Chương 33: Bên Phía Bạn Học I - Thoái Chí Và Quyết Tâm (3)

Thời gian cứ thế mà trôi qua lâu thật lâu, và bầu trời bên ngoài khung cửa sổ giờ đã nhuộm sắc đỏ rực rỡ trong ánh chiều tà. Kaori vẫn thút thít trong lòng Shizuku bỗng nhiên cựa quậy, khiến cô bạn cất giọng hỏi đầy vẻ lo lắng.
"Kaori..."


“... Shizuku-chan... Nagumo-kun đã... cậu ấy đã rơi xuống đó phải không... thế nên, cậu ấy không còn ở đây nữa...”


Kaori thều thào bằng một giọng tưởng chừng như có thể tắt ngấm bất kỳ lúc nào. Shizuku không thể quanh co được. Dùng những lời ngọt ngào giả dối cũng chỉ là giải pháp an ủi tạm thời, vì sau cùng nỗi đau không lành cũng sẽ quay trở lại. Shizuku không muốn thấy người bạn thân nhất phải tiếp tục đau khổ thêm một lần nào nữa.


"Phải."
“Khi đó, Nagumo-kun đã bị đánh trúng bởi ma thuật bên phía chúng ta... là do ai vậy?”
“Không ai biết cả. Mọi người đều cố gắng không nhắc lại thời điểm đó. Đáng sợ thật, nếu nhỡ đâu là từ mình thì...”
“Ra thế.”
“Cậu có hận không?”


“... Mình chẳng biết nữa. Nếu biết được là do ai làm... nhất định mình sẽ nguyền rủa người đó. Thế nhưng... chẳng biết là do ai... có khi lại tốt hơn. Vì nếu biết được... thì có lẽ mình không thể kìm nổi...”
"Ra thế..."


Kaori cúi gằm mặt xuống đất buồn bã giờ bắt đầu nói chuyện trở lại. Sau một hồi, cô dụi dụi cắp mặt hoe đỏ và ngẩng lên nhìn Shizuku, đoạn tuyên bố bằng một giọng kiên quyết.
“Shizuku-chan. Mình không tin đâu. Nagumo-kun vẫn còn sống. Mình không tin là cậu ấy đã ch.ết.”
"Kaori, chuyện đó thì..."




Shizuku lại lộ vẻ đau thương cố gắng thuyết phục Kaori hồi tâm chuyển ý. Thế nhưng, Kaori bỗng dùng hai tay ôm lấy má của Shizuku, vừa mỉm cười vừa nói.


“Mình hiểu mà. Mình thật kỳ lạ khi lại cho rằng cậu ấy không ch.ết sau khi rơi xuống vực thẳm kia... Nhưng mà này, thế đâu có nghĩa là cái ch.ết đã được xác nhận đâu? Cho dù khả năng chưa đến một phần trăm, khi mà chúng ta vẫn chưa xác nhận thì cậu ấy vẫn chưa ch.ết... Mình, mình muốn tin vào điều đó.”


"Kaori..."
“Mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Mạnh mẽ hơn để dù có phải đối diện với tình thế tương tự, mình vẫn sẽ bảo vệ được mọi người và tận mắt xác nhận mọi chuyện. Xác nhận chuyện của Nagumo-kun... Shizuku-chan này.”
"Gì thế?"
“Hãy giúp mình nhé.”
"..."


Shizuku và Kaori – hai con người ngồi bất động chăm chú quan sát người đối diện. Trong ánh mắt Kaori không có dấu hiệu của sự trốn tránh thực tại hay điên loạn, chỉ tuyệt một ý chí không bỏ cuộc mãnh liệt tới mức Shizuku hoàn toàn có thể hiểu được. Một khi Kaori đã quyết tâm như vầy thì không gì có thể lay chuyển nổi. Đừng nói là Shizuku, ngay cả đến gia đình của Kaori trước cô con gái cứng đầu cũng đành bó tay chứ chẳng thể làm gì khác hơn.


Theo lẽ thường thì chuyện này chẳng có gì to tát nếu không đếm xỉa đến con số khả năng không phần trăm mà Kaori nhắc tới. Gặp người bình thường thì họ sẽ cho rằng niềm tin của Kaori vào sự sinh tồn sau khi rơi xuống vực thẳm chẳng qua chỉ là cách cô gái đang chạy trốn khỏi thực tế trước mắt.


Có lẽ đa số mọi người – bao gồm cả người bạn thời thơ ấu Kouki cùng Ryuutarou – nếu ở trong trường hợp này hẳn sẽ cố gắng điều chỉnh suy nghĩ của Kaori.
Thế nên...
“Tất nhiên là được. Tớ sẽ theo cậu cho đến khi cậu chấp nhận mọi chuyện.”
"Shizuku-chan!"


Kaori ôm chầm lấy Shizuku, miệng nói “Cảm ơn!” không tiếc lời. Shizuku đầy vẻ hào hoa cũng đáp lại, “Không cần phải cảm ơn gì đâu, chẳng phải chúng ta là bạn thân nhất sao?” Quả nhiên danh xưng Samurai Girl không chỉ là để phô trương.
Khi ấy, cửa phòng đột nhiên mở ra.
“Shizuku! Kaori đã tỉ-tỉ...”


“Này, Kaori sao r-rồ...”
Đó là Kouki và Ryuutarou đến thăm hỏi tình hình Kaori, trên người vẫn mặc đồng phục luyện tập có hơi chút lấm lem đất cát.


Kể từ cái ngày đó, cả hai đều nỗ lực rèn luyện không ngơi nghỉ. Cái ch.ết của Hajime vẫn hiển hiện bên trong tâm trí của hai người bọn họ. Chỉ vì bản thân chần chừ không chịu rút lui để rồi thế trận bị đảo ngược, khi đó chính Hajime đã cứu mọi người khỏi nguy cơ bị tiêu diệt trong chớp mắt. Tự dặn lòng không để điều xấu hổ ấy tái diễn, cả hai giờ bừng bừng ý chí chiến đấu vượt ngoài sức tưởng tượng.


Hiện tại, cả hai đều đang đứng ch.ết trân tại cửa ra vào căn phòng. Shizuku cất giọng hỏi đầy vẻ ngờ vực.
“Tại sao hai cậu lại...”
"T-Thứ lỗi!"
"Đ-Đã làm phiền!"


Hai chàng trai mau chóng qua quýt như vừa thấy một thứ không nên thấy và hấp tấp rời khỏi phòng trước sự hồ nghi của Shizuku. Kaori cũng tròn xoe mắt dõi theo bọn họ hết sức kinh ngạc. Vốn là một người nhạy bén, Shizuku liền hiểu ra ngay nguyên nhân.


Hiện tại, Kaori đang ngồi ở trên đùi Shizuku, hai tay ôm lấy hai má của cô bạn và đưa mặt sát lại gần như động tác chuẩn bị hôn nhau. Về phần Shizuku thì lại đặt hai tay lên vai và eo, ý định chỉ là đỡ người Kaori song lại trông như là đang ôm lấy đối phương.


Nói tóm lại, đây là một khung cảnh sặc mùi yuri dữ dội. Nếu đây là thế giới trong manga thì phông nền hẳn là những bông hoa bách hợp tung bay phấp phới.
Shizuku thở dài một tiếng não nề, ngước nhìn qua Kaori vẫn ngơ ngác chẳng hiểu mô tê sự tình, đoạn lớn giọng kêu lên.


“Hai cái tên ngốc này! Mau mau quay trở lại đây ngay!”






Truyện liên quan