Chương 60: Xây Dựng Hệ điều hành quốc gia

[Đinh. Chúc mừng chủ nhân nội tâm thông suốt, tìm về bản ngã. Hệ thống chính thức khai mở chức năng mới: Hệ điều hành quốc gia. Chúc chủ nhân: Nhật xuất Nam Phương, duy ngã bất bại; Nam phương Hoàng Đế , Văn thành Vũ đức; Thiên thu vạn tái, nhất thống thiên hạ].


Đinh Liễn giật mình ngẩn người. Giật mình là bởi hệ thống xuất hiện chức năng mới. Ngẩn người vì nghe hệ thống nói ra câu slogan nghe quen quen. Sau một lúc tr.a xét ký ức hắn mới nhớ ra đây chẳng phải là câu slogan của môn đồ Nhật Nguyệt Thần Giáo khi tung hô Đông Phương Bất Bại ư? Thảo nào hắn cứ thấy quen quen lại quái quái...


“Fuck... Hệ thống. Ngươi so sánh Quả nhân với con mụ bất nam, bất nữ, Đông Phương Bất Bại ư?”


“Hi hi. Chủ nhân bớt giận. Người ta bản chất là đàn ông mà đâu phải con này, con kia. Dù sao cũng là Giáo chủ chứ bộ, đâu phải hạng vô danh tiểu tốt. Thôi, chủ nhân tìm hiểu chức năng mới đi. Nó rất hữu ích cho chủ nhân thời gian sắp tới đó”.


Đinh Liễn dù hơi tức nhưng hắn cũng chả làm gì được hệ thống nên đành phải dành sự chú ý vào chức năng mới của hệ thống. Một trang mới có ghi: Hệ thống điều hành Quốc Gia hiện lên.
Quốc hiệu: Đại Cồ Việt (chưa đổi)
Quốc ca: Trống (chưa có)
Quốc kỳ: Ngũ sắc kỳ ( chưa đổi)


Quốc Linh:Trống (chưa có)
Quốc Hoa: Trống (chưa có)
Quốc phục: Trống (chưa có)
Quốc ngữ: Trống (chưa có)
.....
Hệ tư tưởng chính trị: Phật - Đạo ( chưa sửa đổi)
Mô hình chính trị: Phong kiến chuyên chế ( chưa sửa đổi)
Hệ thống quan chức: Hai ban Văn Võ ( chưa sửa đổi)




Hệ thống địa phương: Thập Đạo ( chưa sửa đổi)
Hệ thống tiền tệ: Thái Bình thông bảo ( chưa sửa đổi)
Hệ thống quân đội: Thập Đạo ( chưa sửa đổi)
Hiến pháp: Thánh chỉ ( chưa có cố định)
Luật pháp: Đã có ( chưa có hoàn thiện)
.....


Đinh Liễn nhìn thấy hệ thống ghi rất chi tiết tất cả các mực quan trọng của một quốc gia cần có. Đại đa phần đều để trống hoặc đánh dấu là chưa sửa đổi.
“Yêu tinh hệ thống. Hệ điều hành này dùng để làm gì vậy?”
“Thưa chủ nhân. Tên như ý nghĩa là để điều hành ạ”.


“Ý ta nói nó quan hệ thế nào đến khí vận quốc gia”.


“Thưa chủ nhân. Quốc Gia như một cơ thể phóng lớn. Muốn khỏe mạnh thì phải hoàn thiện tất cả mọi thứ. Khi quốc gia khỏe mạnh sẽ giúp cho Khí Vận gia tăng mạnh mẽ. Có hệ điều hành chủ nhân sẽ không phải mày mò suy nghĩ để hoàn thiện mà chỉ cần dựa theo để bổ sung hoặc sửa đổi cho phù hợp.


Mỗi hoàn thiện một mục thì khí vận gia tăng thêm điểm. Có những mục gia tăng ít, có những mục gia tăng nhiều. Ví dụ: quốc phục, quốc hoa sẽ gia tăng ít. Các mục hệ tư tưởng, mô hình chính trị sẽ gia tăng cực nhiều”.
“Ồ. Những mục này ta có phải bắt buộc phải bổ sung hay thay đổi không?”


“Thưa chủ nhân. Không bắt buộc. Sự thay đổi sẽ làm tăng hay giảm khí vận, tùy thuộc vào sự phù hợp và sự chấp nhận sử dụng của toàn dân. Tăng có nghĩa chủ nhân làm đúng, hợp lòng dân. Giảm nghĩa là chủ nhân làm chưa tốt, mất lòng dân. Cũng có khi ban đầu thì giảm nhưng sau đó thì tăng do sự vận hành của cả hệ điều hành cộng hưởng.


Tóm lại những chỗ trống chủ nhân cần bổ sung vì kiểu gì cũng tăng điểm khí vận do đã hoàn thiện hệ thống điều hành nhà nước”.
“Ta có được bổ sung nhiều lần không?”


“Thưa chủ nhân. Có thể nhưng tùy vào từng mục và tình hình thực tế. Ví dụ như Quốc Hoa có thể dễ thay đổi nhưng nếu là mô hình chính trị , tiền tệ thì khó thay đổi”.
“Như thế nào thì Hệ điều hành sẽ ghi nhận sự thay đổi.”


“Thưa chủ nhân, chỉ khi ngài công bố cho toàn dân bằng văn bản, thánh chỉ, pháp luật và được nhân dân chấp thuận sử dụng”.
“Không thể đi tắt ư?”


“Thưa chủ nhân. Không thể. Ngài tuy làm chủ nhân của đất nước nhưng dân chúng lại là căn cơ của ngài. Ngài đại biểu cho ý chí dân chúng nhưng ngài phải được đại đa số dân chúng chấp thuận”.
“Ngươi có thể cho ta vài hệ điều hành mẫu để ta tham khảo hay không?”


“Thưa chủ nhân, không thể. Ngài hoặc triều đình của ngài phải tự sáng tạo hoặc điều chỉnh. Không có mô hình nào chuẩn cho cả một quốc gia”.
Đinh Liễn nhìn từ trên xuống dưới thấy nội dung dài dằng, thế này thì bao giờ mới hoàn thành đây.“Quá nhiều việc”.


“Thưa chủ nhân, hạnh phúc là một quá trình mà không phải đích đến. Chủ nhân hãy tìm niềm vui trong công việc, đứng quá căng thẳng kẻo ch.ết sớm”. Yêu tinh hệ thống bông đùa


Đinh Liễn mặt đen lại: “ Ngươi....yêu tinh hệ thống. Ngươi trù ẻo ta hả. Ta đâu có muốn làm vua hả. Công việc này ta đâu có thích”.


“Thưa chủ nhân. Ngài có thể tự kết liễu cuộc đời để tìm sự giải thoát nếu cảm thấy áp lực quá. Nhưng sau khi ch.ết có giải thoát được hay không thì tiểu yêu không rõ. Ngài có muốn đánh cược hay không? Kết quả giải thoát cao tới 50% đấy”.
“Ta....ta đâu có muốn ch.ết...”


“Thưa chủ nhân, nếu không thể phản kháng cũng không muốn tự vẫn, xin mời ngài nằm im mà hưởng thụ...”
“ Ngươi...ngươi...ta...ta”
Đinh Liễn bị yêu tinh hệ thống chọc tức đến sôi máu. Hắn chỉ tay trợn mắt nhưng mãi không nói được lời nào...
Yêu tinh hệ thống cười hì hì


“Chủ nhân, ngài đừng giận nữa. Sự việc đã như vậy, lại có hệ thống phụ trợ. Ngài cũng đỡ vất vả a. Thôi, ráng làm nhé. Thật ra làm vua cũng có cái sướng chứ đâu phải toàn nỗi khổ đâu. Đúng không?”


Đinh Liễn bắt đầu nguôi ngoai suy nghĩ. Dù hệ thống thật là đáng giận nhưng hệ thống nói cũng đúng. Cuộc sống vốn là thế mà. Mười điều thì đã có chín điều không như ý. Hắn nên nhìn vào mặt tốt để hướng tới. Dù sao hắn cũng không phải mù làm mà có hệ thống cũng cả triều đình giúp sức.


Nghĩ thoáng, Đinh Liễn quyết định nghe lời hệ thống, nằm im mà hưởng thụ. Hắn bắt đầu suy tư vào từng mục, từng mục một.


Quốc ca hắn đã bắt đầu nghĩ tới và sắp xếp nhân sự phối nhạc và tập luyện rồi. Hai tháng sau đầu năm mới tổ chức Đại Hội sẽ công bố và được sử dụng. Vấn đề này đã lên chương trình. Hắn cũng không phải suy nghĩ nhiều.


Quốc Kỳ có lẽ nên thay đổi. Hiện tại đất nước đang dùng cờ ngũ sắc. Cờ này chính là cờ thờ hiện đại hay dùng trong lễ hội ở đình, đền, chùa, miếu. Thậm chí là cờ sử dụng trong đám ma. Nói thật, hắn không thích. Thế nên chắc chắn hắn sẽ đổi.


Hay là hắn lấy quốc kỳ kiếp trước cho đỡ phải động não. Không được, nền đỏ có thể giữ, kiểu cờ hình chữ nhật cũng có thể giữ nhưng hoa văn thì phải đổi. Đinh Liễn liền ngẫm nghĩ rồi ghi lại trong trang ghi chú để nhớ.


Quốc Hiệu có thể đổi. Đất nước cũng đã đổi rất nhiều lần từ Bách Việt, Văn Lang, Âu Lạc, Đại Cồ Việt, Đại Việt, Nam Việt, Việt Nam. Nên chọn một trong số đó hay tự sáng tạo ra tên mới. Tên Bách Việt, Văn Lang, Âu Lạc mặc dù nghe hay nhưng dù sao đã là quá khứ.


Thứ đã hết hạn nên để thờ cúng tưởng nhớ chứ không nên dùng lại, như vậy sẽ không phù hợp với khí vận. Đại Việt cũng được, quốc hiệu này đã đi cùng dân tộc hơn 800 năm nhưng nó ứng với khí vận nhà Lý, không hợp với nhà Đinh. Quá đau đầu. Để gác lại vậy. Nghĩ sau. Sang vấn đề khác.


Quốc Hoa là Hoa Sen. Kiếp trước cũng lấy Quốc Hoa làm hoa sen. Kiếp này ta có Chí bảo Liên Hoa Cửu Sắc chứng tỏ ta cũng có duyên với loài Hoa này. Phật giáo và Đạo Giáo cũng cung phụng Hoa Sen, cho nên ta lấy Hoa Sen làm quốc Hoa cũng dễ được nhân dân chấp nhận.


Quốc Thú hay Quốc Linh lấy con gì nhỉ? Nhà Lý thường lấy con rồng Ma Long làm linh thú, kiếp trước Seagame được tổ chức ở Việt Nam thì lấy con trâu và con Sao La làm biểu tượng. Nên lấy con gì nhỉ? 12 con giáp ư? Lấy con rồng lại sợ đụng hàng với dân china. Thời này dân china vẫn lấy rồng làm biểu tượng.


Mẹ nó, con rồng con phượng vốn là biểu tượng của dân Bách Việt tượng trưng cho Lạc Long Quân và Âu Cơ. Ấy vậy mà bị bọn china cướp mới đau. Giờ mất mẹ bản quyền rồi còn đâu. Hay bỏ đi không lấy con rồng. Cũng không được, làm vậy có lỗi với dân tộc, với tổ tiên.


Có giải pháp nào vẹn cả đôi đường không nhỉ...hừm...Ừ, có rồi. Lấy mệnh cách của ta làm Linh Vật. Thánh Long cũng là Long mà. Lại không giống Long china. Vừa bảo toàn sự tôn trọng với tổ tiên, vừa được lòng dân chúng. Quyết định như vậy đi. Quốc thú: Thánh Long.


Tiếp theo là Quốc phục. Nên chơi hẳn đồ hiện đại là áo vest hay đồ truyền thống áo dài đây nhỉ. Áo vest thời này bên Tây chưa có, ta lấy về làm của mình cũng chẳng sao. Nhưng mà như thế thì cách tân hơi quá. Không có chút nào giống truyền thống cả.


Thôi. Chọn áo dài đi. Áo dài triều Nguyễn là đẹp nhất. Thật là thèm cảm giác nhìn từng đàn nữ sinh áo dài trắng tung tăng đến trường, đi học bằng xe đạp...hừ...sớm hay muộn ta cũng mở trường học rồi bắt tất cả nữ sinh đều mặc áo dài. Ta là vua mà. Mơ ước nhỏ nhoi đó nhất định sẽ thành hiện thực. Ha ha.


Về Quốc Ngữ, mục này quá dễ. Ta đã lên kế hoạch truyền bá chữ Quốc Ngữ để giết giặc dốt. Thế nên chuyện này coi như chốt...ha ha
....






Truyện liên quan