Chương 57: Cuộc đi săn và con mồi (nhị)

Jasper mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm nhóm người từ nơi khác đến, đôi mắt màu vàng lóe lên sự cảnh giác.
Harry bỗng nhiên nhớ đến Edward đã nói, trong số ma cà rồng chỉ có 1 ít gia tộc có địa bàn cố định, đại đa số đều không có. Bọn họ thường vừa di chuyển vừa săn bắn.


Những ma cà rồng có lãnh địa luôn rất cảnh giác với ma cà rồng xâm nhập lãnh địa của mình, bởi vì họ không biết những người xa lạ này có nguy hiểm hay không.


Có lẽ là vì trang địa bàn, hoặc chỉ bởi vì hứng thú với giết chóc mà thôi. Những ma cà rồng sống lâu, sẽ có vài người không bình thường.
Mặc dù không lộ rõ động tác phòng ngự, nhưng Harry rõ ràng nhìn ra, Jasper không hoan nghênh bọn họ.


Đáng tiếc là, gia đình Cullen đi ra ngoài săn bắn, chỉ có 1 mình Jasper...
Harry nắm chặt tay.
Ma cà rồng ở giữa có mái tóc màu đen, tết đuôi sam đang nói chuyện với Jasper, người nam bên cạnh có mái tóc nâu giống như cảm giác được gì đó, bỗng dưng ngẩng đầu.


Không kịp né tránh, Harry cùng ánh mắt của hắn vừa lúc đụng vào nhau.
Bị phát hiện!
Không nghĩ tới cảm giác của hắn lại nhại bén như thế, lại nhận thấy có người đang nhìn chăm chú vào mình.


Thông qua thần chú viễn thị, Harry thấy con ngươi màu đỏ của đối phương chợt co rút nhanh, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, như đồng thời đang giật mình vì trong biệt thự còn có người khác.
Hung tàn và lợi hại...




Ma cà rồng tới đây lần này quả nhiên không phải như tên lần trước đã gặp ở bờ biển vì đói khát mà mất đi lý trí, do mới sinh mà vô cùng thiếu kinh nghiệm, mấy người này tuyệt đối là những kẻ đi săn đầy kinh nghiệm.


Chú ý tới biểu cảm của đồng bạn, hai tên ma cà rồng còn lại theo tầm mắt của hắn nhìn qua, cũng đã phát hiện Harry đứng bên cửa sổ ở lầu hai.
Jasper quay đầu lại thấy Harry, trên mặt thoáng hiện hiện lên một chút lo lắng.


Những tên ma cà rồng này rõ ràng có ý xấu, tuy rằng bọn họ vẫn đang thử anh ta. Mà Jasper cũng đã ở cố hết sức dùng khả năng ảnh hưởng cảm xúc của mình, liên tục tác động đến quyết định của bọn họ, khiến cho bọn họ chần chờ không thể quyết định.


Không nghĩ tới Harry lại đi ra khỏi phòng thí nghiệm ngầm, anh ta nghĩ mình vốn nên báo trước vào lúc phát hiện có ma cà rồng xa lạ tiếp cận để nhắc nhở cậu đừng ra khỏi đó.
Harry Swan là bạn đời tương lai mà Edward đã lựa chọn. Vì anh em của mình, Jasper nhất định bảo vệ vị phù thủy con người kia.


Nhưng một mình ở lại, một người chỉ sợ rất khó ngăn cản ba ma cà rồng đầy kinh nghiệm. Tuy rằng nghe nói Harry đã từng một mình đối phó một tên ma cà rồng mới sinh, nhưng anh ta cũng chưa từng thấy tận mắt cách cậu chiến đấu. Trong ấn tượng của Jasper, phép thuật của phù thủy uy lực có lẽ rất lớn, nhưng tốc độ luôn rất chậm, loại ma cà rồng cao tuổi bình tĩnh và lý trí đúng là khắc tinh của phù thủy.


Nhưng, ngay sau đó, Jasper nhìn thấy Harry, dùng tư thế thả lỏng và tùy ý nhìn phía dưới, thoải mái gật đầu đối với người bên dưới.
Còn đôi mắt màu xanh của cậu không biết từ lúc nào đã biến thành màu vàng giống như gia đình Cullen.


Cậu đang chào hỏi bọn họ, dùng thân phận một trong những chủ nhân của biệt thự.
Jasper không biết Harry làm cách nào để đổi màu mắt, có lẽ là do tác dụng của phép thuật, nhưng anh ta lập tức hiểu rõ ý đồ của cậu.


“Hắn... là 1 thành viên các trong gia tộc các người sao?” Ma cà rồng tóc đen nhìn có vẽ là thủ lĩnh trong ba người do dự một chút, mở miệng nói.
“Đúng vậy.” Jasper không chút chần chờ đáp.
Tuy rằng đã bị đã phát hiện, nhưng Harry cũng không có ý muốn tránh né.


Cậu không biết mình và Jasper liên thủ có thể thành công chế ngự ba ma cà rồng kinh nghiệm phong phú này hay không, cậu hoàn toàn không biết sức chiến đấu của Jasper như thế nào, dù sao thì bình thường cậu chỉ thấy qua Edward và Emmet đánh nhau trong khi “chơi”.


Thêm vào đó, cứ xem như hai người họ có thể đánh bại đám ma cà rồng này, nhưng là chỉ cần bọn chúng rời khỏi một tên, như vậy thân phận phù thủy của cậu sẽ không giữ được.


Nếu có các thành viên khác của gia đình Cullen ở đây, họ có thể trực tiếp hỗ trợ Jasper. Thậm chí, đối phương hoàn toàn không dám khiêu khích 1 gia tộc mạnh mẽ như vậy.


Jasper biết cậu là con người, cũng không có nghĩa là đám ma cà rồng này biết. Harry hiện tại cách bọn họ khoảng cách rất xa, hơn nữa còn ở trong phòng, đối phương không nhất định có thể ngửi được mùi của cậu.
Chỉ cần cậu giả làm 1 thành viên của gia đình Cullen...


Phần nào đó, có thể sẽ khiến đối với phương băn khoăn, ít nhất cũng phải kéo dài tới lúc nhóm của Carlisle trở về.
Đối phương hình như muốn rút lui, cậu thấy hai tên ma cà rồng đã hơi thả lỏng thân thể.


Ma cà rồng tóc đen vừa nhìn cậu, vừa nói chuyện với Jasper, có lẽ đang hỏi thân phận của cậu.
Mưa to sắp buông xuống, tiếng sấm càng thêm vang dội.
Một trận gió to nổi lên, cuồn cuộn thổi tung đám lá khô trên mặt đất.


Bụi đất và dấu hiệu sắp mưa xuất hiện, mũi của tên ma cà rồng tóc ngắn màu nâu bỗng nhiên nhúc nhích, nhíu mày. Sau đó hắn nghi hoặc nhìn bốn phía, chợt ngẩng đầu, đối với Harry mỉm cười đầy ác ý.
A, trời ạ, hắn ngửi thấy được!


Harry nắm thời cơ, nhanh chóng rời khỏi cửa sổ, chạy xuống dưới lầu, có lẽ lập tức đánh nhau rồi!
Hiển nhiên Jasper cũng đã phát hiện, anh ta quay mắt về phía ba người kia làm ra tư thế phòng ngự.


Tên ma cà rồng tóc đen ở giữa xem ra có chút giật mình, còn nữ ma cà rồng duy nhất trong bọn chúng đứng bên cạnh tên tóc nâu, lại cười rất lạnh lẽo.


Cùng với 1 tiếng sấm lớn, cửa trước “rầm” một tiếng mở ra, Harry lao ra ngoài. Một phép thuật hắc ám gần như đã bị quên mất, với uy lực thật lớn —— ngọn lửa ma quỷ, câu thần chú đã vòng vo trong đầu cậu vài lần. Vì an toàn của Jasper và của mình, cậu nhất định cố hết sức ứng phó, tốc chiến tốc thắng.


Đám ma cà rồng này nhất định phải bị lửa thiêu thành tro tàn, mới có thể hoàn toàn tiêu diệt, ngọn lửa ma quỷ thuộc nghệ thuật hắc ám hiển nhiên so với lửa của phép thuật bình thường có uy lực mạnh hơn nhiều.
“Harry, dừng lại!” Cậu nghe được Jasper đang gọi mình.


Chân của cậu lập tức dừng lại. Cậu phát hiện tên ma cà rồng tóc nâu sắp tấn công bỗng nhiên sắc mặt biến đồi, ngay sau đó đám ma cà rồng xâm nhập đồng thời lui về phía sau, trong chớp mắt đã đứng cách đó vài chục mét.
Còn Jasper thì nhân cơ hội đó lui đến bên cạnh Harry.


Lúc này, cuối khu rừng, xuất hiện một nhóm người quen thuộc.
Phía trước, gần như chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng chàng bạn trai ma cà rồng của cậu —— Edward Cullen. Anh luôn là người nhanh nhất trong gia đình Cullen, gần như chỉ hai giây sau đã tới bên cạnh Harry.


Anh lập tức bắt lấy cổ tay Harry đem cậu kéo đến phía sau mình.
Sau đó là Emmet, Rosalie, Alice, Carlisle và Esme.
Thành viên của gia đình Cullen đã đến đông đủ.
Họ đứng gần nhau, lạnh lùng nhìn ba tên ma cà rồng xâm nhập.
Tốt lắm, họ đã nhanh chóng trở về.


Harry nhẹ nhàng thở ra, họ rõ ràng là đã chạy về, có lẽ là Alice trên đường nhìn thấy gì đó. Nhưng còn mấy chiếc xe sang sang trọng kia cứ thế mà bị ném ven đường như vậy sao?
Bỗng nhiên, cổ tay của cậu bị siết chặt, thì ra là Edward thoáng nhìn thấy cậu đang ngẩn ngơ, nhắc nhở cậu kẻ địch vẫn chưa đi.


“Các ngươi muốn tấn công thành viên của gia tộc của chúng ta ư?” Calisle lạnh lùng mở miệng nói, “Các ngươi muốn thành kẻ địch cùng với gia tộc của ta sao?”
Harry là lần đầu tiên nghe được người luôn luôn ôn hòa như Carlisle lại dùng giọng nói lạnh lẽo đến vậy.


Jasper nhỏ giọng đối mọi người giới thiệu tên của bọn họ, ma cà rồng tóc đen tên là Lorant, nữ ma cà rồng tóc đỏ tên là Victoria, còn tên ma cà rồng tóc nâu phát hiện ra Harry đầu tiên lại tên là James.
Thật sự không thể tin được hắn lại cùng với cha mình, Harry buồn bực nhìn đối phương.


“Không —— đó là một hiểu lầm. Chúng tôi chỉ đi ngang qua, bởi vì lễ phép, cho nên đến chào hỏi chủ nhân nơi này 1 lát.” Lorant có vẻ hơi kích động, hắn hình như không nghĩ đến gia tộc này lại nhiều người như vậy. Dù sao ngoại trừ gia tộc Volturi, thì rất ít gia tộc ma cà rồng có nhiều thành viên cố định như vậy.


“Hắn đang nói dối.” Edward biểu cảm nghiêm túc mở miệng nói, anh có thể đọc được suy nghĩ của đối phương, “Bọn họ ban đầu nghĩ như vậy, nhưng khi phát hiện chỉ có Jasper ở nhà, thì đổi chủ ý.”


“Vậy thì... giết bọn họ!” Emmet nghiêng người tới trước, lộ ra răng nanh bén nhọn, trong cổ họng phát ra tiếng rít gào hưng phấn. Đánh nhau luôn làm cho anh chàng ma cà rồng cao to này hưng phấn.
Nghe được tiếng rít gào của Emmet, ba tên ma cà rồng đồng thời lui về phía sau, chuyển sang tư thế phòng ngự.


“Này, chờ một chút. Chúng tôi không muốn làm kẻ địch với các người, ý tôi là, chúng tôi hoàn toàn không muốn trêu chọc đến gia tộc mạnh mẽ như các người! Chúng tôi sẽ không đến đây nữa, xin hãy tin tôi...” Lorant vội vàng nói.
Carlisle nhìn Edward, Edward gật gật đầu, tỏ vẻ hắn nói thật.


Carlisle suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Để cho bọn họ đi.”
“Cái gì?” Emmet bất mãn rít gào.
“Emmet, chúng ta không cần chiến tranh.” Carlisle thấp giọng nói, vị bác sĩ tóc vàng luôn ôn hòa không thích chiến tranh giữa ma cà rồng.
Biết tính tình cha mình, Emmet không cam lòng lui trở về.


“Các ngươi đi đi! Sau này không được xuất hiện tại thị trấn Forks nữa.” Carlisle nghiêm khắc nói.
“Rõ rồi.” Ba người nhóm Lorant chậm rãi hướng lui về phía sau, thối lui đến khoảng cách hất định, bỗng nhiên xoay người hướng về trong rừng chạy đi.


Nhưng, trước khi biến mất ở trong rừng, tên ma cà rồng cùng tên James với người cha ở kiếp trước của cậu, lại im lặng nở nụ cười với Harry, đôi mắt đỏ như máu lóe ra ánh sáng như muốn ăn tươi người khác.


Trong nháy mắt đó, dù là đứng bên cạnh gia đình Cullen, Harry vẫn có một loại cảm giác như bị rắn độc nhìn mình, đó là ánh mắt của thợ săn đang nhìn con mồi đầy hứng thú.
Edward đang đứng bên cạnh cậu, trong cổ họng bỗng nhiên phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ. Anh gần như lập tức bỏ tay Harry lao tới.


Nhưng ba tên kia đã biến mất ở cuối tầm mắt, cho dù tốc độ của anh có nhanh hơn cũng không dễ dàng vượt qua.
=======================================================
Sắp có phim hành động để xem nữa rùi đấy các nàng^^, chuẩn bọ bắp rang nước ngọt nữa nhá^^






Truyện liên quan