Chương 71

Cảm ơn bạn HùngNguyễn và minhvuonglx2011 đã ủng hộ tlt cho truyện!!
-------
" Ưm...aaa...sướng quá...sướng ch.ết rồi...ưm ưm..tử cung bị đâm nát rồi...."
Bên trên bầu trời ở Thi Hồn giới, tiếng nữ nhân rên rỉ trong khoái lạc cứ vang lên liên tục không ngừng.


Trên chiếc giường lớn, Lâm Minh điên cuồng nhấp eo dùng cự vật của mình mà khai phá lấy tiểu huyệt của nhân thê Hồn Tố Tố, đâm sâu vào tận cùng tử cung, nơi mà kể cả Hồn Chấn Thiên cũng chưa chạm đến bao giờ.


Dưới thân hắn, mỹ phụ khuôn mặt ửng hồng, mắt hạnh mê ly, miệng nhỏ anh đào không ngừng mở ra mà rên rỉ gào thét, để mặc cho nước bọt chảy tràn cả ra ngoài.
Bốp!!
" ɖâʍ phụ, bị nam nhân chơi trước mặt phu quân và con cháu mà còn sung sướng như vậy! Quả là thứ phụ nữ lăng loàng..."


Lâm Minh nâng lên một bên chân trắng gác lên vai mình, để mặt của Tố Tố trực diện lấy Hồn Chấn Thiên, sau đó vừa vỗ bôm bốp vào kiều đồn phong mãn của đối phương vừa cười to lên.
" Ư...ư...ta là ɖâʍ phụ..chơi ch.ết ta đi...aaaaaa....Chấn Thiên...thiếp xin lỗi.....nhưng...nó sướng quá...aaaaa....ra...ra...rồiiiiii!"


Bạch....bạch bạch..bịch..bạch....
Mặc kệ Tố Tố vừa cao triều xong, Lâm Minh không chút thương tiếc mà đâm vào rút ra, một bàn tay hắn đưa lên trước nắm chặt lấy một bên nhũ phong mà nắn bóp, dùng lực mạnh như hàng dùng một lần để lại từng dấu tay đỏ ửng.


" Ha ha, tuyệt vời...không gì sảng khoái hơn cưỡng ɖâʍ nữ nhân ở trước mặt trượng phu....haha!"
" Ưm...uh~~~~~~ Chấn Thiên...đừng nhìn...làm ơn đừng nhìn thiếp mà....uhhhhhh....ahhhhh "




Cơn cao triều cuốn đi một chút dục vọng, lí trí Tố Tố cũng hồi phục lại một phần, lập tức nhớ lại những gì mà bản thân vừa trải qua, cô vậy mà như một con điếm cầu hoan hầu hạ một nam nhân khác, hơn nữa còn là ở trước mặt phu quân của mình.


Nước mắt như lê hoa đái vũ chảy dài trên khuôn mặt đẹp, Tố Tố khàn cả giọng gào thét, nhưng rất nhanh dưới sự vùi dập không ngừng của hắn mà lại nhanh rơi vào thâm uyên của nhục dục, quên mất đi người chồng khốn khổ của mình mà ɖâʍ đãng rên rỉ lên.


" Đừng mà.... uhmmmmmm....van xin ngươi....aaaaa...đừng trước mặt anh ấy....đừng....ư ư...."
Bạch....bạch bạch..bịch..bạch....
Lâm Minh nghe vậy thì cười tà đâm vào càng mạnh hơn, khiến Tố Tố không ngừng lãng gọi


" Uhm.........A............Đừng nhìn............Chấn Thiên đừng nhìn.............thiếp thật sự chịu không nổi rồi..............Uhmm...............Ahhhhhhhhhhh...... Thiếp muốn ra nữa rồi.........aaaaaaa.........."


Tố Tố đau khổ chịu đụng từng cú đâm sâu đến tận tử cung, rất nhanh thôi lí trí cô đã lại một lần nữa bị khoái lạc nhấn chìm, bằng chứng là cô vậy mà sắp đạt đến cơn cực khoái đầu tiên kể từ khi trở thành phụ nữ đến giờ.


Làn da khắp cơ thể đỏ ửng lên như tôm luộc, Tố Tố điên cuồng run rẩy thân mình, nước mắt nước dãi chảy khắp mặt nhưng cô không hề để tâm, chỉ dùng đôi chân ngọc quắp chặt lấy hông Lâm Minh chờ đợi hắn ban phát sự sung sướng.


Nhưng Lâm Minh bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, xoay thân mình Tố Tố lật sấp lại thành tư thế " lão hán đẩy xe bò ", cự vật đặt ngay mép tiểu huyệt ma sát lên xuống liên tục mà không chịu cắm vào
" Khô-ng! Làm ơn....làm ơn cắm nó vào đi....chơi ch.ết ta đi....ưm...ưm..."


Đang trên con đường vu sơn càng chạy càng xa, bỗng nhiên đùng một cái rơi xuống địa ngục, hai mắt Tố Tố đỏ ửng thống khổ hét lên, nơi hạ thân truyền đến cảm giác trống rỗng quả thực khiến cô như phát điên mà ấn kiều đồn về phía sau, mong muốn được cự vật một lần nữa lấp đầy nhưng bị Lâm Minh cản lại


" Muốn sao?". Lâm Minh cười ɖâʍ kề sát tai Tố Tố phả hơi ấm, vừa liếc nhìn Hồn Chấn Thiên đang gầm thét chửi rủa phía xa mà hỏi
" Muốn...cho ta..."
Tố Tố nước mặt chảy như mưa van nài, thậm chí còn đưa môi thơm không ngừng mà hôn hít lên cổ lên mặt hắn.


" Vậy ngươi hãy thề đi....ở trước mặt phu quân ngươi thề rằng từ nay về sau sẽ trở thành tính nô của ta...vĩnh không phản bội...."
" Không, ta khô-n....."


Tố Tố lắc đầu rơi nước mắt, nhưng chưa nói xong câu thì đã bị Lâm Minh dùng cự vật tách ra mép tiểu huyệt mà ma sát liên tục bên trong, khiến cho cơn khát tình của cô càng tăng lên cao vút


" Ahhhhhhh........ Đừng mài nữa............Chấn Thiên.............ahhhhhhhhhh.........thiếp thật sự không chịu nổi nữa rồi.............làm ờn dừng lại............ahhhhhhhhhhhhhhhhhhh"
" Ta thề.....ah...ta thề....."


" Hồn Tố Tố hôm nay trước thiên địa chứng kiến, xin phát thệ muốn trở thành chủ nhân tính nô...xin chủ nhân tận tình chà đạp cơ thể của nhân thê này, ở trước mặt phu quân ta dùng dương tinh lấp đầy tử cung...khắc lên lạc ấn, khiến ta trở thành chủ nhân trong quần tính nô....."
" Tố Tố...đừng....."
" Hahaha "


Lâm Minh sảng khoái cười to ɖâʍ đãng, sau đó hai tay nắm chặt lấy vòng eo Tố Tố mà nhấp mạnh hông, cự vật lập tức tách ra hai mép tiểu huyệt mà tiến vào, vượt qua tầng tầng nếp thịt mà đánh sâu vào tận cùng tử cung
" Aaaaaaaaa......ra rồi.....aaaaaa "


Tố Tố ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, lưỡi thè cả ra ngoài mà điên cuồng run rẩy, dưới hạ thân cũng không chịu nổi mà tè dầm ra ướt đẫm một mảnh ga giường.


Ở phía xa, Hồn Chấn Thiên buông xuôi cho phản kháng mà trơ mắt vô lực nhìn thê tử mình trở thành một món đồ chơi của kẻ khác, hàm răng cắn chặt đến bật máu nhưng chẳng thể làm gì ngoài điên cuồng gào thét chửi rủa.


Lúc này, Lâm Minh đột ngột đứng dậy, nhưng cự vật hắn vẫn cắm sâu vào trong tiểu huyệt của Tố Tố, cứ như vậy mà nhấc bổng cô đến trước mặt hai mẫu nữnNgữ Tình và Ngữ Yên, lúc này đang say mê bách hợp cùng nhau.


Cả hai người đồng thời rời môi ra ngẩng mặt lên, có thể thấy rõ mồn một cự vật to lớn đang cắm lút cán vào trong tiểu huyệt đỏ hồng sưng tấy.
Bạch...bạch bạch....


Cứ mỗi cú nhấp của Lâm Minh, âm tinh và nước tiểu của Tố Tố cứ mất không chế mà vương vãi ra văng lên mặt hai người, nhưng họ chẳng quan tâm, chỉ dùng đôi mắt thèm khát mà nhìn chăm chăm thứ to lớn dữ tợn.


Cuối cùng, sau ngàn cú đâm rút, một luồng điện chạy dọc qua sống lưng Lâm Minh, sau đó hắn đâm mạnh một cú rồi ưỡn người mà bắn ra dương tinh chống đầy tử cung của Tố Tố, nó nhiều đến mức khiến bụng cô to ra như đang mang thai ba tháng.
Phóc!!


Rút ra cự vật, dương tinh lập tức phun ra thành một mảnh bạch vũ ( mưa trắng) phủ đầy lên mặt đẹp của Ngữ Tình và Ngữ Yên, trong vô thức cả hai vươn ra đầu lưỡi nhỏ ɭϊếʍƈ láp lấy
" Ngon quá....."






Truyện liên quan