Chương 72

" Hắc, thật không ngờ ngươi vậy mà thật sự chịu đựng được!! "


Đứng trước mặt Ngữ Yên, Lâm Minh thú vị mà cười, hắn thất sự bị ý chí của cô gái trước mắt làm cho kinh ngạc, dưới tác động của Thiên Dục ma trận và lượng âm khí khổng lồ trong cơ thể mà vẫn có thể bảo trì ý chí được trong suốt một giờ, hơn nữa còn là dưới sự kích thích liên tục của Ngữ Tình thì quả thật rất đáng khen ngợi.


" Ưm....vậy....ta....thắng..."
Ngữ Yên khó nhọc nói ra vài từ, cơ thể mãnh liệt run rẩy hiển nhiên là đã đạt đến giới hạn, chỉ cần một kích thích nhỏ nữa thôi thì chắc chắn lí trí của cô sẽ bị dục vọng nhấn chìm.


" Đúng vậy, ngươi thắng rồi!!! Ta cũng sẽ giữ lời hứa tha cho các tộc nhân khác của Hồn tộc, tuy nhiên...ba người các ngươi sẽ phải trở thành tính nô của ta. Đó là điều kiện!!"


Lâm Minh thành thật nói, sau đó không đợi đối phương trả lời mà ngồi xuống xoay kiều đồn Ngữ Tình quay lại phía mình, sau đó động thân một cái lập tức đâm đi vào.
" Ân...aaaaaa....."


Hét lên một tiếng thoả mãn, Ngữ Tình hệt như một con điếm chuyên nghiệp mà vục đầu xuống tiểu huyệt của Ngữ Yên mà điên cuồng ɭϊếʍƈ ʍút̼ lên.




Phu quân qua đời đã hơn chục năm nay, Ngữ Tình chưa một lần cùng nam nhân ân ái, bây giờ dục vọng tích tụ bấy lâu đã bùng nổ lên một cách mãnh liệt, chỉ còn như một mẫu thú khát tình không ngừng cầu hoan.


Nằm ở dưới, Ngữ Yên thấy rõ từng tí một cảnh cự vật tàn phá lấy tiểu huyệt của mẫu thân, âm tinh nhỏ giọt xuống được cô không chút lãng phí uống sạch, đồng thời dưới hạ thân cũng truyền đến như một ngòi thuốc nổ đánh tan lấy phòng tuyến cuối cùng của Ngữ Yên.
" Aaaaaaaaa "


Sau một tiếng hét dài sảng khoái, Ngữ Yên lần đầu tiên đạt được cao triều trong suốt hai mươi năm sống trên đời này, trong nội tâm bỗng nhiên nhớ lại về người bạn thơ ấu ở Gia Mã đế quốc xa xôi mà lệ rơi như mưa
" Xin lỗi....."
Suốt nhiều giờ sau đó, ɖâʍ yến ở Thi Hồn giới vẫn còn tiếp diễn.


Đến cuối cùng, Lâm Minh mang theo ba người Ngữ Yên rời đi, hắn cũng tuân thủ theo trò chơi mà không giết bất kỳ một ai.


Không những vậy, hắn thậm chí còn " tốt bụng " trị hết thương thế trên người Hồn Chấn Thiên, đổi lại, hắn dùng thần thông khống hồn ra lệnh cho toàn Hồn tộc một mệnh lệnh duy nhất, đó chính là....
" Giết ch.ết Tiêu Viêm!"


Lẩm bẩm câu nói trên một lần lại một lần, Hồn Chấn Thiên ánh mắt phát ra hắc quang tà dị, khuôn mặt tràn ngập dữ tợn gầm thét
" Tiêu Viêm...tất cả là tại ngươi....ta phải giết ch.ết ngươi....giết....!!!"
------


" Onii-sama, không phải anh từng nói rằng bên trong cơ thể Tiêu Viêm đang tồn tại ý chí của Hiên Viên hay sao? Vậy sao anh còn bảo Hồn Chấn Thiên đi giết hắn, chẳng phải sẽ càng khiến Hiên Viên mau thức tỉnh hay sao"


Bên trong một thảo nguyên xanh ngát ở Tu Di thế giới, Lâm Minh thoải mái nằm gối đầu lên đôi chân mềm mại của Mary, vừa hít thở hương thơm của cỏ cây và mỹ nữ.


Bên dưới hắn, Merlin với cơ thể như một bé gái của mình đang cặm cụi mà chăm sóc cho cự vật của hắn, mở ra chiếc miệng nhỏ nhắn mà gắng sức phun ra nuốt vào.
" Thiên chi tử của thời đại này làm sao dễ ch.ết như vậy!!"


Lâm Minh mắt cũng không mở ra mà trả lời cho câu hỏi của Mary, trong số các nữ nhân của hắn hiện nay thì cô và Merlin là một trong vài người hắn tin tưởng nhất, hơn nữa họ cũng biết về sự tồn tại của Hiên Viên nên chẳng có gì phải dấu diếm.
" Vậy tại sao"


Mary vẫn không hiểu, hắn bất đắc dĩ đành mở mắt ra nhìn vào khuôn mặt đẹp đang tò mò kia mà giải thích đến cùng
" Thứ nhất, là vì Hồn Ngữ Yên. Ta đã từng hứa với cô ta rằng sẽ không động thủ giết Hồn Chấn Thiên, tuy nhiên nếu đó là Tiêu Viêm giết thì sẽ là chuyện khác!!"


" Mượn đao giết người "
Merlin rời môi khỏi cự vật hờ hững nói một câu, sau đó lại cúi đầu xuống chuyên tâm tiếp tục.
" Ừ, giỏi lắm. Đúng là mượn đao giết người!"
Lâm Minh tán thưởng xoa đầu Merlin một cái xem như khen ngợi, khiến người sau ánh mắt híp lại đầy hưởng thụ.


" Phải biết, Bách Thế Âm Huyền thể chỉ cần không ch.ết thì vạn năm sau chắc chắn sẽ trở thành Hư Không Chân Thần. Nếu Hồn Chấn Thiên bị Tiêu Viêm giết thì ít nhất chúng ta sẽ có thêm một trợ lực mạnh mẽ!!"


" Với tài nguyên và kiến thức của ta hiện giờ, hoàn toàn có tự tin khiến cho Ngữ Yên trong vòng hai trăm năm đạt đến Hư Không Chân Thần, đây sẽ là con át chủ bài quan trọng trong cuộc chiến với Hiên Viên!"
" Onii-sama thật thông minh!!"


Mary ánh mắt loé lên từng tia quang mang kỳ dị, sau đó dịu dàng tươi cười mà hôn nhẹ một cái lên trán hắn.
" Vậy còn điều thứ hai "
" Thứ hai sao....". Lâm Minh đưa mắt nhìn lên bầu trời xanh, một bàn tay giơ lên như muốn nắm bắt điều gì đó.


" Ta chỉ muốn thí nghiệm xem liệu bị một Đấu Đế truy sát thì Hiên Viên có thức tỉnh hay không, nếu ta đoán không lầm thì có lẽ hắn đang trong vòng luân hồi kiếp cuối cùng trước khi đột phá đến Vĩnh Hằng Chân Thần, Hồng Hoang thế giới cũng đã bị luyện hoá hoàn toàn!"


" Năm mươi vạn năm đã trôi qua kể từ trận chiến cuối cùng đó, chuyện Hiên Viên có thể đột phá đến mức đó cũng không phải chuyện viễn vông gì. Một thí nghiệm này, Hồn Chấn Thiên là đối tượng pháo hôi tốt nhất, xem như là một mũi tên trúng hai con nhạn!!"


Lâm Minh nở một nụ cười dữ tợn, một khi thí nghiệm này có kết quả thì hắn sẽ có thể bắt đầu bày bố thiên la địa võng chờ Hiên Viên được rồi.


Một lần này, hắn quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ của Thiên Ma! Hắn muốn khải hoàn chiến thắng, sau đó cùng những nữ nhân của mình ngao du khắp các thế giới, tiêu diêu tự tại sống vui vẻ mỗi ngày.
Mary cười, một nụ cười thánh khiết xinh đẹp!!


Và ở đâu đó trong một hang động tối tăm, một thiếu niên mở ra đôi mắt màu bạc của mình cũng nở một nụ cười, sau đó nhắm lại như hoà nhập cùng bóng tối.


Thánh quốc Slane: nơi giáo hội thống trị, nữ tu sĩ và các thánh nữ. Đế quốc Fiore: nơi có các Dungeon ( mê cung), ma vật, tinh linh, thú nhân, dong binh ( nữ). Đế quốc Liones: thánh kỵ sĩ ( nữ), Âu Lạc thần tộc.






Truyện liên quan