Chương 54: Giải ưu cho phụ thân

Hai tay Diệp Hàng đánh vào dược đỉnh giống như huyễn ảnh, viên thuốc trong dược đỉnh sắp thành đan, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
“Ngưng!”
Diệp Hàng quát khẽ một tiếng, ánh sáng bên trên viên thuốc tiêu tán hầu như không còn gì, ngưng kết thành một viên đan dược màu xanh biếc.


Vừa chìa tay ra, viên thuốc đó bay vào trong tay Diệp Hàng.
“Ài, là ta đã không biết tự lượng sức mình, nếu như tân đan dược dễ luyện chế như vậy, há đến lượt Diệp Hàng ta làm?” Diệp Hàng lắc đầu một cái rồi ném viên thuốc vừa mới luyện thành kia đi.


Lúc này nét mặt Diệp Hàng có vẻ tiều tụy, tất nhiên là tâm lực tiêu hao khá lớn.
Hắn đã nhiều ngày chưa chợp mắt, không ngừng nghiên cứu đan dược mới, muốn vãn hồi xu hướng suy sụp của Dược Hương phường, nhưng mà tất cả nỗ lực đều tốn công vô ích.


Tuy rằng Nguyên Khí đan không phải là loại đan dược cao cấp gì, nhưng là trải qua vô số năm luyện chế, kỳ thật đã vô cùng thành thục.
Muốn luyện chế ra đan dược mới để thay thế Nguyên Khí đan, hơn nữa dược hiệu phải mạnh hơn, sao lại có chuyện dễ dàng như vậy?


“Không ngờ Diệp Hàng ta nỗ lực bao nhiêu năm như vậy, vậy mà lại không thoát khỏi kết cục thất bại, đúng là thất bại rồi !” Diệp Hàng lại thở dài một tiếng.


Không biết chuyện gì xảy ra, trong đầu Diệp Hàng bỗng nhiên hiện ra hình dáng của Diệp Viễn, trong con mắt mơ màng đó đã lấy lại được một chút trong trẻo.
“Thất bại thì thất bại, chí ít thì con trai ta đã có sư phụ thần bí kia, thành tựu sau này chắc chắn bất khả hạn lượng.”




Mấy ngày nay biểu hiện của Diệp Viễn ở học viện Đan Võ hắn đều nghe ngóng, dĩ nhiên trong lòng hắn cực kỳ hài lòng.
Có điều hắn vẫn chưa biết, Diệp Viễn đã lên cấp Nguyên Khí tầng bốn, hơn nữa đã thông qua sát hạch Huyền cấp tiến giai, trở thành học viên Địa cấp.


Diệp Hàng vốn là người rộng lượng, sẽ không quá coi trọng việc thành bại. Chẳng qua là đám người lớn tuổi ở Dược Hương phường này đã đi theo hắn nhiều năm rồi, chuyện thành bại của bản thân hắn có liên quan đến kế sinh nhai của rất nhiều người, cho nên mới nghĩ đủ mọi cách để cứu vãn lần này.


Có lẽ là thần giao cách cảm, Diệp Hàng vừa nghĩ đến nhi tử, tiếng gõ cửa của Diệp Viễn liền vang lên: “Phụ thân, hài nhi trở về rồi, nhi tử có thể vào không?”
Trong lòng Diệp Hàng có chút cảm động, Diệp Hàng đi tới mở cửa lớn ra, quả nhiên là Diệp Viễn.


“Phụ thân, nghe nói người đang bế quan, ta trực tiếp tới tìm, không quấy rầy đến người chứ.” Diệp Viễn hành lễ với Diệp Hàng, nói.


“Ha ha, quấy rầy cái gì chứ? Viễn nhi trở về, việc lớn việc nhỏ gì cũng phải để sang một bên! Đi, phụ tử chúng ta đến thư phòng nói chuyện, con kể cho ta nghe những chuyện xảy ra ở học viện Đan Võ.” Diệp Hàng kéo nhi tử đi về phía thư phòng.


Diệp Viễn có chút cảm động, Diệp Hàng yêu đứa con trai này của mình hơn bất cứ thứ gì.


Hiện tại vào lúc này, Diệp Hàng còn có tâm tư đi hỏi thăm những chuyện của nhi tử ở học viện Đan Võ, mà không nghĩ biện pháp để cứu vãn xu hướng suy sụp của Dược Hương phường, Diệp Viễn ở trong lòng Diệp Hàng có một vị trí mà không cẫn nghĩ cũng biết.


Trước khi đi, Diệp Viễn nhìn lướt qua phòng luyện đan, thì ngửi thấy mùi thuốc tràn ngập trên không, liền biết mục đích Diệp Hàng bế quan.
...


“Viễn nhi, nghe nói con mới quay lại học viện đã cùng tên tiều tử họ Phí nhà Vạn gia kia tham gia sinh tử chiến, hơn nữa dùng thực lực của Nguyên Khí tầng batiêu diệt hắn, thật là hả hê lòng người a! Ồ, con... Con đã đột phá đến Nguyên Khí tầng bốn rồi hả?”


Vừa rồi Diệp Hàng không chú ý, lời này vừa nói xong thì phát hiện hơi thở của Diệp Viễn mạnh hơn rất nhiều so trước kia, rõ ràng là đã đột phá đến Nguyên Khí tầng bốn, không kìm được sự ngạc nhiên.


“Ha ha, hài nhi hai ngày trước may mắn đột phá được Nguyên Khí tầng bốn, hơn nữa tại hôm qua trong quá trình tham gia sát hạch lên cấp đã vượt qua ba cửa ải liên tiếp, bây giờ đã là học viên Địa cấp.”


Cũng không phải Diệp Viễn khoe khoang, mà hắn biết tâm tình phụ thân không tốt, muốn tìm một vài chuyện để giúp phụ thân giải ưu. Vẻ mặt Diệp Hàng ủ rũ, hiển nhiên mấy ngày nay tiêu hao không nhỏ, Diệp Viễn nhìn cũng thấy đau lòng.


Quả nhiên, nghe Diệp Viễn nói như vậy, cả người Diệp Hàng đều vui vẻ lên không ít, mừng rỡ nói: “Trời xanh có mắt, con ta thật có tiền đồ! Tiểu tử Vạn gia kia cũng chỉ là mới thăng cấp lên Địa cấp, con ta chỉ dùng thời gian một tháng liền có thể thăng lên Địa cấp, mặt mũi này đúng thật là vẻ vang vô cùng! Ha ha ha!”


Sau một trận cười sảng khoái, Diệp Hàng mới dần dần bình tĩnh lại, có điều niềm vui trên khuôn mặt thế nào cũng không che giấu được.


Chợt nhớ tới một chuyện, Diệp Hàng khẽ nhíu mày, hỏi Diệp Viễn: “Viễn nhi, thực lực của con thăng tiến nhanh như vậy dĩ nhiên là chuyện tốt, nhưng có ảnh hưởng gì tới việc tu hành sau này của con hay không?”


Nỗi lo lắng của Diệp Hàng vô tình giống với lo lắng của Giang Vân Hạc, cái này cũng không phải không có đạo lý.


Võ đạo tu hành, từ xưa tới nay đều phải thận trọng từng bước, vì muốn thực lực trong thời gian ngắn đột nhiên tăng nhanh như gió mà coi thường nền tảng vững chắc, đó là đại kỵ trong võ đạo.


Tốc độ tiến bộ của Diệp Viễn thật sự quá nhanh, đối với người làm cha mà nói tất nhiên sẽ lo lắng căn cơ không vững sẽ ảnh hưởng tới việc tu hành sau này của nhi tử.


“Phụ thân yên tâm, hài nhi trong lòng hiểu rõ. Công pháp của sư phụ truyền cho hài nhi vô cùng thần kỳ, nếu như không phải vì lo lắng cảnh giới tăng lên quá nhanh sẽ ảnh hưởng căn cơ, thì bây giờ tu luyện tới Nguyên Khí tầng bảy tầng tám đối với con mà nói cũng không có vấn đề gì.” Diệp Viễn lơ đễnh nói.


Lời này vừa dứt, mặc dù Diệp Hàng còn có chút lo âu, nhưng cũng yên tâm hơn.
Người sư phụ trong mộng của Diệp Viễn cao thâm khó dò, truyền thụ cho hắn nhiều tài nghệ như vậy, chắc sẽ không hại hắn đâu.


“Vậy thì tốt. Đúng rồi, con mới đến học viện không lâu, tại sao lại về Hoàng thành? Có phải thiếu tài nguyên tu luyện hay không?”
Sự việc Diệp Viễn phải tham gia sát hạch luyện dược sư mới được quyết định ngày hôm qua, Diệp Hàng vẫn chưa nhận được tin tức.


“Sau bốn ngày nữa học viện sẽ tổ chức sát hạch tập thể ở Luyện Dược Sư công hội, con tới tham gia sát hạch luyện dược sư.”


“Sát hạch luyện dược sư sao? A, ngươi có thể luyện chế ra Thốn Tâm Liệt, tham gia sát hạch đan đồ tất nhiên là không thành vấn đề. Nhưng mà sát hạch luyện dược sư chỉ có ba lần, Viễn nhi kinh nghiệm của ngươi dẫu sao cũng quá ít, có chắc chắn không?”


Theo Diệp Hàng, Diệp Viễn ban đầu có thể luyện chế ra Thốn Tâm Liệt, nhất định là thất bại vô số lần mới thành công.
Biết con không bằng cha, lúc trước Diệp Viễn căn bản là không ngó ngàng tới việc luyện đan, không có kỹ xảo thiên chuy bách luyện, làm sao có thể nâng cao tỷ lệ luyện đan thành công chứ?


“Những ngày qua hài nhi luyện tập rất nhiều, chắc là không có vấn đề gì đâu.” Diệp Viễn cười nói.
“Vậy thì tốt. Hai ngày này phải nỗ lực điều chỉnh một chút, tranh thủ trạng thái tốt nhất tham gia khảo hạch.” Diệp Hàng khích lệ nói.


Diệp Viễn tất nhiên gật đầu đồng ý, sau đó nhân cơ hội hỏi: “Phụ thân, lúc hài nhi mới trở về có hỏi qua Phùng chưởng quỹ rồi, phụ thân đã nhiều ngày bận tâm vì chuyện của Tụ Nguyên đan có phải hay không?”


Diệp Viễn nhắc tới điều này, sắc mặt Diệp Hàng thoáng chút mất tự nhiên, có điều rất nhanh đã được Diệp Hàng che giấu, cười nói: “Viễn nhi ngươi hay chăm chỉ tu hành ở học viện, chuyện trong nhà không cần quan tâm. Vạn Đông Hải nhiều năm nay đều không làm gì được phụ thân ta, lần này tất nhiên cũng không được.”


Diệp Viễn thở dài nói: “Phụ thân, hài nhi đã lớn rồi, lời nói dối đơn giản này không lừa được con đâu.”
Diệp Hàng mặt đầy lúng túng: “Ha... Ha ha, kỳ thật... Chuyện lần này... Có một chút khó khăn.”


“Phụ thân, sư phụ trong mộng đã dạy con không ít kiến thức về đan đạo, có một loại đan dược tên là Bạo Nguyên đan, dược hiệu mạnh gấp mấy lần Nguyên Khí đan, nó có thể giúp người vượt qua cửa ải lần này.” Diệp Viễn trịnh trọng nói.


“Gấp mấy lần? Ngươi nói là đan dược cấp hai ư? Đó cũng vô dụng thôi.” Diệp Hàng lắc đầu, hắn cũng nghĩ rằng không có dược hiệu của bất kì loại đan dược nào có thể mạnh hơn mấy lần Nguyên Khí đan.


Diệp Viễn lắc đầu nói: “Không phải đan dược cấp hai, chỉ là đan dược cấp một.”
“Cái gì? Đan dược cấp một ư? Gấp mấy lần? Làm sao có thể?” Diệp Hàng trợn to hai mắt, trên mặt tỏ rõ sự không tin.






Truyện liên quan