Chương 55: Nội tâm kích động

Việc cải tiến đan dược đã hoàn thiện, khiến dược hiệu của nó tăng thêm một bước, là một chuyện vô cùng khó khăn.
Diệp Hàng đã là đại đan sư sơ cấp, muốn cải tiến dược hiệu của Nguyên Khí đan đều không làm được, đã có thể thấy độ khó của nó.


Đến nỗi phát minh tân đan dược cấp một, dược hiệu lại gấp mấy lần Nguyên Khí đan, việc đó căn bản chính là nói mơ giữa ban ngày, nếu không Tụ Nguyên đan của Túy Tinh phường làm sao có thể mang đến cho Diệp Hàng một áp lực khổng lồ như thế?


Mà bây giờ, chuyện nằm mơ giữa ban ngày lại thật sự xảy ra, trong lòng Diệp Hàng chấn động tới mức nào là điều dễ hiểu.
Từ khi Diệp Hàng bước chân vào đan đạo, mấy chục năm qua chưa từng nghe nói đan dược cấp một gì có dược hiệu lại gấp mấy lần Nguyên Khí đan!


Nhưng Diệp Viễn đưa ra Bạo Nguyên đan gì đó, thậm chí có loại đan dược kỳ hiệu này ư!
Hiện tại Diệp Hàng cực kỳ mâu thuẫn, lý trí nói cho hắn biết đây tuyệt đối là lời nói dối, nhưng người nói ra lời nói dối này lại là nhi tử của hắn, hắn nên tin tưởng hay là không nên tin đây?


Hít sâu một hơi, Diệp Hàng có chút khổ sở mở miệng nói: “Viễn nhi, không phải con đang nói đùa với vi phụ đấy chứ?”
Diệp Viễn lại cười nói: “Phụ thân, tự bản thân người thử một lần chẳng phải sẽ biết sao?”


Diệp Hàng kinh ngạc đứng lên, kéo Diệp Viễn đi: “Vậy còn chờ gì nữa, đi, đi tới phòng luyện đan!”
“Phụ thân đừng nóng, nhi tử còn có một chuyện muốn nói với phụ thân.” Diệp Viễn không nhúc nhích nói.




“Ô kìa, có chuyện gì thì lát nữa hãy nói, luyện chế Bạo Nguyên đan mới chuyện ưu tên hàng đầu.” Diệp Hàng hiển nhiên vội vã không nhịn nổi
Chuyện liên quan đến sống còn của Dược Hương phường, Diệp Hàng ngoài mặt có vẻ bình tĩnh, nhưng nội tâm sốt ruột không ai sánh bằng.


Dược Hương phường là tâm huyết cả đời của hắn, cho dù lòng dạ độ lượng, cũng không muốn nhìn nó trong một đêm cây đổ bầy khỉ tan.


Có điều, Diệp Viễn lại không sốt ruột tý nào, hắn kéo phụ thân ngồi xuống, cười nói: “Bạo Nguyên đan chỉ là việc nhỏ, sư phụ truyền cho hài nhi phương pháp luyện đan nhiều vô số kể, việc mà con muốn nói mới là trọng điểm, phụ thân kiên nhẫn đợi một chút đi.”


Diệp Hàng có chút ngây dại: “Còn có chuyện gì quan trọng hơn chuyện cứu vãn Dược Hương phường? Vâng vâng, được rồi, ngươi nói, ta nghe.”


Diệp Viễn ngồi về chỗ cũ, trịnh trọng nói: “Sư phụ trong mộng truyền thụ cho nhi tử rất nhiều thứ phức tạp, song có hai quyển pháp quyết ta muốn nói cho phụ thân biết, một quyển tên là Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, một quyển khác là Thiên Diễn Hồn Quyết, sau này phụ thân có thể thay đổi tu luyện hai môn công pháp này, tin rằng sau này U Vân tông đối với phụ thân mà nói, chẳng qua cũng chỉ là tiểu môn tiểu phái mà thôi.”


Nghe Diệp Viễn nói tới tên gọi của hai quyển pháp quyết này, Diệp Hàng nghĩ đến mà sợ, lần này trong lòng của hắn chấn động thậm chí còn mãnh liệt hơn so với việc nghe được Bạo Nguyên đan.


“Thiên Diễn Hồn Quyết? Là pháp quyết tu luyện hồn lực?” Trong câu hỏi của Diệp Hàng mang theo run rẩy, hiển nhiên hết sức kích động.
Diệp Hàng không biết Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết là cái quỷ gì, nhưng tên gọi Thiên Diễn Hồn Quyết này, hắn nghe một chút liền liên tưởng đến pháp quyết tu hồn.


Những nơi giốn như ở Tần Quốc, sự quý giá của pháp quyết tu hồn căn bản là không có cách nào diễn tả bằng lời được.
Cho dù là pháp quyết tu hồn thấp kém nhất xuất thế, cũng có thể mở ra một trận gió tanh mưa máu, căn bản là không có cách nào dùng vàng bạc để so đo.


Võ giả tu hành, nguyên lực pháp quyết khắp nơi đều có, chỉ là phân ra thành tốt và xấu mà thôi, nhưng mà pháp quyết tu hồn loại trình độ này ít ỏi đến nỗi khiến người ta giận sôi máu!


So sánh về mặt nguyên lực, linh hồn càng hư vô mờ mịt, càng thần bí khó lường, muốn sáng chế ra một bộ pháp quyết tu hồn còn khó hơn lên trời!


Từ cổ chí kim, chỉ có loại người mạnh mẽ mới đạt đến trình độ cực cao trong việc tu luyện linh hồn và những người kiếp này có lĩnh ngộ cực sâu sắc đối với linh hồn, mới có thể sáng chế ra pháp quyết tu hồn thuộc về mình.


Số lượng của tu hồn quyết, sợ rằng ngay cả một phần vạn của nguyên lực pháp quyết cũng không bằng, sự hiếm có của nó có thể tưởng tượng được.


Có điều, giá trị của tu hồn quyết không phải đều thể hiện ở việc tăng thực lực võ giả lên. Trên thực tế, hồn lực mạnh mẽ đối với việc tăng lên thực lực của võ giả hết sức có hạn.


Tu hồn quyết kinh khủng ở chỗ, nó có thể tạo ra hàng loạt luyện dược sư! Nhưng luyện dược có ý nghĩa ra sao? Có ý nghĩa là đan dược vô cùng vô tận, nghĩa là một cái tông môn có thể tăng lên rất nhanh về mặt thực lực!


Thử nghĩ một lúc, nếu như một tông môn có rất nhiều võ giả Linh Dịch Cảnh, nhưng những võ giả này bởi vì bị giới hạn thiên phú không cách nào đột phá.


Ngay vào lúc này, luyện dược sư của tông môn có được một quyển tu hồn quyết, thực lực đột nhiên tăng mạnh, luyện chế ra đan dược có thể trợ giúp đột phá Linh Dịch cảnh, đây là một việc đáng sợ dường nào?
Luyện dược sư là một cửa ải cực thấp, nhưng lại rất khó thăng cấp nghề nghiệp.


Cửa ải cực thấp là bởi vì luyện dược sư cấp một, cũng chính là đan đồ chỉ yêu cầu hồn lực cực nhỏ, hồn lực của võ giả Nguyên Khí cảnh là có thể đạt tới.


Nhưng mà từ đan đồ đến đan sư là một con đường tới cửa lớn, bởi vì từ khi bắt đầu đan dược cấp hai, yêu cầu hồn lực đối với luyện dược sư sẽ tăng lên cực lớn!
Ngưỡng cửa hồn lực này, đã cản trở vô số luyện dược sư có tiềm lực ở ngoài!


Mỗi lần võ giả tăng lên một đại cảnh giới, linh hồn sẽ được bồi bổ bởi nguyên lực của trời đất, từ đó có sự gia tăng đáng kể, nhưng mà loại tăng lên này lại không bắt kịp yêu cầu tăng hồn lực đối với luyện dược sư.


Phong Chỉ Nhu sớm đã là đan đồ cao cấp, cũng sớm đã đột phá đến Linh Dịch cảnh, nhưng chậm trễ không có cách nào trở thành đan sư, nguyên nhân cũng là bởi vì hồn lực chưa đủ.


Bây giờ, có một quyển pháp quyết tu hồn đặt ở trước mặt Diệp Hàng, hắn làm sao có thể không kích động được chứ?
Diệp Hàng dừng lại ở đại đan sư sơ cấp đã bao nhiêu năm rồi, luôn luôn bởi vì hồn lực không đủ mà chậm trễ không có cách nào đột phá.


Có Thiên Diễn Hồn Quyết, Diệp Hàng bước vào đại đan sư trung cấp là chuyện sớm hay muộn mà thôi!
Diệp Viễn nói không sai, so vớ Thiên Diễn Hồn Quyết này, Bạo Nguyên đan gì đó căn bản không còn quan trọng nữa.


Dù bây giờ hắn bị Vạn Đông Hải đánh cho không còn sức đánh trả, chỉ cần có Thiên Diễn Hồn Quyết, sau này hắn lật đổ Túy Tinh phường vốn là dễ như trở bàn tay.
“Không sai, Thiên Diễn Hồn Quyết chính là pháp quyết tu hồn.” Diệp Viễn nhìn phụ thân bằng ánh mắt chắc chắn.


“Quá tốt rồi! Quá tốt rồi! Quá tốt rồi! Có Thiên Diễn Hồn Quyết này rồi, Vạn Đông Hải là cái thá gì? Ha ha ha...”
Diệp Hàng nói liên tục ba câu “Quá tốt rồi”, có thể suy ra nội tâm của hắn kích động mức nào.


Sau cơn kích động quá mức này, Diệp Hàng đột nhiên cảm thấy có chút không ổn, nói với Diệp Viễn: “Viễn nhi, hai quyển pháp quyết này thuộc về cao nhân kia, ngươi tự mình truyền thụ cho ta, sau này nếu như ông ta biết ngươi tiết lộ công pháp của hắn ra ngoài, há chẳng phải là để ngươi khó xử sao? Ta... hay là ta không học nữa, ngươi chỉ cần nói cho ta biết phương pháp luyện chế Bạo Nguyên đan là tốt rồi.”


Diệp Hàng cắn răng một cái, cự tuyệt ý tốt của Diệp Viễn, thế nhưng trong mắt hắn lại không nỡ, cho dù ai cũng có thể nhìn ra được.
Diệp Viễn chấn động trong lòng!


Hắn biết rõ sự cám dỗ của một quyển pháp quyết tu hồn đối với luyện dược sư, nếu như đem giang sơn, mỹ nhân cùng pháp quyết tu hồn đặt chung một chỗ, luyện dược sư tuyệt đối sẽ lựa chọn pháp quyết tu hồn!
Điểm này, Diệp Viễn thân là luyện dược sư nên quá rõ.


Nhưng mà Diệp Hàng lại vì mình, bằng lòng từ bỏ cơ hội trở thành luyện dược sư cao cấp, việc này khiến cho trong lòng của hắn làm sao có thể không chấn động?


Trọng sinh đến bây giờ, Diệp Hàng như là dòng nước từng giọt từng giọt chảy trong lòng hắn, khiến trong lòng Diệp Viễn chịu trùng kích cực lớn, bất tri bất giác đã rơi nước mắt.






Truyện liên quan