tại sảnh điện.
“ Tham kiến gia gia!”
“ Tham kiến quốc công!”
Cả ba cùng đồng thanh bái chào.


“ xem ra dạo gần đây thu vi các ngươi tiến triển không ích!” Trần Hủ Độ lúc này mang tư thái vô cùng uy nghiêm, ma khí cùng hạo nhiên chính khí xem lẫn với nhau hình thành một vòng thái cực âm dương, khí thế bức người vô cùng.
“ đạ ta gia gia khen ngợi!” Trần Khải cung kính nói.


“ Những năm gần đây thế sự biến đổi khôn lường, Ma tu phương bắc ngày càng bạo động, không sớm thì muộn giữa chính ma sẽ có một hồi đại chiến!” Trần Hủ Độ thở dài.
“ ba năm nữa tại Thánh Nguyên Học Viện sẽ chiêu thu học viên mới!” Trần Hủ Độ bất ngờ nói ra một thông tin chấn động.


Thành Nguyên Học Viện ư, nơi đó chính là học viện trung tâm của toàn bộ Cửu U đại lục. Thánh Nguyên Học Viện tọa lạc tại Thành Nguyên Thành, do thập đại Thánh Nhân sáng lập và xây dựng, chuyên thu nhận tất cả các thiên tài của đại lục, không hề phân biệt chính ma lưỡng đạo, cũng không phân biệt yêu tu hóa hình. Miễn sao có đủ tư chất, tư nguyên kiệt xuất, đồng thời thông qua khảo hạch là có thể gia nhập học viện.


Gia nhập học viện có lợi ích gì ư? Chính là Thành Nguyên Học Viện chính là cánh cửa có thể đột phá cảnh giới tối cao của Tu chân giới Hóa Thần kỳ tu sĩ.


Còn bên trên hóa thần là gì, thì chỉ có những người đạt tới cảnh giới đỉnh cao mới biết được. Thánh Nguyên Học Viện không những bồi dưỡng nhân tài, đào tạo các nhân tài kiệt xuất mà còn giúp tứ đại cấm địa giữ vững cấm vực của mình.


Những người tốt nghiệp đi ra từ Thánh Nguyên Học Viện tu vi ít nhất cũng đạt Hóa Thần Kỳ tu sĩ. Thử nghĩ mà coi một nơi có thể đào tạo Hóa Thần tu sĩ là một nơi có mê lực đến như thế nào.


Nhưng không phải ai cũng có thể gia nhập Thánh Nguyên Học Viện. cứ mỗi trăm năm một lần Học Viện sẽ chiêu thu tân sinh một lần, mà lần tiếp theo chính là năm năm sau.
“ Quốc Công! Thành Nguyên Học viện sự tình!” Diễm Hồng cũng không phải thuộc dạng cao tầng mà có thể tiếp xúc với tin tức chuyện kia nên đành dò hỏi.


“ Thánh Nguyên Học Viện hai tiểu tử kia biết! ngươi có thể hỏi thăm bọn chúng! Diễm Hồng! nha đầu nhà ngươi cũng không nên cố gắng tăng tốc tu luyện, cổ nhân thường nói dục tốc là bất đạt. tu luyện là đại đạo, mà đại đạo sẽ không thành công trong một sớm một chiều.


Nguyên Anh thì dễ, nhưng trên nguyên anh lại khó, không phải dựa vào thiên phú, mà còn phải dựa vào kỳ ngộ, thiên tính, tâm tình, muốn hóa thần phải hóa phàm, mỗi tu sĩ có một đạo riêng của mình. Chỉ có những người vững bước trên đại đạo của mình mới có thể đi tiếp trên con đường tu chân.” Trần Hủ Độ bất ngờ giảng giải đạo lý cho Diễm Hồng cùng Trần Khải, Trần Thiên.


“ Đa tạ gia gai dạy bảo!” hai tên kia đồng thanh chỉ có Diễm Hồng là im lặng.
“ Đại đạo của ta là gì ?” Diễm Hồng môi khẽ mấp máy.


“ Ngươi yên tâm! Trong phạm vi Thăng Long thành không có bất kỳ một tên nào có thể động đến ngươi! Trong khoảng thời gian này ngươi đã cố hết sức, thong thả thì nên thong thả, nên gấp rút thì nên gấp rút!” nói đoạn Trần Hủ Độ phát tay một cái, ba người hư không biến mất không một dấu vết.






Truyện liên quan