Chương 93: Giao Ước Hoàn Tất (1)

“Từ chối.”


Lời từ chối thẳng thừng thốt ra từ miệng Hajime làm cho bầu không khí trở nên im ắng. Như thể không hiểu được những gì vừa được nghe, Shia mở miệng ra một cách ngơ ngác và nhìn chăm chú vào Hajime. Trong khi đó, Hajime, sau khi nghe xong câu chuyện bắt đầu đổ ma lực vào chiếc xe lần nữa, nhưng trước đó, một tiếng la hét vang lên mãnh liệt.


“Đ, Đợ-, Đợi đã ! Tại sao ! Dù có nghĩ thế nào thì nó cũng nên là “Tội nghiệp quá ! Đừng lo ! Để tôi lo liệu chuyện này cho !” với một nụ cười đáng tin cậy hay điều gì đó tương tự vậy chứ ! Tôi cũng đoán là nó nên là như vậy đấy ! Tại sao, bất ngờ anh bắt gặp một cô gái xinh đẹp và anh chỉ lờ chúng đi thôi ư ! Ơ, a, đừng ngó lơ tôi mà bỏ đi chứ ! Tôi sẽ không để anh đi đấy có biết không hả !”


Thấy lời phản đối bị bỏ qua, Shia nhảy tới và bám lấy chân Hajime lần nữa. Từ không khí hệ trọng và trầm lắng vừa nãy, chế độ “Con thỏ vô liêm sỉ” của cô ấy đã trở lại.
Nhìn Shia không có dấu hiệu gì là sẽ rời chân cậu ra cả, Hajime chỉ còn biết thở dài.


“Nghe này … Nếu tôi giúp mấy người, tôi chẳng được lợi ích gì cả.”
“L, lợi ích ?”


“Bị Đế Quốc săn đuổi, truy lùng tới tận Biển Rừng (Thụ Hải / See of Trees), cô chẳng là gì ngoài mầm mống phiền phức cả, và đó chẳng phải là điều bất lợi duy nhất. Giả dụ như cô có thể thoát khỏi hẻm núi đi, rồi sau đó cô sẽ tồn tại bằng cách nào ? Ngoài ra, nếu cô có bị Đế Quốc bắt gặp, cô cũng sẽ lại trốn vào núi nữa thôi. Nếu vậy, thì cô sẽ làm gì ? Lại một lần nữa dựa dẫm vào tôi sao ? Lần này là để bảo vệ khỏi quân lính của Đế Quốc và chạy lên khu vực dãy núi phía Bắc, tôi nói đúng chứ.”




“U ư, đó-đó là … n-nhưng !”
“Cả hai chúng tôi đều có lý do trong chuyến đi này. Chẳng có thời gian để mà làm thêm chuyện phiền phức đâu.”
“Điều đó … nhưng, kể cả vậy thì anh cũng có thể nhìn thấy lý do để bảo vệ tôi mà !”


“Vậy ra những điều mà cô nói nãy giờ đều có mục đích cả à ? ….. Có phải điều đó có liên hệ tới phép thuật đặc biệt của cô không ?”


Hajime không thể hiểu được ý nghĩa đằng sau câu chuyện đầy nước mắt của Shia. Giờ khi cậu ngẫm lại về điều đó, lý do tại sao Shia lại bị lạc khỏi đồng đội của cô ta là một điều bí ẩn. Hajime tự vấn rằng liệu chúng có mối liên quan gì với nhau hay không.


“Ơ ? A, có chứ. Đó là phép thuật có tên gọi “Viễn cảnh tương lai” [1]. Với nó tôi có thể thấy được một tương lai có thể xảy ra. Nếu tôi lựa chọn hành động dựa theo tương lai này, chuyện gì sẽ xảy ra ? Tôi có thể nhìn thấy tương lai diễn ra theo hướng đó …. Còn nữa, tôi cũng có thể nhìn thấy tương lai khi có những lúc nguy hiểm đến gần. Ờ thì, tương lai mà tôi có thể nhìn thấy được cũng không phải là điều tuyệt đối. V, Vậy đấy. Tôi là người có ích đó ! Với “Viễn cảnh tương lai” chúng ta đều có thể biết khi nào có nguy hiểm xảy ra ! Tôi đã thấy chúng khi nãy ! Tôi có thể thấy được hình ảnh của việc anh giúp đỡ chúng tôi ! Trên thực tế, nó đã giúp tôi gặp được anh đây này !”


Shia tiếp tục luyên thuyên về năng lực “Viễn cảnh tương lai” mà cô có, khả năng nhìn thấy những viễn cảnh này tốn cực nhiều ma lực để kích hoạt, và hiển nhiên mỗi lần sử dụng, Shia thường rơi vào trạng thái thoát lực. Không những vậy, đây còn là kỹ năng có thể tự kích hoạt, dù muốn hay không thì Shia cũng không cản được vì đó là những lần cô lâm vào hiểm cảnh. Tuy ít ra nó chỉ tốn 1/3 so với lúc cưỡng bức sử dụng thì việc tự kích hoạt vẫn gây tổn hao kha khá ma lực của cô.


Rõ ràng, Shia đã rời chỗ cũ của cô ấy để tìm Hajime hoặc điều gì đó tương tự như thế ? Lựa chọn hành động cho bản thân, cô gái này đã tìm thấy một tương lai mà Hajime bảo vệ cho cô và bộ tộc của cô. Sau đó, cô rời đi để tìm Hajime. Cô ấy đã quá phấn khích, và đó là lý do tại sao cô di chuyển một mình trong khu vực đầy nguy hiểm này.


“Nếu cô có thứ năng lực đặc biệt như vậy, tại sao bọn họ có thể tìm ra cô ? Nếu có thể dự đoán được nguy hiểm thì cô đã không thể bị phát hiện rằng mình ở Fair Bergen [2] rồi, đúng chứ ?”


Bị Hajime chỉ ra điểm nghi vấn, Shia phản ứng lại bằng cách “Ư” trong khi đôi mắt cô láo liên nhìn ra xung quanh.
“N, nếu tôi tự sử dụng nó cho bản thân thì phép thuật đó sẽ không thể sử dụng được trong một khoảng thời gian sau đó …”


“Vậy nghĩa là cô đã sử dụng nó trước khi bị bọn họ phát hiện … Cô đã dùng nó để làm cái quái gì thế hả ?”
“Đó là, vì tôi lo lắng cho chuyện tình cảm của người bạn thân của tôi…”


“Không phải việc đó là nhìn trộm sao ! Phép thuật quý giá vậy mà xem cô xài chúng để làm cái khỉ gì kia.”
“Ư ư~ Từ giờ tôi sẽ nghiêm túc sử dụng chúng mà~”


“Đúng như dự đoán, thật là vô dụng. Nếu cô hỏi cái gì vô dụng, thì đó là con người cô vô dụng đấy. Cái con thỏ ăn hại này.”


Hajime lảng ánh nhìn có chút ngạc nhiên của cậu sang chỗ khác trong khi Shia, vẫn đang khóc, tiếp tục ôm lấy cậu. Khi Hajime chuẩn bị rời đi, một sự giúp đỡ không ngờ tới đã đến với Shia.
“….Hajime, cứ mang cô ấy theo cùng.”
“Yue?”


“!? Ngay từ đầu tui đã nghĩ cô là một quý cô dễ thương mà ! Xin lỗi vì đã gọi cô là “con nhóc ngực phẳng” nhaaaa !” (-afunh … WTF is this shit ?)


Hajime ch.ết lặng sau câu nói của Yue trong khi Shia thì nhìn một cách hào hứng với đôi mắt lấp lánh cố gắng nói những lời ngon ngọt với cô. Thế nhưng, cô ấy đã vô tình thốt ra một từ không cần thiết và giờ cô đã khuỵu người xuống trong khi giữ lấy đôi má đã bị Yue tát.


“… Chỉ là hướng dẫn tới Biển Rừng thôi.”
“A~.”


Thật vậy, chỉ có Á nhân là sẽ không bị lạc trong Biển Rừng, và nếu được tộc Người Thỏ dẫn đường thì họ có thể yên tâm. Mặc dù cậu có thể nghĩ ra giải pháp nếu bị lạc trong Thụ Hải, đó lại là một ý tưởng thô bạo và không chắc chắn. Trong trường hợp xấu nhất, họ sẽ bắt cóc vài Á nhân để hỏi đường đi, nhưng nói thật là nếu có Á nhân nào đó sẵn sàng hướng dẫn họ thì đó là điều tốt nhất. Tuy nhiên, Hajime chần chừ vì Shia có quá nhiều vấn đề rắc rối.


Yue ngước sang Hajime để phá vỡ sự chần chừ của cậu.
“…. Ổn thôi, chúng ta là cặp đôi mạnh nhất.”


Đó là lời mà Hajime đã nói ở dưới Vực thẳm. Họ sẽ không nhượng bộ với thế giới này. Khi họ bảo vệ cho nhau họ là cặp đôi mạnh nhất. Hajime chỉ có thể nở ra một nụ cười gượng gạo khi tự nghe chính những lời nói của chính cậu.


Với sự giúp sức của tộc Người Thỏ, việc tìm kiếm xung quanh Biển Rừng sẽ trở nên dễ dàng hơn. “Trước khi lời nói gió bay”[3], họ có thể vướng vào rắc rối với lính của Đế Quốc và các Á nhân khác nên họ phải tránh chúng đi. Tất nhiên, không phải do họ bận rộn hay gì, nhưng đó là việc không thể tránh khỏi vì có nhiều kẻ thù chắn trước con đường tốt nhất họ đi. Cậu thậm chí buộc phải quyết định “Giết” những kẻ cản trở đó.


“Vậy sao. Này, vui lên đi con thỏ bất hạnh kia. Tôi sẽ chọn cô làm người hướng dẫn cho chúng tôi qua Biển Rừng. Còn phần thưởng sẽ là việc đảm bảo an toàn cho mạng sống của cô.”


Lời đề nghị của cậu không có sai sót nào cả, trừ cách ăn nói giống hệt một Yakuza ra. Mặc dù vậy, lời hứa bảo đảm an toàn cho mạng sống họ được thốt ra từ một người đàn ông mạnh mẽ có thể dễ dàng giết các Quái Thú (hoặc Quỷ Thú - Demonic Beast) trong núi làm Shia hạnh phúc tới nỗi muốn nhảy cẫng lên.






Truyện liên quan